Trong bãi đổ xe của bảo tàng, có mấy chục chiếc xe đỗ lại, đều là xe của những khách quý tới tham gia buổi lễ khai trương bảo tàng, những người này tới sớm, phần lớn là một ít người trẻ tuổi, đang tụ tập ở trước cửa ra vào trò chuyện.
Trang Duệ từ Hải Nam trở về đã mười ngày, trong khoảng thời gian này đều bận rộn chuẩn bị việc khai trương bảo tàng, những việc này làm cho hắn bận sứt đầu mẻ trán, cho nên không có trở về nhà, hắn luôn ở trong phòng của giám đốc ngủ trên ghế sa lông.
Tương Ngô cũng coi như biết giữ lời, cũng không biết hắn làm cách nào thương lượng với cơ quan văn hóa địa phương, sau khi phá vụ án tập đoàn trộm mộ họ Dư được một tuần, đã lấy được cái đỉnh đồng và chuông đồng đưa tới Bắc Kinh cho Trang Duệ.
Mà đưa tới cùng lần này, còn có hơn hai trăm món đồ đồng, điều này đã làm cho Trang Duệ bận rộn, hắn mời vài vị chuyên gia về đồ đồng ở Bắc Kinh tới, bận rộn suốt mấy đêm, mời hoàn thành việc phân loại các món đồ đồng này, sau đó lên danh sách. truyện được lấy tại TruyenFull.com
Mà việc làm tử trưng bày, chuyện bố trí nơi triển lãm đồ đồng, cũng làm Trang Duệ bận rộn, mặc dù có Hoàng Phủ Vân hỗ trợ, nhưng trong mấy ngày, Trang Duệ không được ngủ giấc nào cả.
Trong khoảng thời gian này Hoàng Phủ Vân rất nhàn rỗi, được Trang Duệ bảo Âu Dương Quân dẫn đi ăn uống khắp nơi, chạy tới tất cả cơ quan du lịch ở khắp Bắc Kinh này một lượt, tốn hao không ít tâm tư, cuối cùng nhờ những cơ quan du lịch này mở đường du lịch tới nhà bảo tàng.
Phải biết rằng, nếu Trang Duệ không đi trên con đường hội viên như Mã tiên sinh, nhất định phải liên hệ với các cơ quan truyền thông, nếu không riêng tiền chi tiêu hàng tháng của bảo tàng, đã làm Trang Duệ bù vào không ít.
Hiện tại nhà bảo tàng có nhân viên phối trí, trên cơ bản đã có toàn bộ, một giám đốc, việc này đương nhiên là Trang Duệ làm, phó giám đốc có hai, trong đó một là Hoàng Phủ Vân, một vị khác là một nghiên cứu viên quản lý công tác trong viện bảo tàng ở cố cung, đối với công tác quản lý bảo tàng, có kinh nghiệm rất phong phú.
Hoàng Phủ Vân còn liên hệ với hơn mười trường đại học có chuyên viên sắp tốt nghiệp, cơ hồ sinh viên tốt nghiệp trong năm nay, đều được đưa tới, tin tưởng dưới sự dẫn dắt của vị phó giám đốc kia, sẽ nhanh chóng thành thục.
Cộng thêm bảo an lúc trước, đã tìm được mười mấy xướng ngôn viên có ngoại hình xinh đẹp, hiện tại nhân viên dưới tay Trang Duệ đã có vài chục người, bởi như vậy, nhà bảo tàng vừa mới khai trương, đã có con số xa xỉ.
Tiền lương của nhiều người như vậy, mỗi tháng cũng tốn hơn mười vạn, còn chưa tính tới việc tu sửa nhà bảo tàng, chi phí bảo dưỡng cổ vật, nếu cộng thêm những thứ này, mỗi tháng phải tốn hơn một trăm vạn.
Cũng không phải là Trang Duệ không đào ra đủ số tiền đó, nhưng nếu bảo hắn xuất tiền nuôi những người này, còn không bằng hiến chúng cho quốc gia, chỉ có thu chi cân đối, đó mới là phương hướng chính xác của bảo tàng.
Chớ xem thường những cơ quan du lịch, thành Bắc Kinh lớn nhỏ, có không biết bao nhiêu công ty cần bọn họ nuôi sống, tuy mỗi lần cơ quan du lịch mang tới một nhóm người sẽ trích tiền hoa hồng, nhưng vẫn tốt hơn là không có người nào tới để thu tiền, đúng không?
Hiện tại Trang Duệ đã định giá cho các cơ quan du lịch trong nước phải lấy giá vé năm mươi đồng một người, trẻ em dưới một mét hai được miễn phí, trẻ em dưới một mét năm thu mười đồng, cụ già ngoài sáu mươi tuổi miễn phí, người có giấy chứng nhận xuất ngũ cùng thời gian được tính nửa giá.
Còn đối với người nước ngoài, thì một trăm đồng một vé, cũng không nên trách Trang Duệ tâm đen, hắn đang làm đường ray quốc tế.
Bởi vì Trang Duệ trao đổi với bảo tàng mỹ thuật Murs thời gian trước, nhìn nhà bảo tàng nước ngoài bán vé, du khách nước ngoài thu mười Euro, tính thành nhân dân tệ, không sai biệt với một trăm đồng.
Nhà bảo tàng của Trang Duệ có sức hấp dẫn rất lớn với người nước ngoài, sức hút lớn nhất chính là tác phẩm của Picasso, hiện tại bên ngoài bức tường của bảo tàng, đã treo ảnh của Picasso, chiếm cứ toàn bộ mặt tường bên ngoài.
Trang Duệ cũng hiểu chuyện này, mở bảo tàng cho người Châu Á, lợi nhuận là từ người ngoại quốc.
Dựa theo kế sách của Hoàng Phủ Vân, lần này không chỉ mời các nhà bảo tàng lớn trong nước, mà Trang Duệ cũng phát thiệp mời tới các bảo tàng lớn nước ngoài. Những thiệp mời của Trang Duệ cũng gửi cho bảo tàng tư nhân, người sưu tập lớn.
Mà một ít nhà sưu tập nổi danh các tỉnh trong nước, các chuyên gia đều nhận được thiệp mời của Trang Duệ, đây cũng là kế sách của phó giám đốc kia, những người này có danh vọng rất cao trong nước, có quan hệ tốt với họ, sư này không sợ không có người tới thăm, trao đổi đồ sưu tập.
- Kim lão ca, ngài đến, mời vào trong ngồi.
Hôm nay Trang Duệ cũng giống như lúc chụp ảnh cưới, đương nhiên, hôm nay hắn mặc một bộ trường bào, mà không phải là âu phục.
Tám giờ sáng, những người nhận được thiệp mời lục đục tới thăm, đến lúc này, Trang Duệ đã không còn thời gian ngồi bên trong tiếp khách, mà cùng Hoàng Phủ Vân ra cửa, nghênh đón các bạn bè tới thăm.
- Lão đệ, chúc mừng, chúc mừng a, ta có đem theo thư của lão sư Hạ Nghi.
Kim Bàn Tử đem đem phong thư giao cho Trang Duệ, trên đó ghi tên Hạ Nghi, sau đó hắn ôm Trang Duệ một cái, nói nhỏ vào bên tai Trang Duệ:
- Lão sư nói hắn không tới đây tham gia náo nhiệt, nhưng buổi chiều lão sư sẽ tới xem đồ ngươi sưu tập được.
Nhà bảo tàng này do đại sư tự tay viết đề tên, vốn Trang Duệ muốn cho đại sư với tư cách khách quý tới tham gia cắt băng, nhưng tính tình đại sư đạm bạc, nhưng lại cho đệ tử thay mặt tới tham gia.
- Xế chiều tôi sẽ tiếp đại sư, Kim lão ca, ngài vào bên trong nghỉ ngơi đi, vào giữa trưa cắt băng, chúng ta phải uống một phen.
Trong lòng Trang Duệ có chút tiếc nuối, nếu như đại sư nổi danh trong giới đồ cổ tới tham gia cắt băng khai trương, thì nhà bảo tàng sẽ tăng thêm không ít danh tiếng.
- Trang lão đệ, ngươi phải mau lên, anh đi vào là được.
Kim Bàn Tử thấy đầu Trang Duệ đầy mồ hôi, sau khi cho người mang lẵng hoa đi, tự tìm bạn cũ nói chuyện phiếm.
Hôm nay giống như một lần hội nghị mít tinh giới sưu tập đồ cổ ở Bắc Kinh, nói nói rộng ra, chính là thịnh hội của giới sưu tập trong nước.
Trang Duệ làm buổi khai trương như thế, hao tốn cái giá cực lớn, phát tất cả thiếp mời cho khách quý ngoài tỉnh, thêm vào đó là vé máy bay khoang hạng nhất, đã làm Trang Duệ tốn vài trăm vạn.
- Ôi, Mã tiên sinh, khách quý, xin mời vào trong dùng trà, tôi đang đợi ngài tới đây này.