Kim Bàn Tử vừa đi vào, thì lão đại trong giới sưu tập đi tới, cũng cho người cầm lẵng hoa theo sau, không có biện pháp, hiện giờ lưu hành cái này, cũng có công ty chuyên môn thu thập, đợi xong xuôi, sẽ đem tranh hoặc chữ trên lẵng hoa xé đi, có thể tiếp tục dùng bày biện ở nơi khác.
- Trang lão đệ, hôm nay là thịnh hội của giới sưu tập trong nước, các bạn bè ở khắp nơi tới dự, tôi không tới không được a, không nghĩ tới bị lão đệ hoàn thành, đúng là hậu xin khả úy, kính ngưỡng a.
Lễ tiết văn nhân rất nhiều, vào thời cổ đại, đi xa phải Trình Nghi mà hôn tang gả cưới sinh khai trương, cũng phải đưa Trình Nghi. Mã tiên sinh đưa Trình Nghi cũng không nhẹ, đưa hai vạn nhân dân tệ a.
- Mã tiên sinh, ngài tốn kém quá, vậy tôi không biết xấu hổ mà nhận a.
Trang Duệ vội vàng khách khí hai câu.
- Ai, Trang lão sư, bọn ta đến rồi đây.
Thời điểm Trang Duệ đang khách sáo với Mã tiên sinh, một đoàn người mang theo năm sau lẵng hoa tới, đi vào cửa nhà bảo tàng, mà người đi đầu, sau khi nhìn thấy Trang Duệ, lớn tiếng chào hỏi.
- Hắc, là Trương quản lý à, người đến là được rồi, khách khí làm gì.
Trang Duệ nhìn thấy người tới là các lão bản và Trương quản lý ở thành đồ cổ, những lảo bãn này đều là người có máu mặt ở Trịnh Châu a.
- Hôm nay ngài khai trương bảo tàng, bọn tôi không tới cổ động sao được?
Trương Lực chỉ huy người mang lẵng hoa rời đi, đi lên bậc thang, nắm tay với Trang Duệ, xoay mặt nhìn thấy Mã tiên sinh, không khỏi sững sờ, nói ra:
- Ngài là Mã lão sư đúng không?
Sau khi nhìn thấy Mã tiên sinh gật đầu, Trương quản lý không khỏi hưng phấn, đây là vị cự đầu trong giới sưu tập a, hơn nữa lại còn trẻ tuổi như vậy, trừ những chuyên gia thế hệ trước ra, không kẻ nào vượt qua hắn.
Trương Lực không thể mời các chuyên gia nổi danh và giám định tới thưởng thức tọa trấn ở thành đồ cổ, cho nên hắn tới tham gia bảo tàng của Trang Duệ khai trương, cũng là vì ôm tâm tư làm quen với các chuyên gia, không nghĩ tới, vừa bước vào cửa đã gặp được vị Mã tiên sinh danh vọng cực cao, cho nên tiến lên phía trước trò chuyện với Mã tiên sinh.
- Hầu tử, dẫn mấy vị tiên sinh vào uống trà.
Hôm nay không chỉ hầu tử, ngay cả Đại Hùng và tiểu Tĩnh, còn có Triệu chưởng quỹ tới hổ trợ, khai trương nhà bảo tàng, cho nên hôm nay Tuyên Duệ Trai đóng cửa một ngày.
Hôm nay không chỉ có một mình Trang Duệ mệt mỏi, hiện giờ là mười giờ buổi sáng, mà thời gian tổ chức lễ khai trương bảo tàng, là mười một giờ rưỡi giữa trưa, có một bộ phận người còn chưa tới, cho nên còn phải đợi một thời gian nữa.
Tiểu Tĩnh thu hạ lễ đứng ở sau lưng Trang Duệ, nhìn thấy không có khách nhân đến, lặng lẽ nói với Trang Duệ: Nguồn tại http://Truyện FULL
- Trang ca, ngài biết rõ thu bao nhiêu tiền không?
- Thu bao nhiêu tiền?
Trang Duệ mở miệng hỏi, hắn vội vàng hướng tiểu Tĩnh hỏi, hắn làm sao có thời giờ nhìn tiền nhập sổ sách chứ?
Sau khi hỏi lời này, Trang Duệ lúc chuẩn bị khai trương, đã chuẩn bị tâm lý là mình sẽ bị lỗ, trong nước có tổng cộng hơn ba trăm chuyên gia và nhà sưu tập nổi danh, đều xác định đến đây, hơn nữa còn tiền lì xì cho các phương tiện truyền thông, không có năm trăm vạn thì đừng mong hoàn vốn.
- Trang ca, tổng cộng thu một trăm ba mươi tám vạn.
Trên mặt tiểu Tĩnh khó dấu nổi hưng phấn, tuy tiền lương hiện tại của nàng và Đại Hùng không thấp, nhưng cũng chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy a, mà hai cái thùng bên dưới nguiuwf của nàng, đã chất đầy tiễn.
- Cái gì? Có hơn một trăm vạn?
Trang Duệ nghe vậy cũng ăn cả kinh, hắn có cảm giác chỉ có hai ba mươi vạn là cao, không nghĩ tới lại cao hơn tưởng tượng của mình, số tiền thu được hơn một trăm vạn, xem ra khó mà thu được đủ vốn, nhưng hắn cũng xác định trước, là có thể lỗ vốn mà?
Nhưng Trang Duệ có chút buồn bực, bản thân mình đứng ở chỗ này một mình, hình như không có nhiều tiền mặt như vậy a?
- Đúng, hơn một trăm vạn, Trang ca, mấy người kia đều đưa chi phiếu tiền mặt a.
Tiểu Tĩnh chỉ vào sổ ghi chép tên, Trang Duệ cũng liếc mắt nhìn đại khái, bọn người Bạch Phong biếu đều là năm vạn, mà mấy người đến từ Hồng Kông, như anh em họ Phách và Trịnh công tử, đều là hai vạn, bọn hắn cũng là thuận theo tình hình của Trung Quốc, bằng không thì có đưa ba trăm hay năm trăm vạn, đối với bọn họ mà nói không coi vào đâu.
Trang Duệ không khỏi cười khổ, những người này đều vì nhân tinh nên đến đây xem ra sau này bản thân hắn cần phải tìm trợ lý hoặc tìm quản gia, chuyên môn giúp mình quản lý nhưng công việc tạp vụ này.
Người Châu Á chú ý mặt mũi nhất, vạn nhất sau này người có có hôn tang gả cưới sinh khai trương, mình mà quên đi, vậy thì sẽ đắc tội với người ta mắt.
Ngẫm lại thì chỉ đứng ở đây hai ba tiếng đồng hồ, đã thu được hơn trăm vạn tiền biếu, trong lòng của Trang Duệ âm thầm líu lưỡi, nhớ rõ khi còn bé, ở quê có người kết hôn, cho năm hoặc mười nhân dân tệ, đều là quá tay rồi, mà thời gian hơn kém nhau mười năm, phần nhân tình này, phải trả lại gấp mấy ngàn lần.
- Ngũ nhi, mưới nghỉ ngơi thì đi vào đi, ca ca cho người khác thay nhé?
Hôm nay nhà bảo tàng của Trang Duệ khai trương, Âu Dương Quân coi như là chủ nhà, vừa rồi nói chuyện với một ít người ở bên trong, nhưng hắn không phải người trong hội đồ cổ, trừ nói chuyện với Bạch Phong mấy câu, hắn không có tiếng nói chung với những người khác, cho nên không ngốc mà chui đầu vào.
- Không cần, Tứ ca, đội lát nữa có lãnh đạo đến, ngài phải nói giúp cho em một tiếng là được.
Trang Duệ đúng là bị mệt mỏi không nhẹ, mà lúc này là giữa trưa, mặt trời độc ác chiếu thẳng vào thân thể, dù hắn đã mặc trường bào bằng tơ tằm đông ấm hè mắt đi nữa, cũng bị mồ hôi thấm ướt dán vào thân thể.
- Lãnh đạo thế nào mà cần ta tiếp đãi?
Âu Dương Quân bĩu môi, không cho là đúng nói ra, tuy hắn không lăn lộn trong quan trường, nhưng hôm nay có người nhận lời tham gia lễ khai trương nhà bảo tàng, lại có thể để hắn tự mình nghênh đón người ta, đúng là không có mấy.
- Được rồi, Tứ ca, ngài vào bên trong đi cho mát, đi đi, em còn nhiều việc cần làm.
Trang Duệ nhìn thấy ở đằng xa có một đám năm sáu ngươi mang lẵng hoa đi tới, vội vàng xuống đài nghênh đón, trong đầu Trang Duệ không phân giai cấp, đến đều là khách, đã cho mình mặt mũi rồi, không có gì mà phân bên nặng bên nhẹ, trên cơ bản mỗi vị khách đến, đều là hắn tự mình tiến ra đón.
Một nhóm người này Trang Duệ cũng không xa lạ gì, hóa ra là vị đại thiếu kinh thành, Dương Ba, mà trong đó có vài người, đều đã từng tới tiệm châu báu của hắn quậy phá, giờ phút này nhìn thấy Trang Duệ, trong miệng nói lời chúc mừng.