Chương 25: Phiền toái đến cửa (1)
Quần chúng vây xem có không ít người móc điện thoại ra gọi 120,chẳng qua phần lớn quần chúng thì chỉ trỏ chủ xe gây chuyện, thấp giọng khiển trách.
Tần Mục cũng đi tới theo dòng người, phát hiện chủ xe gây chuyện bị người khác quở trách dĩ nhiên là một người đẹp hai mươi tuổi, ngồi xổm bên ông lão bị đâm, chân tay luống cuống.
Tần Mục nhìn lướt qua lão giả toàn thân là máu, đã mất ý thức, hơi trầm ngâm.
– Tránh ra, tránh ra, tôi là bác sĩ, tôi có thể cứu ông ta!
Nghe nói có bác sĩ, mọi người tự động mở ra một con đường.
Một thiếu nữ xinh đẹp có vẻ hơi xúc động vọt vào, khiến cho tất cả mọi người khẽ giật mình, nghi hoặc nhìn thiếu nữ.
Thiếu nữ hừ nhẹ một tiếng, kiêu ngạo nói:
– Thần y Tống Thạch là ông nội của tôi, mọi người đây là ánh mắt gì?
– Thần y Tống Thạch?
Mọi người lập tức ồn ào, đối với cái tên Tống Thạch này, gần như không có người nào không biết, đây chính là Thái Sơn Bắc Đẩu của giới y học Hoa Hạ.
Nghe nói Tống Thạch thoái ẩn một năm trước, ẩn cư ngay trong thành phố Ninh Giang, chỉ là vẫn không thể chứng minh thật hay giả.
– Nếu thật sự là truyền nhân của Tống thần y, vậy hẳn là không có vấn đề!
Nữ chủ xe gây chuyện lúc này như bắt được một cây cỏ cứu mạng, cầu khẩn thiếu nữ:
– Van cầu cô cứu ông ta, cần bao nhiêu tiền tôi cũng có thể cho cô!
Thiếu nữ nghiêm mặt nói:
– Chị yên tâm đi, chăm sóc người bị thương là bổn phận của bác sĩ chúng ta, chị đứng qua một bên trước, cho tôi xem tình hình!
Nữ chủ xe gây chuyện vội vàng tránh ra, thiếu nữ thì ngồi xổm xuống, cẩn thận kiểm tra tình hình người bị thương.
Tần Mục hứng thú nhìn thiếu nữ xinh đẹp này, từ động tác của đối phương mà xem, dường như rất chuyên nghiệp.
– Không tốt, thương thế dường như rất nặng!
Sắc mặt thiếu nữ hơi trầm trọng.
– Em gái, làm sao vậy?
Chủ xe thấy thiếu nữ nhíu mày, không khỏi căng thẳng.
Tần Mục đi qua kéo chủ xe ra, ra hiệu bằng tay để cô ta chớ lên tiếng.
Lúc này thiếu nữ móc một miếng vải trong ba lô, mở tấm vải ra, bên trong có chín cây ngân châm hơi bất phàm.
Người chung quanh thấy thế trong lòng đều nóng lên.
Trong xã hội hiện giờ, tuy rằng liệu pháp châm cứu nhìn mãi quen mắt, nhưng phần lớn mọi người chỉ hiểu được chút da lông, chính thức tinh thông y thuật châm cứu cũng chỉ vài trung y già dặn mới hiểu được.
Với tư cách Thái Sơn bắc Đẩu của giới y học, thuật châm c ứu của Tống Thạch có một không hai, tục truyền có khả năng khởi tử hồi sinh.
Thiếu nữ này với tư cách truyền nhân của Tống Thạch, chắc hẳn y thuật sẽ không kém.
Thủ pháp của thiếu nữ rất quen thuộc, có thể nắm giữ từng huyệt đạo trên cơ thể người một cách chuẩn xác, lúc hạ châm không hề do dự, làm việc liên tục.
Trong nháy mắt, thiếu nữ đã đâm tám châm lên thân thể người bị thương, nhưng một châm cuối cùng này cô lại do dự, chậm chạp không ra tay.
– Sao lại có thể như vậy, theo lý thuyết hiện giờ ông ta có thể tỉnh lại, sao lại… Thiếu nữ biến sắc, vôn cô tràn ngập tin tưởng giờ phút này lại không còn chút lòng tin nào.
– Phương pháp, huyệt vị đều không sai, tại sao lại như vậy?
Phốc!
Ông lão vốn hôn mê bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt nhăn nhó, đau đớn bắt đầu rên rỉ, thần chí vẫn không rõ ràng.
– Em gái, em nhanh châm một châm cuối cùng đi!
Nữ chủ xe nhịn không được nữa.
Thiếu nữ cũng lo lắng, tình hình trước mắt căn bản không cho phép cô nghĩ nhiều, chỉ có thể từ từ nhắm hai mắt thi châm cuối cùng này.
Chẳng qua không chờ cô hạ xuống một châm cuối cùng, tay cô bỗng nhiên bị nắm lấy.
– Cô như vậy là không được!
– Hả?
Thiếu nữ ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn thiếu niên thanh tú ngăn cản mình.
– Vẫn chưa rõ sao?
Cô hạ một châm này xuống, ông ta lập tức mất mạng!
Thiếu nữ nghe vậy, sắc mặt vô cùng tái nhợt, lại không chịu thua:
– Bình thường tôi thấy gia gia thi châm như vậy đấy, tuyệt đối không sai!
– Tôi không phải nói thủ pháp của cô sai sót, để cho tôi tới đi!
Tần Mục nói xong, liền cầm lấy ngân châm trong tay thiếu nữ, đồng thời tay phải vung lên người ông lão.
Tám cây ngân châm đâm trên người lão giả trong nháy mắt liền bị nhổ đi.
– Anh đang làm gì thế!
Thiếu nữ quá sợ hãi.
Tần Mục không để ý tới cô, tay phải ổn định, chín cây ngân châm bị kẹp vào trong khe tay của hắn.
Một màn khiến mọi người kinh hãi xuất hiện.
Chỉ thấy Tần Mục đứng ở đó, tay phải vung lên, chín cây ngân châm lóe lên, giống như mũi tên bay nhanh, chuẩn xác cắm vào chín huyệt đạo trên người lão giả.
Chín huyệt đạo này không khác biệt gì so với chín huyệt đạo thiếu nữ xác nhận, nhưng hết lần này tới lần khác, lão giả vốn đau đớn rên rỉ chậm rãi mở mắt ra, dường như khôi phục thần trí.
– Điều này… Mọi người chung quanh bắt đầu há miệng gần như có thể nhét vào một quả trứng gà.
– Ông lão, ngài tỉnh rồi?
Nữ chủ xe vẻ mặt kích động.
Lúc này thiếu nữ xinh đẹp cũng sợ ngây người, không thể tưởng tượng mà nhìn Tần Mục.
– Nha đầu, loại việc châm cứu này cũng không phải phương pháp của cô đúng rồi là có thể thành công, công lực của cô quá nông cạn, trở về học với gia gia của cô thêm hai năm đi.