Chương 36: Cao thủ trong truyền thuyết (2)
Một bàn này của Tần Mục động tĩnh hơi lớn, người trên chiếu bạc còn lại cũng vội vàng chạy tới tham gia náo nhiệt, sau khi nghe nói Tần Mục có năng lực này, đều muốn kiến thức.
– Nhanh lắc xúc sắc đi, còn muốn làm nữa hay không!
– Nhanh lên nhanh lên, người ta một phút đồng hồ trên triệu bạc, làm chạm trễ thời gian của hắn ngươi đền không nổi đâu!
– Sòng bạc Thanh Long không phải là thua không nổi chứ?
Nhân viên phục vụ gần như muốn khóc, nếu Tần Mục lại đặt trúng tỉ lệ năm mươi một lần nữa, bên trên chắc chắn không tha cho gã.
Chẳng qua đối mặt với nghi vấn, tiếng chửi rủa của mọi người, nhân viên phục vụ cuối cùng cắn răng, ấn chốt mở.
Năm giây sau, dừng lại!
– Đại ca, anh đặt cái nào?
Tất cả mọi người nhìn về phía Tần Mục, ý tứ rất rõ ràng.
Tần Mục không chút do dự, đặt toàn bộ 60 ngàn thẻ đánh bạc vào cùng giá trị chín điểm.
Chín điểm, tỉ lệ đặt cược chỉ có sáu, là tỉ lệ đặt cược thấp nhất trong cùng giá trị rồi.
– Tôi đặt 400 ngàn.
Tên béo ra tay đầu tiên.
– Tôi đặt 100 ngàn.
– Mẹ nó, tôi đặt một triệu.
… Mọi người trong bàn của Tần Mục đặt 100 ngàn trở lên, người từ bàn khác chạy tới xem náo nhiệt, vẫn ôm thái độ nửa tin nửa ngờ, đặt tương đối ít, thậm chí có người vì bảo hiểm chỉ mua tiểu.
Cuối cùng thống kê một chút, tất cả mọi người tổng cộng ném ra chừng mười tám triệu.
Nếu quả thực mở ra chín điểm, sòng bạc phải bồi một trăm triệu.
– Thực sự kích thích, nhanh mở ống đi!
– Mở đi mở đi!
– Chín điểm, chín điểm, chín điểm… Đám người kích động hô hào, ánh mắt không di chuyển nhìn chằm chằm vào ống xúc sắc.
Sau gáy nhân viên phục vụ đều là mồ hôi lạnh, bàn tay đặt trên ống xúc sắc, làm thế nào cũng không có dũng khí nhấc lên.
– Có chuyện gì thế!
Nhị gia đầu đầy mồ hôi chạy tới, thân là người phụ trách sòng bạc này, gã lần đầu tiên nhìn thấy sòng bạc có tình huống bạo động.
Có thể tới nơi này, phần lớn đều là người có thân phận địa vị, mặc dù là Thanh Long Bang, đồng thời đắc tội nhiều người như thế, quả thực không có quả ngon gì để ăn.
– Liêu Nhị gia, vị tiểu cả này không chịu mở ống xúc sắc, ông xem thế nào?
– Đúng vậy, chẳng lẽ Thanh Long Bang các ông thua không nổi sao?
Đối mặt với nghi vấn của mọi người, Liêu Nhị gia trừng mắt nói với nhân viên phục vụ kia:
– Còn sững sờ cái gì, nhanh chóng mở ống.
– Nhị… Nhị gia, không được đâu!
– Không được cái gì chứ, cứ mở là được!
– Nhị gia, đây chính là ngài nói, ngài phải chịu trách nhiệm.
Nhân viên phục vụ cơ trí giao trách nhiệm cho Liêu Nhị gia, sau đó mới nhấc ống xúc sắc lên.
– Hai ba bốn, chín điểm, tiểu!
– Con mẹ nó, phát rồi!
– Thực sự mở chín điểm, thần rồi!
– Sáu triệu của tôi, thoáng cái hồi vốn rồi!
Đám người nổ tung rồi, liên tục ba bàn đều trúng, đây quả thực là kỳ tích.
Những người vốn ôm thái độ nghi ngờ Tần Mục, giờ phút này đều sùng bái nhìn Tần Mục, đây quả thực là đổ thần trong truyền thuyết.
Nhân viên phục vụ nói với Liêu Nhị gia:
– Nghị gia, ngài để cho tôi mở đấy.
Liêu Nhị gia ngây người:
– Đây là tình huống gì vậy?
– Nhị gia, vừa rồi có gần mười tám triệu đặt ở chín điểm, sòng bạc chúng ta phải bồi một trăm triệu!
– Bao… bao nhiêu?
– Một trăm triệu!
Liêu Nhị gia nghe vậy, trợn tròn mắt, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Một trăm triệu, bán mười tám đời tổ tông của gã cũng không có nhiều tiền như thế.
– Mẹ nó, giả chết à!
– Đừng nói giả chết, chết thật cùng phải bồi tiền!
– Mẹ nó, sòng bạc Thanh Long sẽ không phải là thua không nổi chứ, vì một trăm triệu đập phá chiêu bài cũng không hay đâu.
Mọi người ồn ào tức giận mắng, ông chủ thắng sáu triệu còn quát to:
– Nếu không bồi tiền, tôi sẽ đập phá sòng bạc này!
– Là ai nóng tính như thế, muốn đập bãi của Thanh Long Bang?
Đúng lúc này, một gã trung niên lạnh lùng uy vũ, bước chân trầm tĩnh, chậm rãi đi tới.
Trang 2# 9