Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 55: Xảo ngộ (1)

Chương 55: Xảo ngộ (1)
– Người đâu?


- Lão đại, xảy ra chuyện gì vậy? Tiểu tử, mau buông lão đại của tụi tao ra.
Khi đám thuộc hạ của gã mặt thẹo ý thức được mọi việc thì không thấy Tần Mục đâu, xoay đầu lại thì nhìn thấy Tần Mục đang bóp cổ lão đại của mình. Tuy không biết tại sao lại như vậy, bọn họ vẫn xông vào giải cứu lão đại.
- Không được qua đây.
Tên mặt thẹo hoảng sợ hô to. Gã đã biết thân phận của Tần Mục, càng thêm cảm nhận được thực lực khủng bố của Tần Mục. Đây không phải là nhiều người thì có thể chiến thắng được.
Tên mặt thẹo hô to, những người kia cũng bình tĩnh được một chút, tay chân luống cuống đứng im tại chỗ.
- Coi như anh biết thức thời. Nhưng tôi cảnh cáo anh, nếu anh muốn tìm Tả Thanh Long báo thù, tôi mặc kệ. Nhưng nếu anh đến nơi này quấy rối, đả thương người…
- Không dám, không dám.
Tên mặt thẹo nghe ra được Tần Mục không có ý muốn giết gã, vội vàng nói;
- Sau này, Mãnh Hổ Bang chúng tôi thấy cậu như thấy thiên lôi. Cậu bảo chúng tôi đi hướng đông, chúng tôi tuyệt không dám đi hướng tây.
- Tôi chẳng có hứng thú với bang hội các người. Cút đi.
Tần Mục buông gã mặt thẹo ra.
Dù sao cũng đang là ban ngày. Hơn nữa mọi người cũng đang nhìn vào, cho dù là Tần Mục cũng không thể giết người một cách tùy tiện.
Tên mặt thẹo mang theo đám thuộc hạ của mình, nhanh chóng rời đi.
Tả Tư Duyệt ngơ ngác đứng im tại chỗ. Trước kia chỉ nghe nói Tần Mục giết chết Chiến Lang, Ngốc Ưng và Liệp Báo, cô đã biết rõ thực lực Tần Mục rất mạnh.
Nhưng chữ “mạnh” trong tưởng tượng và trong tình huống trước mắt hoàn toàn khác nhau.
Cô không nghĩ tới tốc độ của một người có thể nhanh đến như vậy.
- Này, đứng ngẩn ra đó làm gì? Không phải nói muốn mời tôi ăn cơm sao?
Tần Mục lúc chiến đấu thì hoàn toàn lãnh khốc, nhưng bình thường lại hay cười toe toét, tính cách bất cần đời, thậm chí đôi khi lại có chút vô lại.
Mặc kệ ai nhìn thấy hắn lần đầu tiên, tuyệt sẽ không liên hệ hắn với hai chữ “cường giả”.
Thoáng bình phục tâm trạng, Tả Tư Duyệt mỉm cười nói:
- Đi, để tôi mời cậu ăn tiệc.
Rời khỏi võ quán Taekwondo, hai người đi hơn mười phút đến một ngôi chợ đêm.
Lúc này đã hơn 6h tối, trời vẫn chưa hoàn toàn tối hẳn, nhưng đã có vài cửa hàng mở cửa buôn bán.
- Cái này là tiệc mà cậu nói?
Tần Mục không nghĩ đến Tả Tư Duyệt lại dẫn hắn đến quán ăn.
- Ở đây không tốt sao? Muốn ăn cái gì thì cứ gọi, không cần khách sáo.
Tần Mục chẳng thèm khách khí, cầm lấy thực đơn, chọn món ăn đắt tiền nhất.
Đúng lúc này, điện thoại của Tả Tư Duyệt vang lên.
- Kỳ lạ, là ai gọi cho mình lúc này?
Tả Tư Duyệt nghi hoặc, cầm lấy điện thoại nhìn qua, là một số lạ. Do dự một chút, cô vẫn nhấn nút nghe.
- Alo, xin hỏi là ai?
- Có phải là bạn học Tả Tư Duyệt không? Tôi là Diệp Khinh Tuyết.
- Diệp Khinh Tuyết?
Khi khai giảng, trong lớp có ghi lại số điện thoại của từng học sinh và công bố ra ngoài. Diệp Khinh Tuyết biết số điện thoại của Tả Tư Duyệt cũng không kỳ lạ.
Chỉ là Diệp Khinh Tuyết vô duyên vô cớ gọi điện thoại cho cô, đúng là kỳ quái.
Tần Mục nghe vậy, liền thả menu xuống. Hắn nghĩ Diệp Khinh Tuyết chính là tìm hắn. Xem ra, bữa cơm này không ăn được rồi.
- Bạn học Tả Tư Duyệt, là như thế này, hôm nay bạn học Triệu Chí Thăng mới đến có tổ chức một bữa họp mặt, tổ chức tại khách sạn Ninh Giang thành nam. Nếu cậu có rảnh thì đến tham dự cho vui.
Tả Tư Duyệt không biết Triệu Chí Thăng, nhưng cô cảm thấy rất nghi ngờ, cho dù là lớp tổ chức liên hoan, vì sao Diệp Khinh Tuyết lại chủ động gọi điện thoại cho cô?
Rất nhanh, cô đã biết được mục đích của Diệp Khinh Tuyết.
- Xin hỏi Tần Mục có ở chung với cậu không? Nếu như có, mời cậu ấy đi chung luôn.
- Tôi và Tần Mục đang chuẩn bị ăn cơm, nhưng có người mời, chúng tôi lập tức đến ngay.
Cúp điện thoại, Tả Tư Duyệt dùng ánh mắt cổ quái nhìn Tần Mục:
- Này, quan hệ giữa cậu và cô ấy có vẻ tốt nhỉ?
Tần Mục vừa uống vào một ngụm nước, thiếu chút nữa phun ra ngoài.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất