Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 57: Triệu gia Yên Kinh (1)

Chương 57: Triệu gia Yên Kinh (1)
– Thật…thật trùng hợp. Tần tiên sinh, cậu đến đây có việc gì không?


Người đàn ông nói ngập ngừng.
- Hôm nay lớp chúng tôi có liên hoan ở đây.
- Là Triệu thiếu bao lầu ba sao?
Tần Mục nhìn Diệp Khinh Tuyết, sau đó gật đầu:
- Ừm, là lầu ba.
- Tôi hiểu rồi, nếu lát nữa có gì cần, cứ nói với tôi nhé.
- Ồ, ông là chủ nơi này sao?
Tần Mục biết rõ người đàn ông mập mạp này cũng là người có thân phận. Bằng không, sao có tư cách đến sòng bạc của Thanh Long Bang đánh.
- Tôi là đổng sự ở đây. Hôm nay vốn là chuẩn bị mời Triệu thiếu, không nghĩ đến lại gặp cậu ở đây.
- Được rồi, ông cứ đi trước. Lát nữa có gì tôi sẽ gọi.
Tần Mục phất tay.
Người đàn ông vừa đi khỏi, Tả Tư Duyệt không nói gì, nhưng Diệp Khinh Tuyết lại nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ quái.
Người đàn ông béo phệ này là đổng sự của khách sạn Ninh Giang, địa vị không tầm thường, tại sao lại tôn kính Tần Mục như thế?
- Gái ngốc, trên mặt tôi nở hoa sao?
Tả Tư Duyệt che miệng cười, còn Diệp Khinh Tuyết lại nổi giận:
- Tôi đã nói rồi, không được gọi tôi như vậy.
- Chẳng có gì khác. Nhanh lên đi, mọi người đang chờ chúng ta đấy.
Tần Mục bỏ qua ánh mắt của Diệp Khinh Tuyết, bước vào trong thang máy.
Ba người bước vào một phòng KTV, một cậu nam sinh đang hát tình ca với một nữ sinh. Cả hai đều rất nhập tâm, giọng hát nghe êm tai vô cùng.
Nói thật, một lớp khoảng ba mươi người, nhưng Tần Mục chỉ nhớ được có mười mấy người. Vì tránh xảy ra tình huống xấu hổ, hắn tìm một nơi vắng vẻ phía sau mà ngồi xuống.
Tả Tư Duyệt cũng không hợp với lớp, tất nhiên ngồi cùng một chỗ với Tần Mục.
- Khinh Tuyết, chúng ta hát một bài đi.
Hoàng Hiểu Châu kéo Diệp Khinh Tuyết đến, cho dù Diệp Khinh Tuyết rất không tình nguyện.
Tả Tư Duyệt nhàm chán nghịch điện thoại di động, còn Tần Mục thì vừa cắn hạt dưa, vừa nói:
- Nơi này quả nhiên không hợp với chúng ta.
Tả Tư Duyệt cũng không ngẩng đầu lên, chỉ trả lời:
- Đáng tiếc đại tiểu thư của cậu lại cần cậu hộ giá. Với mị lực của cô nàng, sau này cậu sẽ xuất hiện ở chỗ này nhiều hơn.
- Mị lực của cậu cũng không thấp mà?
- Được rồi, tôi…
- Bạn học Tả Tư Duyệt.
Tả Tư Duyệt còn chưa nói xong, một thanh âm khiếp nhược vang lên.
Cô ngẩng đầu, phát hiện một nam sinh nhã nhặn, đeo mắt kính đang đứng trước mặt cô.
Tả Tư Duyệt đỡ hơn Tần Mục một chút. Tuy ngày nào đi học cũng ngủ, nhưng cùng lớp ba năm, cô vẫn nhận ra nam sinh trước mắt.
- Có chuyện gì vậy?
Tả Tư Duyệt có chút không quen nói chuyện với đàn ông không quen thân.
Cậu nam sinh dường như cố lấy hết dũng khí, mặt đỏ bừng nói:
- Tôi có mấy lời giấu trong lòng đã lâu, vẫn muốn nói với cậu mà không có cơ hội. Hôm nay cậu có thể cho tôi vài phút không?
- Ơ?
Cho dù phản ứng Tả Tư Duyệt có trì độn thì cũng đoán được đại khái người này muốn nói gì.
- Tôi đã nói mị lực của cậu không chênh lệch so với cô gái ngốc kia mà.
Tần Mục cười khẽ.
Tả Tư Duyệt trừng mắt nhìn Tần Mục, lập tức xụ mặt nói với cậu nam sinh:
- Sắp tốt nghiệp rồi, cậu nên tập trung tinh thần cho việc học tập đi.
- Nhưng mà…
- Tôi có bạn trai rồi.
Tả Tư Duyệt nói xong, cầm tay Tần Mục, sau đó còn xích lại gần.
Cậu nam sinh tuyệt vọng, ủ rũ bỏ đi.
- Nha đầu, cậu đúng là không phúc hậu. Chiếm tiện nghi của tôi cũng không báo trước một tiếng.
Tần Mục cảm thấy mình đúng là lỗ lớn.
- Nhưng tôi cảm thấy lo cho cậu đấy. Là học sinh, cậu ta có lẽ còn không biết chuyện của Thanh Long Bang. Đây chính là mạo hiểm tính mạng thổ lộ chân tình với cậu đấy.
- Im.
Tả Tư Duyệt nhịn không được đạp chân Tần Mục một cái.
Tuy Diệp Khinh Tuyết bị Hoàng Hiểu Châu kéo qua ca hát, nhưng trong lòng có chút không yên, thỉnh thoảng quay sang nhìn Tần Mục, thấy hai người cười cười nói nói, động tác vô cùng thân mật, cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Mười phút sau, cánh cửa được mở ra, Triệu Chí Thăng tiêu sái bước vào, phía sau còn đi theo một số người xa lạ.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất