Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 61: Trí nhớ không lâu (1)

Chương 61: Trí nhớ không lâu (1)
– Mấy người các ngươi, ném ba người này ra ngoài, đừng quấy rầy nhã hứng của Tần tiên sinh!


Trịnh Quyền Phân phó mấy bảo vệ, lập tức đi tới trước mặt Tần Mục, cung kính nói:
- Tần tiên sinh, khiến cho loại người này quấy rầy nhã hứng của ngài, thực sự ngại quá!
Tần Mục vuốt mũi nói:
- Ngươi đuổi họ đi, chờ lát nữa phí tổn này do ai bỏ?
- Tần tiên sinh nói lời này, ngài có thể tới quán ăn của chúng tôi một lần, là vinh hạnh của quán ăn chúng tôi!
Bao tầng ba cần phí tổn khoảng bảy tám trăm ngàn, bình thường Trịnh Quyền thua hơn trăm ngàn ở sòng bạc là chuyện bình thường, nếu như tốn chút tiền ấy có thể kết giao được nhân vật như Tần Mục, đoán chừng gã nằm mơ cùng cười tỉnh.
- Như vậy không tốt đâu?
- Không có gì, hết thảy tiêu phí đêm nay đều để tôi trả, mọi người ăn hết mình chơi hết mình.
- Vậy được rồi!
Tần Mục không từ chối nữa, sờ lên bụng nói:
- Tôi quả thực hơi đói bụng rồi, gọi người mang thức ăn lên đi!
- Được, tôi đi sắp xếp!
Trịnh Quyền vui vẻ rời đi.
Tần Mục xoay người lại, phát hiện bạn học nhìn mình như quái vật, giống như lần đầu quen biết.
Đổng sự một khách sạn năm sao, vì nịnh nọt Tần Mục, tình nguyện đắc tội hai người Triệu Chí Thăng và Triệu Kiệt, còn để họ tự do vui đùa miễn phí ở đây, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
- Sao lại nhìn tôi như vậy, tới đại sảnh ăn cơm đi, đừng phụ ý tốt của ông chủ Trịnh!
Tần Mục nói với mọi người.
Tả Tư Duyệt nhếch miệng nói:
- Anh quả thực là tham món lời nhỏ.
- Điều này sao có thể là tham món lời nhỏ? Bao cả tầng ba này, phí tổn cũng không ít!
- Anh đừng nói cho tôi, năm tỷ của Thanh Long Bang chúng tôi bị anh quyên cho tiểu học Hi Vọng rồi!
- À… số tiền này không tiện dùng đến!
Tần Mục cười xấu hổ nói.
Thật ra Tần Mục không có khái niệm gì với tiền, chỉ là thẻ đen chỉ có thể dùng trong giao dịch ngầm, ở ngoài sáng không cách nào sử dụng.
- Đúng rồi, có lẽ cô có đường chuyển tiền trong thẻ đen vào trong chi phiếu chứ?
Tần Mục lấy thẻ đen ra, đặt trên tay Tả Tư Duyệt:
- Giúp tôi chuyện này!
- Năm tỷ này của anh vốn là tiền đặt cược của người khác, kết quả Thanh Long Bang chúng tôi thế chấp sàn đấu và sòng bạc mới trả hết nợ, nói cách khác năm tỷ này của anh thuộc về Thanh Long Bang chúng tôi, tôi là Đại tiểu thư Thanh Long Bang, anh tin tưởng tôi thế à?
- Được rồi, sở dĩ tôi lấy tiền, chỉ là vì để cho Thanh Long Bang phá sản mà thôi. Nếu như cô muốn mà nói, cô cứ lấy đi là được, chẳng qua không thể dùng để giúp cha cô xây dựng lại Thanh Long Bang!
Năm tỷ, Tần Mục tùy ý đưa ra, mí mắt cũng không nháy một cái.
Tả Tư Duyệt nghiêm túc nhìn Tần Mục hồi lâu, lúc này mới cười nói:
- Được, tôi giúp anh, số tài khoản của anh đâu?
- Không có, chuyển vào thẻ của cô đi, tôi muốn dùng sẽ tìm cô.
Tả Tư Duyệt không chần chờ, trực tiếp thu hồi tấm thẻ.
Tần Mục đã tín tưởng cô như vậy, cô còn có thể nói gì nữa?
Triệu Kiệt nổi giận đùng đùng rời khỏi khách sạn Ninh Giang, Triệu Chí Thăng vẫn đi theo bên cạnh nhận lỗi, chỉ tiếc không cách nào dẹp loạn lửa giận của gã.
- Triệu Chí Thăng, còn muốn tôi trọng dụng cậu, phải xem năng lực của cậu, từ lúc Triệu Kiệt tôi sinh ra đến giờ chưa từng chịu uất ức như thế.
- Kiệt thiếu, đó là ngoài ý muốn, tôi cũng không nghĩ ra Trịnh Quyền lại có thể giúp đỡ tiểu tử kia.
- Đây đều là lấy cớ, hôm nay bản thiếu gia bị người khác đánh một cái tát, nếu như cậu không nghĩ biện pháp làm hả cơn tức này giúp tôi, ngày mai tôi trở về Bắc Kinh, cậu và gia tộc của cậu chờ đợi tiếp tục bị lưu vong đi.
- Đừng đừng đừng… Kiệt thiếu gia, tôi tìm người, cam đoan chắc chắn sẽ khiến ngài thỏa mãn!
Triệu Chí Thăng không dám qua loa nữa, đây chính là chuyện liên quan tới vận mệnh của mình và gia tộc.
Lấy điện thoại cầm tay ra, Triệu Chí Thăng bấm một mã số, bên kia nhanh chóng có người tiếp.
- Này, Mặt Thẹo sao? Tôi là Triệu Chí Thăng, đúng, anh lập tức mang theo huynh đệ của anh tới khách sạn Ninh Giang một chuyết, dạy dỗ một người giúp tôi… Không, tôi muốn chơi chết tiểu tử kia, giá cả tùy anh đưa ra… Ừ, cứ như vậy, nhanh lên!
- Triệu Chí Thăng, đây là cơ hội cuối cùng của cậu, đừng có tìm một vài tên phế vật làm tôi khó chịu!
- Lần này tuyệt đối sẽ không! Tuy rằng thân thủ của cô nàng Thanh Long Bang kia không tệ, nhưng người tôi mời lần này có thù oán lớn với Thanh Long Bang, đảm bảo một người họ cũng không chạy được.
- Tôi không có hứng thú với những người người, giữ thằng nhóc kia và cô nàng kia lại là được.
- Vậy còn Diệp Khinh Tuyết thì sao? Kiệt thiếu có cô nàng kia, không bằng cho tôi Diệp Khinh Tuyết?
- Con bà nó, ông đây cũng không dám đụng tới Diệp Khinh Tuyết, cậu có năng lực kia thì cứ thử xem.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất