Chương 101: Top1000
Dương Đại mở to mắt, mấy nghìn âm chúng tụ tập trong rừng cây gần đó, cũng không có thiếu tiềm phục dưới mặt đất.
"Chủ nhân, rốt cuộc ngài đã tỉnh lại."
Lương Tử Tiêu len lén tới đây nói, những âm chúng khác cũng lộ ra vẻ vui mừng.
Dương Đại hỏi: "Ta hôn mê khoảng bao lâu?"
Lương Tử Tiêu hồi đáp: "Hai ngày hai đêm."
Dương Đại đau đầu, vậy mà hôn mê lâu đến như vậy.
Hắn cảm thụ một chút âm chúng yêu quái, vậy mà tổn thất 2732 vị.
Đau lòng quá đi!
Cũng may đã thu phục được Yêu Vương, tu vi của hắn cũng thuận thế đột phá đến Linh Chiếu cảnh tầng ba, thể phách lại càng trở nên mạnh mẽ gấp bội, trong cơ thể tràn đầy sức mạnh.
Dương Đại đứng dậy triệu hoán Thanh Nhàn Đại Tiên, hắc khí khuếch tán ra từ lòng bàn chân hắn, tản ra bốn phương tám hướng, một hồn phách lớn kinh khủng hiện ra, chính là hồn thể của Thanh Nhàn Đại Tiên, nó vẫn bảo trì bộ dáng của bản thể, nhanh chóng hiện ra trong rừng cây, cao tới mấy trăm trượng, để cho toàn bộ âm chúng trong rừng cây phải ngẩng đầu nhìn lên.
Chúng nó nghĩ đến cuộc khổ chiến hai ngày trước, ánh mắt nhìn Thanh Nhàn Đại Tiên tràn đầy kính sợ.
Thanh Nhàn Đại Tiên mở to mắt, gã ý thức được tình cảnh của mình, ánh mắt phức tạp nhìn Dương Đại đứng trong rừng cây, ở trước mặt gã thì Dương Đại giống như một con kiến, gã lập tức biến thân hóa thành một tên đạo nhân khoác đạo bào da hổ, rơi xuống trước mặt Dương Đại.
"Bái kiến chủ nhân." Thanh Nhàn Đại Tiên mở miệng nói.
Dương Đại cười nói: "Sau này chúng ta sẽ là người một nhà rồi."
Thanh Nhàn Đại Tiên cảm khái nói: "Đã sớm nghe nói mỗi tên dị nhân đều có tư chất trời ban của riêng mình, cuối cùng cũng kiến thức được."
Cửu Mệnh Đại Vương cười nói: "Ngươi có kẻ thù nào thì có thể nói ra, chúng ta cùng nhau đi chỉnh đốn."
Thanh Nhàn Đại Tiên liếc mắt nhìn y thật sâu, hiểu rõ những lời này hàm ẩn ý tứ gì khác.
Thì ra là do ngươi, cái tên này. . .
Dương Đại và Thanh Nhàn Đại Tiên nói chuyện phiếm một lúc, đồng thời khôi phục trạng thái tinh thần.
Đã có Thanh Nhàn Đại Tiên, hắn đã có thể bắt đầu quét điểm tích lũy.
Trước phải xông được lên bảng lại nói tiếp, về sau lại thu nhận thêm âm chúng, về phần Đại Ngụy thì kỳ hạn của nhiệm vụ còn rất dài, chỉ cần Dương Đại đủ mạnh, đến lúc đó chỉ cần 2 tháng là có thể huyết tẩy tu tiên giới của Đại Ngụy, cho nên không vội.
Môn phái trong tu tiên giới của Đại Ngụy mới chỉ có bao nhiêu, cũng không phải tàn sát toàn bộ Đại Ngụy, cho nên thời gian bỏ ra không nhiều như vậy.
Thanh Nhàn Đại Tiên biết gì nói nấy, làm cho Dương Đại có chút tiếc nuối chính là gần đây không có Yêu Vương nào yếu hơn so với Thanh Nhàn Đại Tiên, Thanh Nhàn Đại Tiên sở dĩ không có thu nhận yêu binh là vì sợ đắc tội những vị Yêu Vương khác, dẫu sao gã cũng mới bị Hắc Tâm Thánh Quân đuổi ra, gã càng ít xuất hiện, mới làm cho những vị Yêu Vương khác tạm thời buông tha gã.
Sau khi nói chuyện trong chốc lát, Dương Đại xem xét bảng xếp hạng điểm tích lũy, quả nhiên mấy ngày không quét điểm, hắn xém chút nữa rớt ra top 1 vạn.
Những người này thật sự gan góc.
Thiên Đạo đã vượt qua Thái Dương Thần, nhưng mà chênh lệch giữa hai người họ rất nhỏ, chưa tới 3000 điểm tích lũy, điểm ấy điểm đối với bọn họ mà nói, rất dễ dàng vượt qua.
"Ta cũng phải nỗ lực."
Dương Đại lặng lẽ suy nghĩ, hắn đứng dậy thu toàn bộ đám yêu quái vào bên trong Thiên Âm Xích Hạnh Kỳ, ngoại trừ các âm chúng nòng cốt ra, chỉ còn lại Cửu Mệnh Đại Vương và Thanh Nhàn Đại Tiên còn ở bên ngoài, một đoàn người nhảy lên trên lưng Địa Linh Giao Long, cưỡi rồng đi về phía trước.
Dương Đại để cho Thanh Nhàn Đại Tiên chỉ đường, đi đến nơi có nhiều yêu thú hơn, Thanh Nhàn Đại Tiên tự nhiên hiểu rõ vùng này, trực tiếp chỉ về một phương hướng.
Sau nửa canh giờ bọn họ đi đến một phương thế lực của Đại Yêu, Dương Đại trực tiếp để cho Thanh Nhàn Đại Tiên tự mình tham chiến, những người khác đứng xem cuộc vui.
Thanh Nhàn Đại Tiên thả người nhảy lên, hóa thành một con Bạch Hổ cực lớn trên bầu trời, giống như Thái Sơn Áp Đỉnh đè xuống.
Ầm ầm ——
Cả ngọn núi lớn rung động lắc lư, giống như động đất xuất hiện, bụi đất bay mù mịt lấy Thanh Nhàn Đại Tiên làm trung tâm bay ra hướng bốn phương tám hướng, vô số cây cối bị cuốn bay, Dương Đại thấy được uy lực như vậy cảm thấy vô cùng vui mừng.
Về sau Thanh Nhàn Đại Tiên chính là đại chiêu của hắn.
Không nói một lời, chỉ cần thả Yêu Vương ra.
Mấy nghìn yêu thú bắt đầu chạy trốn, hai vị Đại Yêu bay thẳng về hướng Thanh Nhàn Đại Tiên, loạn chiến bắt đầu.
Cửu Mệnh Đại Vương hỏi: "Chúng ta không nhúng tay vào sao?"
Dương Đại nói: "Không cần, gã đã giết nhiều âm chúng của chúng ta như vậy, để cho gã làm cu li đi."
Hắn ấn mở bảng xếp hạng, tích phân của mình đang tăng trưởng rất nhanh chóng.
Thật sự rất là sảng khoái!
Tâm trạng Dương Đại sung sướng, ngay cả trạng thái tinh thần đều khôi phục không ít.
Trận chiến này liên tục kéo dài khoảng nửa canh giờ, chủ yếu là do có yêu quái chạy trốn, Thanh Nhàn Đại Tiên rất mạnh, truy sát từng cái và toàn bộ giết tuyệt.
Dương Đại chỉ hấp thu hồn phách của Đại Yêu, lại tiếp tục lên đường.
Hiện tại ngay cả yêu quái cũng không thèm thu nhận, hắn nhất định phải nắm chắc thời gian kiếm điểm!
. . .
Bên cạnh một con sông lớn chảy xiết không ngừng, Diệp Cầu Tiên đang tĩnh tọa dưỡng thương, đạo bào của y nhuốm đầy máu, tóc tai có ve lộn xộn, rõ ràng mới vừa trải qua một trận đại chiến.
Tiểu Điệp ngồi bên cạnh y, tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói: "Cái tên Bá Vương kia thật là mạnh, xông lên quá nhanh, hắn khẳng định đã thu phục được Yêu Vương, tương đương với dựa vào một vị cường giả Không Vô cảnh quét điểm, thật trâu bò."
Diệp Cầu Tiên cũng không mở mắt, nói: "Hắn quả thật rất lợi hại, điểm này ta không bằng hắn."
Tiểu Điệp trấn an nói: "Không có sao, chúng ta không so với hắn, tận dụng khả năng xông lên bảng là được."
Trước kia nàng còn lo lắng Dương Đại sẽ vượt qua Diệp Cầu Tiên, hiện tại hoàn toàn không lo lắng rồi, bởi vì đã vượt qua luôn rồi!
Diệp Cầu Tiên có trở lại thời kỳ mạnh nhất, cũng không thể nào một mình đấu với Yêu Vương.
"Yên tâm đi, ta cũng có tự tin của ta, sẽ không bị ảnh hưởng."
Diệp Cầu Tiên bình tĩnh nói, dẫu sao y cũng đã từng nhận được truyền thừa của Đại Hạ Thánh Tổ, y biết trong tương lai mình có bao nhiêu khó lường.
Tiểu Điệp hỏi: "Tiếp đến chúng ta đi chỗ nào đây, có muốn quay về Thập Phương giáo dưỡng thương hay không?"
Diệp Cầu Tiên nói: "Không vội, một chút thương thế ấy không tính là cái gì."
Tiểu Điệp nghe vậy, liền không hề khuyên nhiều nữa.
Đúng lúc này, một tia cầu vồng từ đỉnh đầu bọn họ lướt qua, Diệp Cầu Tiên theo bản năng mở mắt nhìn, chỉ thấy tia hào quang kia tan biến ở chân trời.
Thật nhanh!
Diệp Cầu Tiên nhíu mày, tu vi của y chính là Linh Chiếu cảnh, vậy mà phản ứng hoàn toàn không theo kịp tốc độ phi hành của đối phương.
Tiểu Điệp sầu lo nói: "Dạo gần đây đã mấy lần gặp phải đại tu sĩ như vậy, chẳng lẽ Man Hoang sắp phát sinh ra đại sự gì?"
Diệp Cầu Tiên nhìn chân trời, nói: "Có lẽ là vậy, nhưng không quan hệ với chúng ta."
Bây giờ trong đầu của y chỉ có một ý nghĩ.
Tu vi của người vừa rồi là thế nào?
Là Luyện Hồn cảnh trong truyền thuyết hay sao?
. . .
Ba ngày sau.
Đám người Dương Đại đáp xuống nghỉ ngơi trên một đồi núi, trong khoảng thời gian này hắn hấp thu 4 hồn phách của Đại Yêu, mà điểm tích lũy của hắn đã tăng vọt đến bốn mươi vạn.
Tiêu diệt bốn phương thế lực của Đại Yêu, yêu thú gặp được dọc đường cũng bị hắn giết chết hết thảy, thứ hạng của hắn đã tiến vào top 1000, hắn có thể tưởng tượng ra phia ngoài thực tế đang thảo luận về hắn.
Thanh Nhàn Đại Tiên ngày ngày chinh chiến, cũng không phải không mệt mỏi, đang đả tọa ở một bên tựa như cao nhân đắc đạo, khiến người ta khó có thể tưởng tượng gã là một Yêu Vương hung tàn.
Một đoàn người nghỉ ngơi mấy canh giờ, một thân ảnh từ dưới đất hiện ra, chính là Liễu Tuấn Kiệt.
Liễu Tuấn Kiệt hưng phấn nói: "Chủ nhân, ta có phát hiện quan trọng!"
Y đuổi theo ngôi sao băng kia cả mấy ngày, rốt cuộc cũng trở lại.
Trình Ngạ Quỷ cười hì hì hỏi: "Là cơ duyên gì vậy hả? Là đi tranh đoạt pháp bảo nhất phẩm với Đại Yêu Vương sao? Hay là đi trộm trứng của Thần Thú trong thiên địa hả?"
Liễu Tuấn Kiệt liếc lão một cái, nhìn Dương Đại, nói: "Nguyên lai ngôi sao băng kia là một người tu tiên, cao thâm mạt trắc, ta phát hiện có hơn mười vị đại tu sĩ đang tụ họp bên trong một tòa thạch thành, tòa thạch thành kia ở ngoài mấy trăm dặm, nằm ở bên trong một mảnh hoang mạc, ta không dám tới gần, nhưng có thể cảm nhận được bên trong thạch thành có linh khí dồi dào, tất có trọng bảo."
Dương Đại nghĩ đến trước khi đi săn bắt Thanh Nhàn Đại Tiên có gặp phải một thân ảnh thần bí, chẳng lẽ cũng đi đến tòa thạch thành này?