Chương 108: Vì sao học kiếm
Lữ Tụng gật đầu theo, nói:
- Đã như vậy, ta không quấy rầy các ngươi, Bá Vương, điểm tích lũy tuy quan trọng, nhưng sống sót quan trọng hơn, ngươi là hi vọng của Hạ Quốc, làm việc lo lắng nhiều hơn cho quốc gia.
Dứt lời, Lữ Tụng rời khỏi.
Dương Đại muốn giải thích một chút, cũng không phải nghĩ nói rõ lí do nửa câu nói sau, mà là nửa câu đầu, hắn và mũ tơi nữ tử có quan hệ đặc thù vậy.
Mũ tơi nữ tử nói:
- Tùy tiện tìm vị trí tĩnh toạ đi, không cần thiết ở khách sạn.
Nàng đi đến một bên, trực tiếp ngồi trên thềm đá trước một tòa lầu các.
Dương Đại đi theo ngồi bên cạnh nàng, bắt đầu tu luyện.
Tu luyện trong chốc lát, hắn đột nhiên ngán, muốn logout, phát hiện ở vào trạng thái chiến đấu, không thể rời khỏi.
Chẳng lẽ nơi này rất nguy hiểm?
Dương Đại lập tức có chút khẩn trương.
Mũ tơi nữ tử mở miệng nói:
- Vì sao ngươi không thể tĩnh tâm tu luyện?
Dương Đại nói:
- Có thể là sắp đối mặt Đại Yêu vương, ta khẩn trương, ta trước dạo chơi, tâm tĩnh lại tìm ngươi.
Mũ tơi nữ tử không có nói tiếp, Dương Đại lập tức đứng dậy.
Nửa ngày sau, Dương Đại trở về.
Con đường này chỉ có lớn một chút như vậy, đi lang thang cũng không có ý nghĩa.
Hắn chỉ gặp được một vị thí luyện giả, đó chính là Lữ Tụng.
Xem ra, hắn và Lữ Tụng muốn bạo phát.
Mấy trăm vạn Yêu quái, nơi đoạt điểm thế này không dễ tìm.
Hắn bắt đầu nhớ lại cảm ngộ Kiếm đạo lúc trước.
Hai ngày cấp tốc đi qua.
Một ngày này.
Dương Đại cùng mũ tơi nữ tử vẫn còn đang ngồi tu luyện, âm thanh Thiên Túc chân nhân truyền đến:
- Theo ta ra ngoài.
Hai người lập tức đứng dậy.
Dương Đại hưng phấn, điểm tích lũy hai ngày nay của hắn đình trệ, thứ tự giảm xuống nhiều bậc, đã sớm chờ đợi không nổi.
Một đường không nói chuyện, bọn hắn nhìn thấy Thiên Túc chân nhân tại cuối con đường, ba người chạm mặt liền đi ra.
Trên một tòa lầu các, một Đại Hán to con nhíu mày, lẩm bẩm nói:
- Tiểu tử đó làm sao đi chung với lão nhân gia ông ta?
Hắn chính là vị trưởng lão trước đó tranh nhau cùng Thành Thanh Thiên muốn thu Dương Đại làm đồ đệ kia.
Sau khi rời khỏi bảo tháp, Thiên Túc chân nhân đứng ở trên đường phố Thạch Thành, hắn mở miệng nói:
- Chờ một chút đi.
Dương Đại gật đầu, cùng nữ tử mũ tơi nhau đứng ở một bên.
Càng ngày càng nhiều tu sĩ đi ra từ trong bảo tháp đồng thau, Dương Đại thấy được Lữ Tụng, ngay sau đó lại nhìn thấy một vị trưởng lão Thập Phương giáo đi ra.
Dương Đại gặp qua vị trưởng lão này trong sát hạch bí cảnh, thể trạng của đối phương để lại cho hắn khắc sâu ấn tượng, hắn lưỡng lự muốn tiến lên chào hỏi, nhưng đối phương cấp tốc hóa thành một đạo ánh sáng tan biến bên ngoài Thạch Thành.
Các đại tu sĩ khác cũng giống như thế, từng người bộc phát khí thế khoáng đạt, tựa như mưa sao băng bay tới chân trời, Thiên Túc chân nhân bay lên theo, Dương Đại, nữ tử mũ tơi theo sát phía sau.
Dương Đại bây giờ đã là tu vi Linh Chiếu cảnh, tốc độ ngự kiếm phi hành cũng rất nhanh.
Hắn quay đầu nhìn lại, trong Thạch Thành vẫn có tu sĩ bay ra ngoài, số lượng còn nhiều hơn hắn tưởng tượng.
- Làm sao cảm giác tu vi của ta thấp nhất?
Dương Đại âm thầm buồn bực, trách không được Lữ Tụng kỳ lạ, hắn xác thực có vẻ hơi sính ngoại.
Hắn có thể cảm nhận được có không ít thần thức quét qua từ trên người của mình, khiến cho hắn có chút khó chịu.
- Không cần khẩn trương, dưới mí mắt sư phụ, bọn hắn không dám động thủ.
Nữ tử mũ tơi bỗng nhiên mở miệng nói, nàng cũng không dùng Truyền Âm thuật, nói thẳng ra, hoàn toàn không sợ bị người ta nghe được.
Dương Đại cảm kích nhìn nàng một cái.
Thiên Túc chân nhân không quay đầu lại, cũng không có nói tiếp.
Mấy trăm vị đại tu sĩ cùng nhau về về phía đông, xé tan biển mây, vô cùng hùng vĩ.
Dương Đại điều ra bảng xếp hạng xem xét, Thiên Đạo lại thành thứ nhất, cùng Thái Dương Thần Song Song vượt qua hai trăm vạn điểm tích lũy, vẫn rất sít sao, kéo ra khoảng cách xa với người thứ ba.
Dương Đại truyền âm hỏi:
- Lần này phạt yêu, chỉ là giết yêu đơn thuần thôi sao?
Nữ tử mũ tơi đồng dạng truyền âm trả lời:
- Tự nhiên không phải, yêu chỗ nào giết là xong, dẫn đầu là Kiếm Chủ Thần Kiếm Thiên đảo - Kim Độc Đạo, hắn muốn lấy hồn Đại Yêu vương, luyện chế thành kiếm hồn, cho nên mời các hảo hữu, cùng nhau đi tới.
Dương Đại lần đầu tiên nghe nói Thần Kiếm Thiên đảo cái tên này, Man Hoang Chi Địa bát ngát như thế, ngoại trừ Thập Phương giáo chắc chắn tồn tại thế lực khác.
Từ khí thế những thứ đại tu sĩ đến xem, Kim Độc Đạo mời được bọn họ chắc chắn rất mạnh, Thần Kiếm Thiên đảo chẳng lẽ không kém hơn Thập Phương giáo?
Dương Đại cảm giác mình đã rời khỏi tân thủ thôn, bắt đầu sờ đến địa đồ trung cấp.
【 Chúc mừng thí luyện giả khu Hạ Quốc Chu Hành Mã thành công vượt qua tiểu thiên kiếp, bước vào Tâm Toàn cảnh 】.
Trước mắt Dương Đại bỗng nhiên nhìn thấy một dòng thông báo.
Vị tiểu lão đệ này có hơi chậm.
Đối với người bình thường mà nói, không đến một năm đến Tâm Toàn cảnh tuyệt đối là thần tốc, nhưng đối với thiên phú cấp S mà nói, được cũng thật mau.
Dương Đại lộ ra nụ cười, hắn thật không có suy nghĩ nhiều, Chu Hành Mã một mực không bị hắn để ở trong lòng, hai người đã không thuộc về cùng một cấp độ.
Mấy canh giờ sau.
Dương Đại đi theo đội ngũ đi vào một mảnh núi sâu sương mù tràn ngập, phía dưới dãy núi chập trùng, rừng cây rậm rạp, có thật nhiều dòng sông tung hoành, tầm nhìn rõ rất ngắn, dù cho là Tu Tiên giả cũng không cách nào hoàn toàn thấy rõ.
Sương mù có gì đó quái lạ.
Dương Đại vô ý thức tới gần nữ tử mũ tơi.
Một vệt kim quang từ phía trước truyền đến, xua tan bốn phương tám hướng sương mù, khiến cho Dương Đại thấy rõ thân ảnh hết thảy Tu Tiên giả trước sau.
Hắn âm thầm thở dài một hơi, đi theo đại tu sĩ thật tốt.