Hồn Chủ

Chương 136: Bạo binh đi!

Chương 136: Bạo binh đi!


Lữ Tụng không có nói tiếp, tầm mắt nhìn Cự yêu đang hành tẩu trong thành phố phía trước, phía sau có trùng trùng điệp điệp Yêu thú đi theo, nhiều vô số kể, thậm chí còn có chút một chút Yêu quái bay tới phía bọn hắn.
Đúng lúc này, mưa bụi bỗng nhiên giải tán, đếm không hết Yêu quái đại quân hiển lộ ra, theo sau lưng Cự yêu một mực kéo dài đến phần cuối thành phố, để người ta nhìn mà phát sợ.
Lữ Tụng, Trần Triệt tựa hồ cảm nhận được cái gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại.
- Gia hỏa này vẫn là thúi như cái rắm vậy...
Trần Triệt lộ ra nụ cười, như trút được gánh nặng.
Ánh mắt Lữ Tụng có chút phức tạp.
Cự yêu chở đi Cửu U chi môn tựa hồ cảm nhận được cái gì, nâng đầu rắn, nhìn hướng mặt trời nơi chân trời.
Chỉ thấy trong mặt trời xuất hiện một chút đỏ, càng lúc càng lớn, nhìn kỹ lại, lại là một chùm sáng xích hồng (đỏ hồng), bên trong chùm sáng xích hồng kia có một bóng người.
Oanh!
Xích hồng quang mang dùng tốc độ Không Vô cảnh đều khó mà phản ứng phóng tới, xuyên thủng đầu Cự yêu, như dưa hấu bị va chạm mạnh, xích hồng quang mang rơi trên mặt đất, hào quang tiêu tán, một nam tử áo bào trắng hiển lộ thân hình.
Hắn có vẻ bề ngoài tự do, tóc hoa râm, khuôn mặt hơi lộ ra tang thương, nhưng ánh mắt lại sáng ngời có thần, tựa như người trẻ tuổi, hắn chậm rãi quay người nhìn về phía tựa Cự yêu khổng lồ như núi cao.
- Hừ!
Thiên Đạo vung tay áo, hai tay thả lỏng sau thắt lưng, nhấc lên gió lớn để bức tường cao ốc bên cạnh đều sinh ra vết nứt giống như mạng nhện.
Hắn đưa mắt nhìn tới, đầu Cự yêu không ngờ lại một lần nữa mọc ra, thịt nhão trước đó rơi xuống, đối với cái này, hắn cũng không kinh ngạc.
Lữ Tụng, Trần Triệt rơi vào hai bên hắn.
Trần Triệt gấp giọng nói:
- Tranh thủ thời gian giết nó!
Thiên Đạo mở miệng nói:
- Cả này đã cộng sinh với nó, nó mà chết, cửa nhất định mở.
Lữ Tụng nhíu mày hỏi:
- Vậy làm sao bây giờ? Nó lớn như vậy, cũng không tốt chuyển di.
Thiên Đạo bình tĩnh nói:
- Không còn cách nào khác, nhất định phải giết nó, các ngươi trước lao về phía thú triều tìm một chút, trong đó nhất định có ẩn giấu Đại Yêu vương, nó đang điều khiển tất cả những thứ này, bao gồm cả Cự yêu trước mắt.
Đại Yêu vương?
Hai vị Quốc trụ kinh hãi, nhưng bọn hắn không có nghi vấn Thiên Đạo, lập tức hành động.
Cự yêu gào thét, phun ra lưỡi dài quật tới Thiên Đạo, nhấc lên từng trận gió mạnh.
Thiên Đạo đưa tay, ngón trỏ ngón giữa khép lại, hướng nó điểm ra một chỉ, lưỡi dài của Cự yêu trực tiếp đứt từng khúc, máu vẩy xuống quảng trường thành phố.
Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua thành phố cháy khói, khí tức tươi mát rắc vào trên người Dương Đại đang dựa vào vách tường nghỉ ngơi.
Bỗng Dương Đại mở mắt, ánh mắt của hắn trước tiên nhìn về một đạo thân ảnh đang tĩnh tọa trên quảng trường ở phía xa.
Hứa Trường Sinh.
Trên người hắn lượn lờ đầy khói, đó là dư lực của Thiên Lôi đêm qua.
Hắn đã độ kiếp thành công, trở thành Luyện Hồn cảnh tầng một.
Mặc dù hắn đột phá đại cảnh giới, Dương Đại vẫn như cũ có thể có lực khống chế tuyệt đối dành hco hắn, thế nhưng các âm chúng khác cũng không dám trêu chọc hắn, trước đó còn có thể cầm chuyện độ kiếp trêu chọc, hiện tại đối mặt Luyện Hồn cảnh đại tu sĩ, bọn hắn nào dám trêu tức, ánh mắt mỗi một vị âm chúng nhìn về phía Hứa Trường Sinh đều tràn ngập kính sợ.
Dương Đại dùng tâm linh cảm ứng kêu gọi Hứa Trường Sinh, Hứa Trường Sinh lập tức mở mắt, như một trận gió cấp tốc đi đến trước mắt Dương Đại, hắn cung kính hành lễ.
- Trạng thái khôi phục bao nhiêu?
Dương Đại hỏi, đưa mắt đánh giá Hứa Trường Sinh.
Lúc trước bọn hắn trở lại Thâm Vực, luyện hóa tài liệu Yêu thú tinh hoa Dương Đại cất giữ, chính là vì để Hứa Trường Sinh nhanh chóng khôi phục chiến lực, trong quá trình hấp thu âm chúng, Dương Đại tích luỹ của cải cực kỳ khổng lồ, đan dược khôi phục linh lực càng nhiều vô số kể, cũng là thứ mà Trường Sinh Quyết có thể dùng.
Trường Sinh Quyết có thể hấp thu máu thịt chuyển hóa làm linh lực, hấp thu đan dược cũng không thành vấn đề, cái này khiến Dương Đại có càng nhiều suy nghĩ về Trường Sinh Quyết.
Hứa Trường Sinh cười nói:
- Bảy tám phần đi, may mắn mà có đan dược của ngài.
Mặc dù trong những đan dược kia có chút thuộc về hắn, nhưng nên vuốt mông ngựa vẫn nên vuốt một chút.
Dương Đại nói:
- Vậy cứ khôi phục thêm một hồi.
Yêu thú trong thành phố này đã bị hắn giết sạch sẽ, điện thoại di động của hắn khôi phục tín hiệu, hắn đã biết được Thiên Đạo buông xuống tiền tuyến, đang kiềm chế Cự yêu.
Thiên Đạo xuất hiện để sĩ khí Hạ Quốc phóng đại, vì bảo hộ Cự yêu, nhóm Yêu Vương ở chiến tuyến các khu vực dồn dập tập trung binh lực, chạy tới vị trí Cự yêu, nhân cơ hội này, Cục chiến đấu cùng quân đội bắt đầu phản công, chiến tuyến đang không ngừng co vào.
Ánh rạng đông thắng lợi tựa hồ muốn tới.
Trên Thiên Võng, gầm như tất cả mọi người đều đang tán dương Thiên Đạo, Bá Vương Bất Quá Giang cùng các Quốc trụ khác đều lu mờ ảm đạm, bị người xem nhẹ.
Thiên Đạo vừa xuất hiện, tình hình chiến đấu liền thay đổi, đây là các Quốc trụ khác đều không thể làm được.
Đoàn đội thực hiện chương trình trực tiếp của Cục chiến đấu đã đến gần Cửu U chi môn, do máy bay chiến đấu kiểu mẫu mới nhất tiến hành hộ tống, đoàn đội phóng viên hết sức an toàn, thiết bị bọn hắn cũng hết sức trác tuyệt, từ trên cao quay chụp mặt đất, rút ngắn khoảng cách, cũng sẽ rất rõ ràng.
Dương Đại tiến vào Thiên Võng đã nhìn thấy trận trực tiếp này, hình ảnh bên trong là một thành phố đã hóa thành phế tích, Cự yêu nằm rạp trên mặt đất, Cửu U chi môn trên mai rùa lộ ra bóng người, phía dưới máu tươi đúc khuôn, từ màu đỏ đến biến thành màu đen.
Thiên Đạo đứng ở trước Cửu U chi môn, không nhúc nhích, mà ở gần Cự yêu, Yêu thú đã hội tụ thành hải dương mênh mông, vây con kiến chui không lọt, ngay cả trên không cũng như thế, theo màn ảnh nhìn lại, Thiên Đạo lộ ra như vậy nhỏ bé, giống như một người đang chống lại tận thế.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất