Chương 44: Dưới chân núi Bất Chu Sơn, cùng Hồng Quân xưng đạo hữu
"Đây thật là một thiên đại cơ duyên!" Trong mắt Lục Thần tinh quang lấp lánh.
Lịch luyện giả mặc dù có thể tiến vào Hồng Hoang chủ thế giới, nhưng rất nhiều cốt truyện đều diễn ra vào thời đại Vu Yêu.
Thời đại Vu Yêu, Bất Chu Sơn cũng xác thực tồn tại.
Nhưng không phải sinh linh tùy tiện nào cũng có cơ hội tiếp cận Bất Chu Sơn.
Cho dù có lịch luyện giả có thể tiếp cận Bất Chu Sơn.
Hắn cũng không có được Tiên Thiên đạo thể, lại thêm căn cước, thiên phú, tiềm lực như Lục Thần, cũng không thể nào đạt tới trình độ như Lục Thần.
Khi Trúc Cơ Chân Nguyên trong cơ thể Lục Thần từ trạng thái cố định lột xác thành một đạo thần luân màu vàng kim, siêu việt cả cấp độ trạng thái cố định.
Một loại thuế biến bắt nguồn từ tầng sâu nhất của sinh mệnh.
Khiến Lục Thần nhắm mắt lại, đắm chìm trong sự huyền diệu khó giải thích, ảo diệu như thể được pháp tắc tẩy lễ.
"Keng! Chúc mừng lịch luyện giả đã phá vỡ cấp độ sinh mệnh, từ Tiên Thiên đạo thể lột xác thành Tiên Thiên thần chi!"
Tiên Thiên thần chi?!
Vậy mà lại đạt được chỗ tốt lớn như vậy?
Lục Thần mở to hai mắt.
Chỗ tốt này là điều hắn tuyệt đối không ngờ tới.
Tiên Thiên Thần Linh trong Hồng Hoang vô cùng hiếm hoi, thông thường đều là "cái thứ nhất" này, "cái thứ nhất" kia giữa thiên địa.
Tỉ như Hồng Vân lão tổ, hóa thành từ đóa Hồng Vân đầu tiên giữa thiên địa.
Lại tỉ như Triệu Công Minh, nghe nói biến thành từ sợi Thanh Phong đầu tiên giữa thiên địa.
...
Nếu như nói Tiên Thiên đạo thể đủ tư chất tu thành Đại La, Chuẩn Thánh.
Vậy Tiên Thiên thần chi có căn cước thành Thánh trong tương lai.
Dù thánh vị cơ bản đã cố định.
Nhưng Lục Thần lại cảm thấy, hắn đã tiếp xúc đến Hồng Hoang này, chưa hẳn đã không có khả năng!
"Chúc mừng tiểu đạo hữu."
Một thanh âm bỗng nhiên vang lên bên tai.
Thân thể Lục Thần đột ngột căng cứng, sắc mặt bỗng nhiên kinh biến.
Bởi vì hắn căn bản không hề phát hiện có người tiếp cận mình.
Theo tiếng nói nhìn lại.
Lục Thần thấy từ hướng Bất Chu Sơn, có một thân ảnh lão giả thanh bào đang chậm rãi bước tới.
Lão giả này khuôn mặt khô gầy, đôi lông mày mang vẻ hiền hòa.
Hắn nếu đi tới từ hướng Bất Chu Sơn, mang nghĩa hắn có thể tiếp nhận uy áp từ Bất Chu Sơn mạnh hơn Lục Thần.
"Trong Hồng Hoang này, vô số tiên thiên sinh linh, nhưng người có thể siêu việt bản thân thuế biến mà thành Tiên Thiên thần chi, bần đạo cũng chỉ thấy một mình tiểu đạo hữu."
"Ta thấy tiểu đạo hữu mang theo Thiên Đạo công đức, hẳn là người có phúc duyên thâm hậu."
"Bần đạo là Hồng Quân, tiểu đạo hữu hữu lễ."
Lão giả thanh bào tiến đến gần, chắp tay thi lễ với Lục Thần.
Hồng... Hồng Quân lão tổ?
Lục Thần ngây người.
Hắn vừa nghe thấy cái gì?
Đạo tổ Hồng Quân gọi ta đạo hữu!
Đạo tổ Hồng Quân chắp tay thi lễ với ta!
Ta thật sự là thụ sủng nhược kinh!
Lục Thần thực sự có chút kinh hãi, dù sao hắn ở Hồng Hoang chủ thế giới, là đồ đệ của Thái Thanh Thánh Nhân.
Tính theo bối phận, Đạo tổ Hồng Quân là sư tổ của hắn.
"Nguyên lai là Hồng Quân tiền bối, vãn bối Lục Thần bái kiến tiền bối." Lục Thần chắp tay đáp lễ.
"Tiểu đạo hữu khách khí, Hồng Hoang sơ khai, sinh linh đều còn mê mang, hai ta hữu duyên gặp nhau ở đây, ta thấy tiểu đạo hữu vô cùng bất phàm, vậy thì chớ gọi ta là tiền bối, xưng đạo hữu là được."
Hồng Quân mỉm cười nói.
Hồng Hoang sơ khai?
Nghe vậy, Lục Thần liền đại khái hiểu được thời kỳ này.
Đây là thời điểm Hồng Hoang thiên địa vừa mới khai mở, trước Long Hán sơ kiếp!
Hồng Quân bây giờ, còn chưa phải là Đạo tổ.
Thời kỳ này phần lớn sinh linh còn chưa mở mang linh trí, những sinh linh đầu tiên có thể khai mở linh trí đều bất phàm.
Hồng Quân lại tận mắt thấy Lục Thần siêu thoát bản chất sinh mệnh hóa thành Tiên Thiên thần chi, dù thực lực còn nhỏ yếu, lại không thiếu tiềm lực vô hạn trong tương lai, nên xưng hô đạo hữu, chứ không tự cho mình là tiền bối.
"Thiện!"
Lục Thần lại chắp tay thi lễ.
"Chữ 'thiện' này rất hay!" Hồng Quân vuốt râu cười một tiếng, "Đạo hữu nghĩ thế nào về Hồng Hoang này?"
Lục Thần khẽ trầm ngâm, rồi nói, "Đúng như đạo hữu nói, Hồng Hoang sơ khai, sinh linh đều mê mang, linh trí chưa khai hóa."
"Nếu ta có tu vi cao thâm, sẽ giáo hóa chúng sinh khai mở linh trí, bước lên con đường tu hành, như vậy có thể giúp Thiên Đạo hoàn thiện, tự thu hoạch được công đức gia thân."
Nói đến đây.
Lục Thần nhìn về phía Hồng Quân, "Tu vi của đạo hữu cao thâm khôn lường, liệu có nên làm việc này không?"
"Lời của đạo hữu, ta vô cùng đồng cảm."
Ánh mắt Hồng Quân sáng lên, "Từ khi Hồng Hoang khai mở, ta đã tu hành ở Bất Chu Sơn này không biết bao lâu, trong lòng có cảm giác mà ra, liền gặp được đạo hữu."
"Một lời của đạo hữu, khiến ta lập tức hiểu được mình nên làm gì, lòng dạ của đạo hữu, khiến ta khâm phục!"
Trong mắt Hồng Quân.
Vị Lục Thần đạo hữu này đã biết giáo hóa chúng sinh, khai mở linh trí cho chúng sinh có thể được Thiên Đạo công đức, nhưng hắn không hề tự khen mình, mà trực tiếp nói với ta.
Người như vậy, ắt có lòng dạ hướng tới chúng sinh.
"Đạo hữu khách khí, ta mới chỉ sơ khai ngưỡng cửa tu hành, thực lực còn nhỏ yếu, không có tư cách giáo hóa chúng sinh." Lục Thần cười nói.
"Lục Thần đạo hữu quá khiêm tốn, ngươi đã là Tiên Thiên thần chi, dù không biết vì sao sinh ra không có thần thông pháp lực, nhưng ta thấy đạo hữu ngươi tương lai không thể lường được!"
"Ta dự định giáo hóa chúng sinh, khai mở linh trí cho sinh linh, đạo hữu có nguyện cùng đi?"
Nghe Hồng Quân mời.
Lục Thần thực sự có chút động lòng.
Dù sao nếu hắn đi theo Hồng Quân, không nói đến có thể được một chút Thiên Đạo công đức, chỉ cần nghe Hồng Quân giảng đạo, cũng đủ để hắn được lợi không nhỏ.
"Đi thôi đi thôi, đạo hữu chớ từ chối!"
Hồng Quân rất hào phóng, đưa tay kéo Lục Thần hướng về phương xa mà đi...