Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 341: Đại chiến thủy yêu

Chương 341: Đại chiến thủy yêu
Từng mặt bình phong được kéo nâng lên, tất cả binh lính Nhân tộc đồng thanh hét lớn: "Ngự!”
Võ giả khí huyết bốc lên, dưới liên kết của bình phong hình thành một bức khí huyết cự tường. Ầm! Sóng lớn đánh xuống tựa như lật trời đánh vào khí huyết cự trên tường. Tất cả binh lính Nhân tộc đều ‘rầm’ một tiếng lui về phía sau một bước, sóng lớn ào ào vỡ nát rơi vào bên trong hồng thủy cuồn cuộn.
Trong gió lạnh như băng, một đám thủy quái dữ tợn nổi lên mặt nước, gào thét giết tới trên đê.
Từng tu sĩ Nhân tộc bay lên không trung, giận dữ gầm lên: "Giết!”
“Giết!”
“Giết!”

Mũi tên bắn ra, pháp thuật đồng loạt bay lên, từng đạo huyết hoa bắn tung tóe trên mặt sông, một đám thủy quái rơi vào trong hồng thủy bị sự lạnh lẽo bao phủ.
Thế nhưng Thủy Yêu thật sự là quá nhiều, càng ngày càng nhiều Thủy Yêu xông lên trên đê, tu sĩ Nhân tộc đấu tranh trực diện với Thủy Yêu, tiếng kêu vang rung cả trời, máu bắn tung tóe lên đê đập nhưng không người nào lui về phía sau nửa bước.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Mấy tia chớp huyết sắc xẹt qua bầu trời trầm thấp, tiếng giết chóc đều bị che lấp.
Một cỗ yêu khí tanh hôi nồng nặc truyền ra từ trong dòng sông lớn, toàn bộ dòng sông đều biến thành màu đen trong phút chốc, vô số hắc tơ từ trong sông lớn bắn ra rồi lao về phía đê đập.
Từng tu sĩ Nhân tộc bay ra, giận dữ gầm lên: "Ngăn cản!”
Bút Đao Chung vẽ các loại pháp bảo bay ra, nở rộ bảo quang nhưng các pháp bảo chỉ ngăn được trong chốc lát sau đó tất cả đều bị hắc tơ xuyên thủng.
Phốc!
Phốc!
Phốc!
Từng tu sĩ Nhân tộc phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt, trong mắt toát ra vẻ hoảng sợ, là Thái Ất Đại Yêu Vương.
Hắc tơ quét ngang chém về phía Đại Vũ.
Mấy tướng lĩnh bên cạnh theo bản năng chắn trước Đại Vũ, giận dữ gào thét nói: "Chiến!”
Đại đao trong tay chém ra hóa thành đao mang sắc bén, nước sông cuồn cuộn trước mặt đều bị chém ra mấy lỗ hổng thật lớn.
Một đạo quang mang chợt lóe qua, vô số hắc tuyến hóa thành hắc quang vô thanh phiêu tán, mấy đạo đao quang chợt lóe qua. Ầm! Từng cột nước nổ tung ở trong nước sông đục ngầu cuồn cuộn.
Một thân ảnh mặc áo đen tóc tai bù xù lặng yên không một tiếng động xuất hiện trên mặt sông, lấy tóc che mặt tản ra khí tức u lãnh khủng bố.
Cột nước lạnh như băng hóa thành mưa to đầy trời rơi xuống kèm theo gió to, một thân ảnh mặc hắc y ngăn ở trước đê, tay cầm Phương Thiên Họa Kích, áo choàng phía sau tung bay trong cuồng phong, trên áo choàng thêu văn vân kim sắc, uy vũ bất phàm.
Trên con đê, một tướng lĩnh hét lên trong sự ngạc nhiên: "Hắn ta là ai? Chẳng lẽ là cường giả Nhân tộc ta!”
Đại Vũ lắc đầu nói: "Không phải! Nhân tộc chúng ta không có cường giả cấp bậc này.”
Thân ảnh tóc tai bù xù trên mặt sông khẽ động, một đạo thanh âm u u truyền ra từ bốn phương tám hướng: "Ngươi là ai?”
“Đại đội chấp pháp của Tiệt Giáo, Vũ Dực Tiên và Kim Bằng!” Thanh âm ngạo nghễ rõ ràng truyền khắp đê điều, ngay cả lũ lụt cuồn cuộn cũng không cách nào ngăn cản.
Vũ Dực Tiên bay thẳng ra, đột nhiên chấp pháp chế phục trên người ngưng đọng biến thành một thân khải giáp màu đen, Phương Thiên Họa Kích đâm thẳng tới hướng Quỷ Sát tóc dài, hồng thủy ở trên mặt sông xẹt qua một khe rãnh thật sâu, cuồn cuộn dạt sang hai bên.
Quỷ Sát tóc dài khua khua quỷ trảo một phen. Ầm! Hắc sắc sát khí tràn ngập nâng hồng thủy đang cuồn cuộn lên, bên trong có vô số Quỷ Sát, sau đó hai con Giao Long một âm một dương lao ra đụng phải Quỷ Sát tóc dài liền phóng lên trời.
Tất cả tóc đen của Quỷ Sát tóc dài bay ra hóa thành tơ đen đầy trời chém giết dưới hồng thủy, hắc vũ đầy trời hóa thành lưu quang đi ngược dòng nước mà lên. Rầm rầm rầm! Từng sợi tóc đen bị đánh nát.
Kim Bằng nắm Phương Thiên Họa Kích xông thẳng lên đánh giết từng con một, trong mắt mang theo sát ý lạnh như băng. Đại đội trưởng hạ lệnh phải giết, vậy thì chết cho ta!
Một đạo quang mang sắc bén phân chia thiên địa, mây đen khắp bầu trời đều bị xé rách, ánh mặt trời đã lâu không gặp chiếu xuống trên mặt sông.
Một tướng lĩnh trên đê hưng phấn kêu lên: "Thật mạnh, thật sự là quá mạnh. Rốt cuộc hắn là ai?”
Từng kiện pháp bảo thần thuật từ trên trời rơi xuống. Rầm rầm rầm! Thủy Yêu bị chém giết thành từng mảnh, một đạo lưu quang bắn tới rời rơi lên trên mặt sông, y bào tung bay, tất cả đều là đệ tử ngoại môn của Tiệt Giáo.
Trên bầu trời, Vũ Dực Tiên rơi xuống từ trong ánh mặt trời, trong tay cầm một cái đầu đầy tóc đen, lạnh lùng nói: "Một tên cũng không lưu!”
“Vâng!” Tất cả đệ tử ngoại môn Tiệt Giáo đồng thanh hô.
Viện binh tới, tất cả quân sĩ Nhân tộc đều cảm giác một cỗ nhiệt huyết đang dâng lên, hưng phấn hô to: "Giết! Giết! Giết!”
Bọn hắn vung vũ khí ra sức đại chiến với Thủy Yêu, dũng mãnh không sợ chết, cho dù là chết cũng phải kéo một tên Thủy Yêu chết theo.
Các phương hướng khác cũng như thế, Khổng Tuyên mặc hắc bào bay lên trên đê, một tay nắm chặt Ngũ Hành Hủy Diệt, mấy Kim Tiên Yêu Vương trong hồng thủy đều bị Ngũ Hành chi lực cắn nuốt.
Vân Tiêu nhẹ nhàng dừng trên mặt nước, lấy dưới chân làm trung tâm, rất nhiều phù triện nhanh chóng lao ra, phù triện kết hợp với nhau hình thành một tòa đại trận hình tròn bao phủ trên mặt biển, đại trận xoay tròn phù trận ẩn nấp, trong hồng thủy cuồn cuộn bốc lên sương mù bao phủ tất cả Thủy Yêu và binh sĩ Nhân tộc.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất