Hunter x Hunter: Tối Cường Sờ Thi

Chương 19: Vậy hả, vậy thì, lên đường bình an.

Chương 19: Vậy hả, vậy thì, lên đường bình an.
"Con ngươi to như vậy mà vận khí cũng không tệ, đừng làm tiểu hài tử sợ quá mà khóc đó!"
"Đúng vậy, đúng vậy, cũng nên thông cảm cho một đứa bé nhỏ như vậy chứ, mới có bao nhiêu tuổi đâu mà đã đến nơi này khiêu chiến rồi!"
"Chắc là trong túi không có tiền tiêu vặt, đến đây thử vận may thôi ấy mà? Ha ha ha..."
Bên ngoài sân, một vài người xem đã nhận ra tình huống đối chiến bên này, không khỏi nhao nhao trêu chọc Ron, người mà vẻ ngoài chỉ như mười sáu, mười bảy tuổi.
Nhưng Ron chỉ dán mắt vào trọng tài, vốn không để ý đến những lời lảm nhảm của "Đầu dưa hấu" và sự ồn ào bên ngoài.
"Không biết nếu xử lý tên trọng tài kia thì có moi được món đồ gì không?"
Trọng tài, người phụ trách đánh giá thực lực ở tầng thấp nhất, sắp xếp số tầng thăng cấp. Có lẽ thực lực không cao, nhưng nhãn lực, kiến thức và kinh nghiệm chắc chắn là thật, nói không chừng thật sự có thể moi ra được vật gì tốt.
Ron lúc này chẳng khác nào một game thủ điên cuồng, mắt tóe ra ánh lục, nhìn ai cũng như đại boss, chỉ muốn "farm" đồ ngon.
"Trận đấu bắt đầu!"
Trọng tài bị ánh mắt của Ron nhìn đến hơi lạnh sống lưng, vội vàng tuyên bố bắt đầu trận đấu.
Ngay khi trọng tài vừa ra lệnh, "Đầu dưa hấu" liền nắm chặt đấm tay, phát ra tiếng răng rắc, trên mặt lộ ra vẻ cười nham hiểm.
"Nhóc con, yên tâm đi, tao sẽ cho mày không cảm thấy bất kỳ đau đớn nào đâu. Nhớ kỹ, kiếp sau đừng có bén mảng đến cái nơi này, nơi này không phải chỗ cho lũ oắt con như mày đến đóng vai ông già uống rượu đâu."
"Đầu dưa hấu" chậm rãi tiến về phía Ron, hắn muốn tạo áp lực tâm lý lớn nhất cho đối phương.
"Ngươi nói ngươi muốn giết ta sao?"
Ron đột ngột quay đầu lại, có chút chăm chú hỏi hắn.
"... Nghe lạ nhỉ? Ở chỗ này đánh chết mày thì tao cũng có phải chịu trách nhiệm gì đâu!"
"Đầu dưa hấu" nghe vậy thì khẽ giật mình, sau đó nhìn Ron bằng ánh mắt như nhìn một tên nhà quê không biết gì.
"Vậy hả, vậy thì, lên đường bình an nhé."
Trong ánh mắt khó hiểu của "Đầu dưa hấu", Ron nói xong câu này thì ngay lập tức, thân hình bỗng nhiên biến mất không thấy tăm hơi.
"Hả?"
Trong lòng "Đầu dưa hấu" lập tức dâng lên một dự cảm cực kỳ chẳng lành. Sau đó, chưa kịp hắn kịp phản ứng, một cơn đau nhức dữ dội truyền đến từ cổ, hắn cảm thấy trong miệng có một mùi tanh nồng xộc lên.
Đây là vị máu!
Một dòng máu nhỏ chảy ra từ miệng "Đầu dưa hấu", hắn cảm thấy trời đất quay cuồng. Ý thức còn sót lại thôi thúc hắn phải nhìn rõ mặt đối thủ lần cuối.
Nhưng chưa kịp hắn vất vả quay đầu lại, hai mắt đã trợn trắng, ý thức hoàn toàn chìm vào bóng tối.
"Phịch!"
Thân thể to lớn của "Đầu dưa hấu" ngã xuống đất, không chỉ khiến mặt đất rung chuyển, mà còn làm cho trọng tài và những người xem trước đó trêu chọc Ron cũng phải giật mình.
"Ực..."
Một người xem nuốt nước bọt, một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống gò má.
"Hay, thật là lợi hại!!"
Sùng bái kẻ mạnh là bản tính của con người. Sau khi Ron dễ dàng hạ gục "Đầu dưa hấu", thể hiện một thân thủ cường đại, những người xem trước đó còn chế giễu hắn lập tức biến thành fan hâm mộ, khàn cả giọng hô hào, khen ngợi.
Trên lôi đài, trọng tài cũng có chút kinh ngạc nhìn Ron bước về phía xác "Đầu dưa hấu".
"Vừa rồi hắn dùng chiêu thức "Nát hầu" bình thường nhất, nhưng tốc độ thật nhanh, mục tiêu chính xác, góc độ lại xảo quyệt. So với những người chuyên nghiên cứu chiêu này, hắn còn mạnh hơn không ít."
"Nát hầu", thực chất là Tỏa Hầu Cầm Nã Thủ trong tiểu thuyết võ hiệp, ở thế giới Hunter này được gọi là "Nát hầu", ý chỉ đánh nát yết hầu. Nó thuộc loại chiêu thức đường phố, được bán đầy ở các tiệm ngầm.
Chiêu này dễ học, lực sát thương lớn. Có không ít người không theo lưu phái nào nghiên cứu nó. Tối hôm trước, Ron đã lấy ra rất nhiều sách kỹ năng "Nát hầu" từ phòng chứa thi thể, từ phẩm cấp trắng, xanh đến lam đều có.
Cuối cùng, hắn thực sự đã nâng kỹ năng này lên đến cấp cao, khiến Ron cũng hơi cạn lời.
Nhưng dù sao cũng là kỹ năng cấp cao, nó đã có một chút ý tứ phản phác quy chân, lực sát thương cũng rất mạnh.
Ít nhất, một kích vừa rồi đã nhanh, chuẩn, tàn nhẫn, nhẹ nhàng hạ gục "Đầu dưa hấu".
"Không có món đồ gì ngon cả..."
Ron nhìn vào vòng sáng trong tay, hiện ra một kỹ năng "Hổ trảo" sơ cấp, không khỏi lắc đầu, tiện tay vỗ lên trán.
Dù sao thì người khác cũng không nhìn thấy Năng lực Niệm của hắn. Vốn dĩ dùng "Ngưng" là có thể nhìn thấy Khí, nhưng do chiếc kim thủ chỉ kỳ lạ che lấp, ngay cả người sử dụng Năng lực Niệm cũng không thể thấy được.
"Số 1033, lên thẳng tầng năm mươi!"
Tiếng của trọng tài vang lên, đưa ra phán quyết.
Ở Heavens Arena, người mới đến khiêu chiến lần đầu có thể nhảy tối đa đến tầng chín mươi. Từ tầng một trăm trở đi, dù bạn thắng đẹp đến đâu, thể hiện thực lực mạnh mẽ đến đâu, chiến thắng cũng chỉ giúp bạn thăng mười tầng, không còn nhảy tầng nữa.
Chỉ có những người như Killua, trước đó đã đánh đến tầng một trăm chín mươi, khi quay lại mới được đặc cách lên thẳng tầng một trăm tám mươi.
Ron dễ dàng chiến thắng, Shizuku đương nhiên cũng không kém.
Nhất là khi nhìn thấy đối thủ của cô, nhìn thấy vẻ ngốc nghếch của Shizuku, và nghe hắn ta buông lời ngông cuồng, Ron đứng trên khán đài đã âm thầm bật cười.
Kết quả, đối thủ lắm lời của Shizuku bị cô nhẹ nhàng hạ KO bằng một chiêu chặt cổ tay, sau đó được lên cùng tầng với Ron.
Cầm số tiền kiếm được, Ron và Shizuku cùng nhau bước vào thang máy để lên tầng cao hơn.
"Một trăm năm mươi hai Jenny, chỉ đủ mua một chai nước trái cây thôi à?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất