Chương 138: Làm Thịt Truyền Nhân Các Ngươi Luyện Máu, Binh Khí Đại Thánh Hiện
Liên Tinh không chút nghĩ ngợi nói ra câu này, lại khiến Cố Trường Sinh sững sờ, ý của mình là vậy sao?
Nhưng... Biết giết người?
Đúng là như vậy, cả người tràn đầy sát khí.
Mặc dù không tận lực bộc lộ, nhưng tu sĩ có linh giác bén nhạy có thể cảm nhận ra được.
Chắc hẳn thời gian trước, nha đầu này vẫn luôn không ngừng giết người, nhưng tâm tính không hề bị ăn mòn, vẫn rất kiên định.
Nghĩ tới đây, Cố Trường Sinh lắc đầu cười nói, “Giết người, ở bên cạnh ta, không cần ngươi đi giết nhiều người như vậy.”
“Nhưng mà... Liên Tinh thật sự chỉ biết giết người...”
“Nếu công tử có gì phân công, Liên Tinh nhất định sẽ hoàn thành.”
Liên Tinh nghe nói như thế, trong lòng lập tức có chút sợ hãi, còn tưởng rằng Cố Trường Sinh đang ghét bỏ nàng chỉ biết làm chuyện này.
Nhưng... Từ nhỏ đến lớn, sư phụ truyền dạy cho nàng... Thật sự chỉ có cách thức giết người!
Dường như tất cả các loại ám sát chi thuật trong ba ngàn đạo vực, nàng đều rõ như lòng bàn tay.
Cho dù là thần thông ám sát của hai tổ chức sát thủ lớn là Địa Phủ, Hoàng Tuyền, nàng cũng biết không ít.
Nhưng phương diện khác... Nàng lại không tinh thông.
“Hiện tại không cần thiết, đương nhiên biết giết người cũng không có gì không đúng, sau này không biết chừng có một số chuyện, ta còn phải giao cho ngươi đi hoàn thành.”
Cố Trường Sinh cũng không ngờ nàng sẽ có phản ứng lớn như vậy, nên nhiều lời giải thích thêm.
“Ta đã biết, công tử, đúng rồi, những sát thủ đến đây ám sát ngài, đều đến từ Hoàng Tuyền.” Lúc này Liên Tinh mới thở phào một cái, sau đó nhớ tới, nói sang chuyện khác.
Sở dĩ nàng biết rõ hành tung của Cố Trường Sinh, cũng may là có mấy tên sát thủ Hoàng Tuyền này.
“Hoàng Tuyền sao?” Cố Trường Sinh cũng không có gì ngoài ý muốn, vốn suy đoán là hoàng tộc Thái Cổ.
Có khả năng rất lớn Hoàng Tuyền là thế lực bọn họ nâng đỡ trong bóng tối.
Sau đó.
Cố Trường Sinh gọi Tô Tiểu Huyên đến, bảo nàng ta dạy Liên Tinh một vài chuyện.
Tô Tiểu Huyên mơ hồ, không biết nữ tử áo trắng xinh đẹp này ở đâu ra, giống như tiên nữ hạ phàm vạy.
Khí tức thanh lãnh xuất thần khiến nàng ta có chút kinh ngạc, địa vị nhìn có vẻ không nhỏ nha.
“Đây là thị nữ mới đến, nếu nàng có gì không hiểu, ngươi dạy nàng đi.” Nhìn biểu cảm ngờ vực của Tô Tiểu Huyên, vẻ mặt Cố Trường Sinh không thay đổi nói.
Mặc dù hắn cũng không biết Tô Tiểu Huyên có thể dạy thứ gì.
“Liên Tinh, sau này ngươi có gì không hiểu, thì có thể hỏi nàng.” Lập tức, Cố Trường Sinh bình thản nói với Liên Tinh.
“Biết rõ, công tử, Liên Tinh sẽ nghe lời.”
Liên Tinh gật đầu, trên gương mặt giống như ảo mộng là vẻ nhu thuận, khác một trời một vực với khí chất thanh lãnh của nàng.
Nàng cũng không dám khinh thường tiểu cô nương trước mặt này, mặc dù tu vi khá yếu, nhưng nhìn dáng vẻ của nàng, có vẻ như đã đi theo công tử lâu rồi.
“Bái kiến tỷ tỷ.”
Liên Tinh nhìn về phía Tô Tiểu Huyên, thấp giọng nói.
“Thị nữ mới đến?”
Tô Tiểu Huyên ngây ngẩn cả người.
Lời này sao có vẻ quái dị như vậy?
Hơn nữa, sao lại gọi mình là tỷ tỷ?
Rõ ràng tuổi của mình nhỏ hơn nàng mà?
Lúc này trên mặt nàng tràn đầy mờ mịt và ngẩn ngơ.
“Công tử, đây thật sự không phải vị Thần Nữ nào đó bị ngài chộp về chứ?”
Tô Tiểu Huyên hỏi, cảm giác chuyện này rất không đúng.
Hơn nữa, khí tức của nữ tử mặc áo trắng này quá mạnh, còn mạnh hơn người mạnh nhất trong tông môn của nàng.
“Sao ngươi lại nhiều vấn đề như vậy, ngoan ngoãn làm theo không phải tốt sao. Cố Trường Sinh nhìn nàng một cái, nói cứ như hắn là một tên ác độc vậy.
Thần Nữ nào đó bị hắn chộp về?
Nghe vậy, Tô Tiểu Huyên bĩu môi nói, “Công tử, ngươi đừng lừa gạt được ta, không phải mấy ngày trước ngươi mới trấn áp truyền nhân của Vạn Hoàng Sào sao? Hiện tại vẫn còn nhốt đó.”
Dưới cái nhìn của nàng, loại chuyện này thật sự có khả năng, dù sao cũng không phải lần đầu tiên công tử làm vậy.
Mà Tô Tiểu Huyên nói như vậy, mới khiến Cố Trường Sinh nhớ tới Thiên Hoàng Nữ tới.
“Ngươi không nhắc, ta suýt chút nữa đã quên mất nàng ta. Chân Hoàng bảo thuật không tới tay, nàng ta cũng đừng chết rồi.”
“Hiện tại... Có thể thăm dò một phen, xem những têm sát thủ kia có kiên quan đến thế lực nào...”
Cố Trường Sinh suy nghĩ một lát, nhìn về phía chân trời cách đó không xa, lập tức vung ống tay áo lên, pháp lực rót vào trong thiên thư.
Ngay sau đó trước mắt truyền đến lực lượng giam cầm đáng sợ.
Sau một khắc.
Một vị nữ tử mặc chiến giáp màu đỏ, dung nhan tuyệt mỹ, mi tâm có ấn kí Chân Hoàng xuất hiện.
Chính là Thiên Hoàng Nữ.
Vẻ mặt nàng ta chút chật vật hoảng hốt, sau đó nhìn thấy rõ hình ảnh trước mắt, sắc mặt trực tiếp thay đổi, muốn chạy trốn, lại phát hiện linh hải của mình đã bị phong trấn, không thể vận dụng một chút pháp lực.
Hơn nữa, trên đó có từng sợi hỗn độn khí lượn lờ, có phong trấn chi lực mà nàng ta không giải được.
Rất hiển nhiên.
Đây là thủ đoạn đặc biệt của Cố Trường Sinh.
Thiên Hoàng Nữ không khỏi sa sút tinh thần, nhìn về phía Cố Trường Sinh nói, “Cố Trường Sinh, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
Mấy ngày nay, nàng ta bị giam giữ trong thiên thư, tối tăm không có mặt trời, cũng không nhìn thấy một tia sáng.
Ban đầu nàng ta tuyệt vọng không cam lòng, bây giờ đã chậm rãi trở nên tỉnh táo nhận mệnh.
Không có tu vi, đến vật hộ thân cũng không phá nổi, càng không thể liên hệ với tộc nhân.
Thần hồn của tám vị truyền nhân hoàng tộc Thái Cổ kia càng thêm thê thảm.
Bị giam cầm trong không gian hắc ám, giống như phân thành từng lồng giam.
Một gian lồng giam giam giữ một người.
Nàng ta còn tưởng rằng Cố Trường Sinh sẽ giam giữ nàng ta cả đời.
Nhưng không ngờ hôm nay hắn lại phóng xuất mình.
Trong lòng rất bất an.....
Cố Trường Sinh quá mạnh.
“Đây chính là vị truyền nhân của Vạn Hoàng Sào, Thiên Hoàng Nữ sao?” Tô Tiểu Huyên tò mò dò xét nàng ta.
Phát hiện cho dù rơi vào tình trạng như thế, trên người Thiên Hoàng Nữ vẫn còn một loại ngạo nghễ bẩm sinh, giống như Phượng Hoàng trên cửu thiên!
Đương nhiên, chuyện này có liên quan đến huyết mạch, cũng không phải nàng ta cố ý như thế.
Dù sao dáng vẻ của nàng ta bây giờ rất thảm hại.....
“Vẫn là câu nói kia, ngươi nói Chân Hoàng bảo thuật cho ta biết, ta có thể thả ngươi một mạng.” Cố Trường Sinh nhìn về phía nàng ta, từ tốn nói, dáng vẻ nhàn nhã.
Nghe vậy, Thiên Hoàng Nữ xoay đầu sang một bên khác, không đối mặt với hắn, cười lạnh nói, “Chân Hoàng bảo thuật chính là bảo thuật trấn tộc của tộc ta, Cố Trường Sinh, ngươi đừng mơ tưởng.”
Chân Hoàng bảo thuật, không phải tộc nhân có trình độ huyết mạch nhất định thì không có tư cách học tập.
Cho dù có thể học tập, nhưng không nhất định có thể học được.
Chỉ người có thiên phú siêu tuyệt như nàng ta mới có thể học được.
“Nếu như ta dùng ngươi uy hiếp đám lão tổ trong tộc ngươi, bọn họ sẽ giữ tính mạnh của ngươi, hay là muốn bảo vệ Chân Hoàng bảo thuật đây?” Cố Trường Sinh vô tình cười.
Thiên Hoàng Nữ biến sắc, không biết các lão tổ trong tộc sẽ lựa chọn thế nào.
Nhưng nàng ta vẫn cắn răng nói, “Cho dù đưa Chân Hoàng bảo thuật cho ngươi, ngươi cũng không thể tu hành, ngươi không có huyết mạch Chân Hoàng, không thể nào học được.”
“A, thật sao?”
Cố Trường Sinh không tin những lời này, quy tắc nhất pháp chung vạn pháp, tất cả thần thông bảo thuật đều là quy tắc diễn hóa và sử dụng, cho dù biến hóa như thế nào, kết quả cuối cùng đều như trăm sông đổ về một biển.
Nhưng nghe lời nói của Thiên Hoàng Nữ, vẻ mặt hắn vẫn lạnh nhạt, sau đó hững hờ cười, nói, “Không sao, huyết mạch rất đơn giản, bắt thêm mấy tộc nhân của các ngươi, sau đó ngưng luyện bảo huyết là được, nói không chừng còn có thể tích tụ ra một đầu Chân Hoàng đấy. Hơn nữa, ta xem huyết mạch của ngươi cũng rất thuần khiết.”
Lời này nghe rất đơn giản, nhưng từ trong đó, Thiên Hoàng Nữ lại cảm nhận được vô tận huyết tinh và sát phạt, sắc mặt không khỏi tái đi, có chút hối hận vì nói ra những lời kia.
Lúc này, Cố Trường Sinh lại không nhanh không chậm nói, “Trước khi xuất thủ, ta liền làm thịt đám truyền nhân các ngươi luyện máu, đến lúc đó các ngươi sẽ không tìm được thi thể.”
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt Thiên Hoàng Nữ biến đổi, sau đó đột nhiên nhìn về phía chân trời.
Nơi đó, một cỗ uy áp đáng sợ bộc phát, ngay sau đó một đầu Chân Hoàng màu đỏ rực phóng lên tận trời, che khuất bầu trời, vô cùng kinh khủng, quanh thân như có vô tận biển lửa đốt trời!
Đó là một cái cự lô màu đỏ, vô số thần phù lấp lóe, chìm nổi ở chân trời, giống như đánh xuyên qua thiên địa!
“Binh khí Đại Thánh!”
Cổ Thần Mục đang đi đường cũng cảm nhận được cỗ khí tức này, sắc mặt không khỏi thay đổi.