Chương 214: Viêm Tôn Bất Đắc Dĩ Và Bi Thương, Hạt Giống Thần Hỏa Xuất Thế
Ngay lúc đó, trong một ngọn núi ở Trung Châu.
Hai nam tử trẻ tuổi đang đi đường, tốc độ rất nhanh.
Trong đó một người thanh tú, quanh người chợt có khí tức nóng rực xoay quanh, chính là DiệpHạo đã rời khỏi mười vạn đại hoang.
Nam tử bên cạnh Diệp Hạo mặc một thân kim bào, sắc mặt hơi tái, khí tức hỗn loạn, rõ ràng có thương tích trong người.
Nhưng lúc đi đường vẫn có khí tức đáng sợ hiện ra, sợi tóc giống như đang thiêu đốt.
Chính là Đạo Cực Tiểu Thánh Quân bị thương chạy trốn.
Sau đó được Diệp Hạo cứu, đương nhiên là do tàn hồn Viêm Tôn trong giới chỉ của Diệp Hạo chỉ điểm.
Viêm Tôn đến từ Đạo Cực thánh viện, đương nhiên không trơ mắt nhìn Đạo Cực Tiểu Thánh Quân trọng thương chết ở đây.
Không thể không nói, một đạo kiếm quang này đó thật sự quá kinh khủng.
Đạo Cực Tiểu Thánh Quân dùng hết thủ đoạn, thậm chí dựa vào một vị lão bộc ngăn cản, mới khó khăn sống tiếp.
Nhưng bản thân vẫn bị trọng thương như cũ, vết thương khó lành, miệng vết thương có tràn ngập kiếm ý, có thể hủy diệt tất cả.
Dù sao lúc Diệp Hạo nhìn thấy một kiếm kia, từ đầu đến chân đều lạnh lẽo, bây giờ trong lòng vẫn còn sợ hãi.
“Sư tôn, hiện tại ta phải đi theo gia hỏa này đến đâu?”
Diệp Hạo giao lưu với Viêm Tôn trong thức hải, thật ra vẫn có chút bất mãn.
Đạo Cực Tiểu Thánh Quân đến từ Tiên Vực, mặc dù mình cứu hắn ta, nhưng Đạo Cực Tiểu Thánh Quân vẫn xem thường mình, coi làm người hầu sai sử.
Chuyện này khiến Diệp Hạo tâm cao khí ngạo khó mà tiếp nhận, bị Cố Trường Sinh khinh thị thì thôi đi, quả thật mình không so sánh được với hắn.
Nhưng Đạo Cực Tiểu Thánh Quân này dựa vào cái gì mà khoa tay múa chân, sai sử mình?
Mình là ân nhân cứu mạng hắn ta mà.
“Nhìn tuyến đường này của hắn, hẳn là muốn đến Đông Hoang.” Viêm Tôn đáp.
Đạo Cực Tiểu Thánh Quân biết rõ sự tồn tại của ông ta, còn nói chuyện với ông ta rồi.
Nhưng thái độ đối với Viêm Tôn cũng rất lãnh đạm, không có vẻ kính sợ.
Viêm Tôn đoán được đây là quyết định của đám lão gia hỏa trong Đạo Cực thánh viện.
Tại Tiên Vực, Trường Sinh Cố gia đúng là thế lực khiến tất cả thế lực kiêng kị, bọn họ từ bỏ mình, cũng hợp tình hợp lí.
Nhưng Viêm Tôn cũng rất bất đắc dĩ và bi thương với chuyện này.
Diệp Hạo là đệ tử của ông ta, ông ta không thể bỏ mặc hắn ta, nhưng đắc tội với Cố Trường Sinh, đã đủ khiến Đạo Cực thánh viện không dám ra tay trợ giúp ông ta nữa.
Hai bên đặt ra, có được có mất, khiến ông ta rất bất đắc dĩ.
Cố Trường Sinh là người trẻ tuổi, quả thực vô cùng kinh khủng, cho dù là thân phận hay thực lực, ông ta không hề nhìn thấy một tia hi vọng báo thù trên người Diệp Hạo.
“Truyền nhân Đạo Long Tĩnh của hoàng tộc Thái Cổ hạ giới, muốn giết Cố Trường Sinh, chúng ta có thể đi tìm hắn.”
“Nếu sau lưng có hoàng tộc Thái Cổ giúp đỡ, có lẽ đám đồ cổ trong Thánh Viện sẽ thay đổi chủ ý.”
Đạo Cực Tiểu Thánh Quân lạnh lùng mở miệng, giống như biết rõ suy nghĩ của Diệp Hạo.
Giới Tử của Không Thiền Giới, trong mắt đám thiên kiêu từ Tiên Vực như hắn ta cũng không có gì phải để ý.
Nhiều lắm tại Không Thiền Giới, Giới Tử sẽ được khí vận che chở, cơ duyên không ngừng mà thôi.
Nhưng sau khi rời đi, một vài tồn tại cổ lão có thể thôi diễn tương lai của Giới Tử, phỏng đoán Giới Tử này là hình chiếu của vị vô thượng tồn tại nào.
Từ đó quyết định xem có đáng giá để bồi dưỡng hay không.
Nếu Diệp Hạo không đắc tội Cố Trường Sinh còn dễ nói, nhưng bây giờ toàn bộ Tiên Vực, ngoại trừ hoàng tộc Thái Cổ, ai dám dối nghịch với Trường Sinh Cố gia chứ?
Nghe vậy, tâm thần Diệp Hạo rung động, có chút không cam lòng nói, “Không có biện pháp khác sao?”
Hắn ta có tính toán của mình, không muốn khuất phục người khác, biến thành tùy tùng, người hầu của người khác.
Cho dù đối phương là tồn tại trẻ tuổi vô địch từ Tiên Vực hạ giới mà đến.
Đạo Cực Tiểu Thánh Quân biết rõ suy nghĩ trong lòng Diệp Hạo.
Lập tức châm chọc nói, “Có, chính là chờ chết, chờ Không Thiền Giới Quy Khư, chết già trong một giới này đi.
Dù sao Cố Trường Sinh sẽ không để ý đến một con sâu kiến như ngươi đâu, nếu ngươi không nhảy nhót trước mặt hắn, có lẽ còn có thể sống sót.”
“Nhưng... Ngươi đừng nghĩ có thể phi thăng Tiên Vực, tại Tiên Vực, thế lực muốn lấy lòng Trường Sinh Cố gia không ít, ở nơi đó ngươi sẽ sống không bằng chết.”
Trên mặt Diệp Hạo lộ vẻ không cam lòng và tái nhợt, vẫn chưa từ bỏ ý định nói, “Đến thế lực phía sau ngươi cũng không dám sao?”
Viêm Tôn từng nói với hắn ta, ông ta đến từ một thế lực vô cùng cổ lão, tại Tiên Vực dường như không người dám trêu chọc, vô cùng kinh khủng.
“Nếu có dũng khí, cần gì phải từ bỏ Viêm Tôn tiền bối chứ?” Đạo Cực Tiểu Thánh Quân càng thêm mỉa mai, hỏi ngược lại.
Nghe vậy, thân thể Diệp Hạo run lên, có chút không dám tin, Viêm Tôn chưa từng nói chuyện này với hắn ta.
Thế lực phía sau Cố Trường Sinh thật sự dọa người như vậy sao?
Vậy mà khiến thế lực phía sau Viêm Tôn từ bỏ ông ta, không nhúng tay vào nữa?
“Thật sao? Sư tôn, ngài thật sự... Bị từ bỏ sao?” Diệp Hạo hỏi trong thức hải, trong lòng còn có một tia ảo tưởng cuối cùng.
Viêm Tôn trầm mặc, trong lòng ông ta cũng rất bất đắc dĩ và... Bi ai.
Nhưng lúc này.
Giống như cảm nhận được cái gì, chân trời xuất hiện một cỗ hào quang ngút trời, hóa thành một mảnh sáng chói lóa mắt.
Một trận ba động cực nóng truyền đến, khiến sắc mặt Đạo Cực Tiểu Thánh Quân và Diệp Hạo thay đổi.
“Đó là cái gì?” Diệp Hạo thất thanh nói.
Tâm thần Viêm Tôn run lên, trên mặt hiện lên một vòng hoang mang, lẩm bẩm nói, “Cỗ ba động này, là hạt giống thần hỏa cường đại nào đó xuất thế sao?”
Ông ta là một tôn thần hỏa cổ xưa nhất hóa hình mà thành, vô cùng quen thuộc với khí tức của hạt giống thần hỏa, tự nhiên không sai được.
Sau đó, Viêm Tôn cũng không khỏi kích động, nói với Diệp Hạo, “Không Thiền Giới tịch diệt, sẽ sinh ra thần vật thế giới bản nguyên, ngươi tuyệt đối không thể bỏ lỡ, đây có lẽ cơ hội cuối cùng để ngươi thay đổi cục diện này.”
Không sai, bây giờ có rất nhiều tu sĩ Tiên Vực hạ giới đến Không Thiền Giới, đều là vì thần vật này.
Nhưng tuyệt đối không ngờ Diệp Hạo sẽ gặp được, còn cách hắn ta gần như vậy, chỉ có thể cảm thán vận khí của hắn ta thật sự quá tốt rồi.
Diệp Hạo nghe vậy, cũng kích động lên.
Có lẽ, đây chính là cơ hội nghịch thiên của hắn ta lúc Không Thiền Giới đại loạn.