Chương 219: Diệp Hạo Kích Động, Thiên Mệnh Sở Quy? Một Chưởng Nghiền Ép (2)
Một chưởng kia không có xu thế dừng lại, tiếp tục ép xuống, Đạo Cực Tiểu Thánh Quân cắn răng, toàn thân sáng lên, từng vòng thánh nhật hiển hiện sau lưng hắn ta, thần huy chảy xuôi, chiếu rọi xung quanh, sát cơ đáng sợ.
Dị tượng!
Thánh nhật đốt bầu trời!
Từng sợi thánh huy bộc phát, phủ tới, uy lực tuyệt luân, đủ để khiến Thánh Nhân bình thường trọng thương!
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, giống như mấy viên sao trời bạo tạc, năng lượng đáng sợ điên cuồng phát tiết, nếu không phải nơi đây có chín cái trụ thanh đồng chống đỡ, có lực lượng kì dị bảo vệ, thì đã sớm bị hủy rồi!
“Không hổ là truyền nhân của Đạo Cực thánh viện, tiếp một chưởng của ta mà không chết, có tư cách thần phục ta.”
Nữ tử mặc váy dài tinh xảo nói, vẻ mặt kinh ngạc, giống như kinh ngạc với thực lực của Đạo Cực Tiểu Thánh Quân, không bị một chưởng của mình vỗ chết.
Nàng thiên tư tuyệt luân, mặc dù bây giờ chưa truyền ra thanh thế tại Tiên Vực, nhưng thực lực lại vô cùng đáng sợ, chính là tồn tại cấm kị đứng ở đỉnh phong nhất!
Bao quát Diệp Hạo trong lòng vẫn không cam lòng và phẫn nộ, lúc này một nhóm người cũng kịch chấn, cuồng loạn, vô cùng hãi nhiên.
Đạo Cực Tiểu Thánh Quân chính là Chí Tôn trẻ tuổi tiếng tăm lừng lẫy ở Tiên Vực, trừ phi gặp được tồn tại như Thần Tử Cố gia, mới có thể dễ dàng đánh bại hắn ta như vậy.
Nữ tử thần bí này quả nhiên có thực lực kinh khủng đến doạ người.
“Ngươi rất mạnh, không hổ đến từ Thái Hư Thần Tộc. Ta không phải đối thủ của ngươi.” Đạo Cực Tiểu Thánh Quân trầm giọng nói, không cam lòng nhưng cũng bất đắc dĩ.
Sau khi đón đỡ một chưởng này, khí huyết quay cuồng, dị tượng sau lưng vỡ ra, toàn thân giống như rạn nứt mở, máu me đầm đìa.
Thái Hư Thần Tộc cường đại, hắn ta đã cảm nhận được.
Trách không được luôn có người nói thái hư thần ý chính là một trong những lực lượng thần bí nhất ở Tiên Vực, có thể so với Phi Tiên chi quang!
Trong không gian giới chỉ, lúc này trong lòng Viêm Tôn cũng đang cuồng loạn, sau khi phản ứng lại, vội vàng nói với Diệp Hạo, “Nhân dịp này, nhanh nghĩ biện pháp tiến vào toà cung điện bạch ngọc thanh đồng kia, hạt giống thần hỏa ở bên trong, dùng Thiên Hỏa Niết Bàn Kinh mà ta đã dạy ngươi, có thể dẫn động nó, đợi chút nữa dung hợp, mới có sinh cơ.”
Dù sao Diệp Hạo cũng là đồ đệ của ông ta, ông ta không thể trơ mắt nhìn Diệp Hạo bị dư ba của hai người kia đánh chết.
Đến bây giờ, cơ hội duy nhất chính là tiến vào toà cung điện bạch ngọc thanh đồng kia!
Diệp Hạo cũng hiểu rõ, cắn răng một cái, bên ngoài cơ thể xuất hiện Thiên Hỏa chi ý, hỏa diễm thần phù chảy xuôi, đi thẳng đến đại điện.
“Tạo hóa của tiểu thư, ngươi cũng dám đoạt?”
Một thân ảnh trẻ tuổi hừ lạnh một tiếng, ra tay với Diệp Hạo, đến từ một tộc quần cường đại, hóa thân thành tia chớp màu bạc, biến mất tại chỗ, đánh tới phía trước.
Nhưng mà...
Lúc này Viêm Tôn xuất thủ!
Thân là một ngọn Thiên Hỏa cổ xưa nhất giữa thiên địa cổ biến thành, cho dù chỉ còn một luồng tàn hồn, thủ đoạn cũng vô cùng đông đảo!
Biển lửa ngập trời lăng không mà lên, hóa thành một đầu Hỏa Long sinh động như thật, long uy tràn ngập, sắt vảy um tùm, thần phù xen lẫn, linh động chi ý, ngăn trở tất cả đám người ở đây!
Rống!
Đầu Hỏa Long này ngẩng đầu mà đứng, phát ra tiếng rống kinh thiên động địa, như hoàng chung đại lữ, chấn động tứ phương!
“Đây là cái gì...” Người trẻ tuổi kia lập tức hãi nhiên, bị nuốt mất, không kịp phát ra một tiếng kêu thảm, trực tiếp biến mất, tâm thần câu diệt!
Đến đám tu sĩ vẫn nhìn chằm chằm bên ngoài khe hở cũng bị tiếng rồng ngâm này làm cho kinh động, vẻ mặt hãi nhiên, khí huyết quay cuồng!
“Quy tắc chi lực, người này không đơn giản, hay là có người ở phía sau trợ giúp hắn?” Nữ tử đến từ Thái Hư Thần Tộc nhíu mày, sau đó kinh ngạc nói.
Không ngờ trên người Diệp Hạo lại có một cỗ lực lượng khiến nàng kinh hãi, không cùng một cấp độ, đã siêu thoát rất nhiều.
Bởi vì Viêm Tôn xuất thủ, chặn những người còn lại, cũng vì Diệp Hạo tranh thủ thời cơ, đến trước cung điện bạch ngọc thanh đồng.
Trên mặt hắn ta không khỏi hiện lên kích động và hưng phấn, đẩy cửa điện ra, “Hạt giống thần hỏa này, là của ta.”
Đạo Cực Tiểu Thánh Quân ngăn cản hắn ta, kết quả bị nữ tử thần bí kia đánh thành nửa chết nửa sống.
Những người còn lại cũng bị Viêm Tôn ngăn chặn.
Bây giờ những người ở đây, còn ai có thể đoạt cơ duyên và tạo hóa của hắn ta chứ?
“Quả nhiên ta mới là Thiên Mệnh sở quy!”
Diệp Hạo không khỏi phá lên cười, kích động đến run rẩy, nhiều người tranh đoạt hạt giống thần hỏa như vậy, có thể nghĩ nó trân quý cỡ nào.
Nếu hắn ta dung hợp, thực lực tuyệt đối tăng lên rất nhiều.
Đến lúc đó có thể trở về giẫm lên mặt Cố Trường Sinh, khiến Cố Khuynh Nhi hối hận... Sau đó vân đạm phong khinh nói, ánh mắt của ngươi, cũng chỉ như vậy mà thôi, ngươi không xứng với ta.
Nghĩ đến đây.
Diệp Hạo kích động đến không ngừng run rẩy, bàn tay đẩy cửa điện cũng đang run rẩy, trong đó như cất giấu tiên bí, có thể khiến hắn ta lập tức phi thăng, thành tựu tiên vị!
Nhưng đúng vào lúc này!
Tất cả mọi người bên trong di tích cảm giác thiên địa bỗng nhiên yên tĩnh, có cỗ thần lực kinh khủng từ trên trời rơi xuống.
Cho dù là nữ tử thần bí của Thái Hư Thần Tộc cũng lộ ra vẻ nghi ngờ ngẩng đầu.
Ong!
Một bàn tay màu vàng che khuất bầu trời từ hư không bao trùm xuống, vân tay rõ ràng, tiên khí lượn lờ, hỗn độn khí chìm nổi, giống như Tiên Đế chi thủ, chấn nhiếp chư thiên!
Tất cả mọi người bị trấn trụ!
Diệp Hạo càng kinh hãi, toàn thân phát lạnh, bị bàn tay to lớn này nắm trong bàn tay, giống như sâu kiến.
“Dừng tay!”
Trong giới chỉ, Viêm Tôn kịp phản ứng, đang muốn xuất thủ, cự chưởng trong hư không vừa thu lại, Diệp Hạo lập tức kêu thảm, huyết vụ tràn ngập, phát ra tiếng xương cốt vỡ vụn.
Một thân ảnh áo trắng, khuôn mặt mơ hồ, thần sắc không màng danh lợi, xuất hiện, nhìn vẻ mặt tuyệt vọng hoảng sợ của Diệp Hạo, thản nhiên nói, “Vốn dự định tiếp tục xem trò vui, nhưng không ngờ địch ý của ngươi với ta thật lớn, mỗi giờ mỗi khắc đều muốn giết ta.”
Nhìn thấy Cố Trường Sinh, xung quanh, bỗng nhiên tĩnh mịch! _