Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể

Chương 220: Thiên Mệnh Sở Quy Thì Như Thế Nào, Sinh Tử Đều Do Ta Khống Chế

Chương 220: Thiên Mệnh Sở Quy Thì Như Thế Nào, Sinh Tử Đều Do Ta Khống Chế


Một cự chưởng bao trùm xuống, tiên ý lượn lờ, hỗn độn khí chìm nổi, nặng như vạn vạn quân, giống như bàn tay của Tiên Đế, hư không một trận vặn vẹo, như muốn vỡ vụn.
Uy áp đáng sợ khiến tất cả mọi người tâm thần rung động, sắc mặt đại biến.
Đây là từ lượng lớn thần phù hóa thành.
Người thi triển tuyệt đối có nghiên cứu thật sâu với các loại thần thông thuật pháp, trong đó thậm chí có vĩ lực của thiên địa, thời gian thu nạp mà xuống.
“Làm sao có thể...” Sắc mặt Diệp Hạo hãi nhiên hoảng sợ, như sâu kiến, hoàn toàn không có sức chống cực, bị nắm vào trong đó.
Tiếng xương cốt vỡ vụn theo từng tiếng kêu thảm vang lên, khiến sắc mặt Đạo Cực Tiểu Thánh Quân đại biến, có chút hoảng sợ và tái nhợt.
Cho dù vừa rồi không địch lại nữ tử thần bí của Thái Hư Thần Tộc, hắn ta cũng không hoảng sợ như vậy.
Đó là một loại sợ hãi thật sâu, thân thể đều đang run rẩy!
“Nam tử mặc áo trắng này, kinh khủng đến mức trước nay chưa từng có.”
Một tên tu sĩ trẻ tuổi chuẩn bị tiến lên ngăn cản Diệp Hạo dừng chân, giọng nói khẽ run, nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng và kiêng kị.
Hắn ta có một loại đặc thù thiên phú, có thể thông quá khí huyết, các loại dị tượng để dò xét thực lực của một số người.
Cho dù là thiên tài gì, thiên tư nghịch thiên như thế nào.
Hắn ta cũng có thể nhìn thấy một chút manh mối.
Nhưng nam tử áo trắng như trích tiên trước mặt này... Giống như một đoàn mê vụ hắc ám, thâm thúy, hoặc nói là vực sâu không thấy đáy.
Sâu không lường được, không thể dò xét!
Chỉ tiện tay đánh ra một kích, đoán chừng ngoại trừ nữ tử thần bí của Thái Hư Thần Tộc ra, những người còn lại đều không thể chống cự, trong nháy mắt sẽ bị trấn áp!
“Là ngươi...”
Diệp Hạo trừng lớn mắt, lộ ra vẻ không dám tin và tuyệt vọng, nhận ra Cố Trường Sinh.
Đây chính là kẻ địch mà hắn ta vẫn muốn giẫm dưới chân, giết chết, không nghĩ tới lại gặp được ở chỗ này.
Trong lúc hắn ta đang hi vọng có thể đảo ngược cục diện.
Đối phương lại tùy ý đánh ra một kích, đánh tan tất cả chiến ý và tự tin của hắn ta, còn phá hủy dễ như trở bàn tay nữa!
Rất nhanh, bàn tay màu vàng khéo lại, Diệp Hạo thống khổ hô to.
Một nửa xương cốt đứt gãy, bị bàn tay màu vàng này trấn áp, không có sức chống cự!
Chênh lệch giữa hai bên quá lớn, căn bản không cùng một mảnh thiên địa!
“Không muốn giết ngươi, kết quả ngươi lại muốn chết.” Sắc mặt Cố Trường Sinh bình thản nhìn hắn ta, không có chút ba động nào.
Vừa rồi cảm xúc của Diệp Hạo biến hóa thế nào, làm sao có thể lừa gạt hắn.
Đến cảnh giới bây giờ của hắn, ở khoảng cách như vậy mà sinh lòng ác ý với hắn, sẽ giống như một ngọn đuốc trong đêm tối, muốn giấu diếm cũng không giấu được.
“Nam tử mặc áo trắng này là ai...”
“Khí tức thật đáng sợ! Vừa rồi cũng không biết hắn xuất hiện từ lúc nào, nhưng tuyệt đối là từ Tiên Vực hạ giới mà đến.....”
Vẻ mặt đám tu sĩ con lại trở nên vô cùng kiêng kị, kinh hãi, đứng tại chỗ, không dám động đậy.
Bọn họ không biết Cố Trường Sinh đến từ lúc nào, cũng không biết hắn đã chờ ở đây bao lâu rồi.
Chỉ có nữ tử thần bí của Thái Hư Thần Tộc nhìn chằm chằm Cố Trường Sinh, trong đôi mắt có từng tia từng sợi thần phù diễn hóa, hóa thành âm dương đồ án, có thái hư chi ý chảy xuôi, muốn tìm kiếm lai lịch.
Nhưng Cố Trường Sinh nhìn nàng một cái, vẻ mặt tự nhiên.
Bang một tiếng, ánh mắt hóa thành hai đạo Thiên Kiếm sáng chói, hư không run rẩy, trực tiếp chém xuống, khiến nữ tử thần bí này khẽ kêu một tiếng, lui lại nửa bước.
“Thái Hư Thần Tộc Giang Sơ Nguyệt, gặp được công tử.”
Trong mắt nàng dấy lên chiến ý, là một loại nóng lòng không đợi được, sau đó khôi phục lạnh nhạt, mở miệng nói.
Mặc dù biết rõ nam tử áo trắng trước mặt mạnh chưa từng có, nhưng Giang Sơ Nguyệt cũng vô cùng tự tin với thực lực của mình.
Hơn nữa, trong lòng nàng đã có suy đoán.
Hiện nay thế hệ trẻ tuổi Tiên Vực, người có được thực lực này, có được mấy người chứ?
Đặc tính áp chế vạn đạo, vạn pháp bất xâm này, ngoại trừ vị kia của Trường Sinh Cố gia, còn có thể là ai nữa?
Chỉ là chưa từng nghĩ, lại gặp hắn ở đây.
Cố Trường Sinh bình thản nhìn nàng một cái, gật đầu không nói gì, tiếp tục nhìn Diệp Hạo.
“Sư tôn cứu ta!”
Lúc này Diệp Hạo cũng biết chống cự vô dụng, Cố Trường Sinh cường đại không phải hắn ta có thể địch, đành phải thống khổ hô lớn.
Bây giờ chỉ có Viêm Tôn mới có thể cứu hắn ta!
“Cố gia Thần Tử, xin thủ hạ lưu tình!”
Lúc này, nghe thấy Diệp Hạo hô lên, một tiếng thở dài mang theo mấy phần không cam lòng truyền đến.
Trong hư không, một trận vặn vẹo.
Nhiệt độ cao đến đáng sợ truyền ra xung quanh, giống như một vòng mặt trời từ phế tích trong lòng đất dâng lên.
Một thân ảnh cao lớn hiện thân, ánh mắt đáng sợ, giống như uẩn chân hỏa, Hỏa Thần giáng lâm.
Ánh mắt Viêm Tôn thâm thúy, mặc dù chỉ là một luồng tàn hồn, khí tức lại không ngừng bốc lên, khiến hư không không ngừng bị bỏng, như muốn đổ sụp.
Áp lực kinh khủng giáng lâm, khiến sắc mặt đám người đại biến, thần hồn phát run, giống như một tòa Thập Vạn Đại Sơn đặt trên đỉnh đầu, hai chân nhũn ra.
Thời kì đỉnh phong, thực lực của người này tuyệt đối đã viễn siêu Kiếp Kiều cảnh, chỉ sợ đã bước vào một mảnh thiên địa cổ lão khác!
“Lão gia gia sau lưng Diệp Hạo kia, cuối cùng đã hiện thân sao?” Cố Trường Sinh nhàn nhạt cười, tất cả đều nằm trong dự liệu của hắn.
Chỉ cần Diệp Hạo không nhảy nhót trước mặt hắn, hắn cũng lười quản.
Nhưng bây giờ hắn ta nhất định phải tìm đường chết, thì trách phải hắn ta.
Viêm Tôn tồn tại, Cố Trường Sinh đã đoán được, cho dù là căn cứ theo tình huống của Diệp Hạo, hay là sáo lộ bình thường thì hắn cũng biết.
“Khí tức này, là Thiên Hỏa Niết Bàn Cổ Thiên Công, hẳn là...”
Giang Sơ Nguyệt nhìn thân ảnh từ trong giới chỉ của Diệp Hạo hiện lên này, ánh mắt có chút lấp lóe, vừa rồi nàng cũng có suy đoán.
Sau lưng Diệp Hạo có cao nhân tương trợ.
Hiện tại hoảng nhiên.
“Giữa thiên địa từng có một đạo Thiên Hỏa cực kì cổ lão hóa hình mà ra, bên trong cơ thể uẩn hỏa chi quy tắc hoàn chỉnh, có thể thống ngự vạn hỏa, sau đó tự xưng là Viêm Tôn.”
“Là một trong mấy vị tồn tại cổ lão của Đạo Cực thánh viện, uy danh của ông ta đã sớm được lưu truyền từ thời kì cổ lão rồi, một tay Thiên Hỏa Đại Thuật, tự sáng tạo Thiên Hỏa Niết Bàn Cổ Thiên Công, trấn sát rất nhiều Chí Tôn.”
“Trừ cái đó ra, luyện đan, luyện khí chi pháp của Viêm Tôn cũng nổi danh lẫy lừng tại ba ngàn đạo vực.”
“Không ít sư tổ đạo thống đã từng tìm ông ta luyện chế vũ khí trấn giáo, nhân mạch cực lớn.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất