Chương 89: Con Nuôi Cố Gia, Các Phương Oanh Động, Thanh Huyền Đạo Chủ Chờ Đã Lâu
Sở Thanh Huyền!
Đây chính là tên của Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân.
Vóc dáng của hắn ta cực kì cao lớn, mặc một thân đạo bào, nhưng xung quanh giống như có một vòng mặt trời và một vòng mặt trăng vờn quanh, khí tức cực kì cường đại.
Tu vi sớm đã là Hoàn Nhất cảnh ngũ chuyển!
Bây giờ, hắn ta từ trên không trung một bước hạ xuống, rất nhanh liền đến trước mặt Cố Trường Sinh, vẻ mặt mang theo tôn kính.
Phía sau hắn ta còn có không ít người đi theo, đều là đệ tử và tùy tùng của Thanh Huyền đạo trường!
“Nếu ngài đến cổ thành Vọng Nguyệt, tại sao lại không thông báo trước một tiếng, nếu không phải tiểu tử Điền Chiêu Bảo kia nói cho ta biết, thì ta cũng không biết Thần Tử đã đến nơi này rồi.”
Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân hành lễ xong, sau đó mở miệng nói, rất tự nhiên đi phía trước dẫn đường cho Cố Trường Sinh.
Chí Tôn trẻ tuổi Điền Chiêu Bảo của Đa Bảo thánh cũng là một trong số tùy tùng của hắn ta.
Thấy thế, đám tu sĩ ven đường nhao nhao tránh ra, không dám cản trở.
Trong đó, bất kỳ là ai, đều là tồn tại mà bọn họ phải ngưỡng vọng.
Đây là lần đầu tiên Cố Trường Sinh nhìn thấy vị “Con nuôi “này của Cố gia.
Có rất ít người biết rõ.
Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân bây giờ lại là người của Cố gia.
Năm đó khi hắn ta còn nhỏ, gia tộc bị địch nhân tiêu diệt, sau đó một vị lão nhân của Cố gia đi ngang qua gặp được, liền mang về Cố gia thu dưỡng.
Sau đó thể chất của Sở Thanh Huyền thể lại vô cùng thích hợp với việc tu hành công pháp của Thanh Huyền đạo trường, liền đưa hắn ta vào trong đó.
Nhoáng một cái đã nhiều năm trôi qua, Sở Thanh Huyền cũng trở thành truyền nhân của Thanh Huyền đạo trường, không uổng công Cố gia bồi dưỡng hắn ta nhiều năm như vậy.
Bây giờ, hắn ta vẫn thường xuyên liên hệ với Cố gia, mấy vị trẻ tuổi trong danh sách Cố gia cũng có quan hệ không tệ với hắn ta.
Những bí ẩn này là thời gian trước đám người Cố Quang Minh nói với Cố Trường Sinh.
“Chỉ là đến đây theo hẹn ước thôi, cần gì phải khua chiêng gõ chống.” Vẻ mặt Cố Trường Sinh tự nhiên, rất tùy ý nói.
Đối với chuyện Sở Thanh Huyền sẽ đến nghênh đón, không có chút nào ngoài ý muốn.
Mặc dù tên gia hỏa này là truyền nhân của Thanh Huyền đạo trường, nhưng trong lòng vẫn hướng về Cố gia.
Hơn nữa Thanh Huyền đạo trường mạnh, nhưng so với Trường Sinh thế gia, thì không phải chỉ kém một chút.
Nên hướng về phía bên nào, trong lòng hắn ta cũng nắm chắc.
“Quân thần có khác, Thần Tử chính là quân, chúng ta là thần.”
“Sao lại có đạo lý thần không bái quân được?”
Nghe vậy, Sở Thanh Huyền lại trịnh trọng nói, không dám vượt qua chút nào.
Thực lực của hắn ta rất mạnh, tuyệt đối mà bá chủ trong thế hệ trẻ tuổi.
Nhưng bất kì kẻ nào trong danh sách của Cố gia cũng không kém hắn ta.
Đừng nói đến Cố Trường Sinh kinh khủng như vậy, căn bản không cùng một đẳng cấp với hắn ta.
Chuyện này hắn ta tự mình hiểu lấy, rất rõ ràng.
Cho nên hắn ta mới cung kính chào hỏi, bày tỏ thái độ của mình trước mặt bao người như vậy.
Cố Trường Sinh cười, cũng không nói tiếp.
Hắn không muốn đâm thủng chút tâm tư này.
Lúc này vô số tu sĩ xung quanh đang nhìn bọn họ, nhưng mấy người vẫn tự nhiên thong dong như cũ, không để ý nhiều.
Rất nhanh.
Mấy người đã đi ra phạm vi phố chợ, vốn còn không ít tu sĩ đang ngắm nhìn, lúc này đành phải thất vọng thu hồi ánh mắt, nhìn bọn rời đi.
Chí Tôn trẻ tuổi Tống Ngọc của Nhật Nguyệt thần sơn có chút thất vọng và tiếc nuối nói, “Đáng tiếc, thật sự không tìm thấy biện pháp nói tiếp, nếu có thể nói thêm một câu với nhân vật như vậy, cũng là tạo hóa.”
Hắn ta nhìn ra được, quy tắc thiên địa xung quanh Cố Trường Sinh hoàn toàn khác biệt với xung quanh.
Điều này nói rõ... Mỗi thời mỗi khắc hắn đều ảnh hưởng đến đại thế xung quanh.
Một người bình thường tu luyện bên cạnh Thần Tử Cố gia, tốc độ tu luyện sẽ viễn siêu hơn bất kì thiên kiêu nào.
Đây chính là chênh lệch kinh khủng!
Nếu có thể lấy được một chút chỉ điểm... Chậc chậc chậc...
“Là loại thể chất trong truyền thuyết kia, nhưng Thần Tử Cố gia thần bí, tuyệt không chỉ như thế.” Vẻ mặt Hoàng Tử Hạ Minh của hoàng triều Hạ Tước phức tạp, gật đầu nói.
Bọn họ cũng nghĩ thông.
Thiên phú kinh khủng như vậy... Giống như yêu nghiệt quái thai không nên xuất hiện, cần gì phải so sánh với hắn chứ?
Chuyện xảy ra ở phố chợ hôm nay, dường như không có bất kỳ bất ngờ gì, trong nháy mắt đã tạo thành oanh động to lớn trong toàn bộ cổ thành Vọng Nguyệt.
Thậm chí lấy tốc độ nhanh chóng lan tràn ra các nơi.
Vô số thế lực oanh động!
“Các ngươi nói xem... Truyền nhân của Thanh Huyền đạo trường cũng tôn kính với vị công tử thần bí kia như vậy, rốt cuộc hắn có lai lịch gì?”
“Ngươi ngốc à? Đến bây giờ còn chưa nhìn ra sao?”
“Vị công tử áo trắng như trích tiên kia chính là Thần Tử Cố gia trong truyền thuyết!”
“Tê! Là vị hơn mười năm trước oanh động ba ngàn đạo vực kia?”
“Hôm nay lại có may mắn nhìn thấy chân nhân!”
Rất nhiều người đều đang nghị luận, có người chính mắt thấy, cũng có người nhìn thấy thông qua lưu ảnh thạch.
Nhưng đều không ngoại lệ.
Tất cả mọi người đều cảm thấy da đầu run lên.
Riêng một màn hời hợt, tiện tay vỗ nát cường giả Hư Thần Cảnh hậu kỳ kia đã đủ kinh hãi rồi.
Đừng nói đến chuyện lấy đi kiếm phôi không rõ trong tảng đá kia.
Hành động lần này!
Thậm chí khiến một số lão giả không ngồi yên được, lo lắng như tạo thành một trận họa loạn.
Một tòa cung điện phủ đệ kéo dài ở phía tây cổ thành Vọng Nguyệt.
Chính là nơi tộc Giác Long tạm ở.
Giác Thánh Tam mang theo khuất nhục rời phố chợ, liền trở lại nơi đây, trên mặt tràn đầy hận ý.
Phía sau hán ta là một đám thiên kiêu tộc Giác Long, vẻ mặt mỗi người đều rất khó coi.
Giờ phút này, một nữ tử trong đó tức giận bất bình mở miệng.
“Thiếu chủ, chúng ta là huyết mạch của hoàng tộc Thái Cổ, từng thống ngự ngàn vạn tộc quần, lấy Nhân tộc làm huyết thực.”
“Hiện nay lại luân lạc tới mức bị người khi dễ, quả là khinh người quá đáng! Thù này ta thật sự không nuốt trôi.”
“Đúng vậy, vị Thần Tử Cố gia kia thật quá đáng, nói thế nào cũng không thể làm nhục chúng ta trước mặt nhiều người như vậy được!”
Bọn họ nhao nhao giận dữ mắng mỏ hành động của Cố Trường Sinh, cảm thấy hôm nay, tôn nghiêm và mặt mũi của tộc Giác Long đã mất hết...
Đột nhiên.
Giác Thánh Tam khoát tay áo, ra hiệu tất cả mọi người ngậm miệng.
“Ban đầu lúc ở phố chợ, làm sao không thấy các ngươi nói chuyện? Không phải mỗi người đều rất sợ hãi sao?”
Hắn ta lạnh lùng nói, “Đương nhiên, ta cũng biết rõ.”
“Thần Tử Cố gia quá mạnh, cho dù lúc ấy tất cả mọi người xuất thủ, cũng không phải là đối thủ của hắn. Hôm nay coi như hắn cho chúng ta một cảnh cáo, đồng thời cũng là một cái tín hiệu.”
“Hắn muốn nói với chúng ta hắn đã đến cổ thành Vọng Nguyệt theo giao hẹn, bảy ngày sau là hội ngắm trăng ở Phi Tiên Lâu, hắn đã chuẩn bị xong!”
“Mà chuyện này, cũng là khiêu khích của Thần Tử Cố gia đối với hoàng tộc Thái Cổ.
Hoàng tộc Thái Cổ cũng không phải một mạch đơn độc.
Mà do rất nhiều thế lực bất hủ dị tộc tạo thành.
Phía sau tộc Giác Long chính là Đọa Long Lĩnh!
“Thiếu chủ, chúng ta phải làm sao? Hiện nay trong cổ thành Vọng Nguyệt, đám trẻ tuổi chí cường của hoàng tộc Thái Cổ còn chưa hiện thân...” Một người hỏi.
Giác Thánh Tam nghe vậy, vẻ mặt không thay đổi, âm lãnh nói, “Vậy thì truyền tin tức đi, liên hệ với Nhị công tử, nói tình huống có biến, nói thực lực của Thần Tử Cố gia cho hắn biết, để hắn thay đổi kế hoạch.”
“Rõ!”
Đại hội ngắm trăng lần này, vốn là bọn họ nhằm vào Thần Tử Cố gia.
Nhưng không ngờ, Thần Tử Cố gia sẽ đến đây nhanh như vậy, càng không giống cục diện bọn họ thiết kế.
Bên trong cửa núi của Thanh Huyền đạo trường.
Vô số thần đảo treo trên bầu trời, thác nước chảy xuống, các loại dị thú to lớn đi lại.
Trong đó một tòa núi độc lập, tọa lạc trong thần đảo, cao chín trăm trượng.
Xung quanh tỏa ra hương thơm của linh hoa trân mộc.
Rất nhiều Thụy Thú ẩn hiện, thông linh trí tuệ, vô cùng bất phàm.
Rất nhiều tu sĩ lui tới, nhìn thấy Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân, thái độ cực kì cung kính, trong miệng hô, “Bái kiến Tiểu Đạo Quân!”
Bọn họ chú ý đến Cố Trường Sinh đứng bên cạnh Thanh Huyền Tiểu Đạo Quân, sắc mặt rung động.
Trên đỉnh núi là một tòa cung điện xưa cũ, cung điện không lớn, khoảng hai, ba dặm.
Đá xanh thành cung, cung nội điện vũ ngay ngắn, ít có hoa văn trang sức.
Nhưng lại có khí thế trấn áp tứ phương, đạo pháp tự nhiên!
Thanh Huyền điện!
“Nơi này, chính là chủ điện của Thanh Huyền đạo trường, mời Thần Tử đi theo ta.”
Sở Thanh Huyền bay trên không trung, đi trước dẫn đường.
“Đạo Chủ đã đợi Thần Tử ngài lâu rồi.”
“Sao ông ấy biết ta sẽ đến cổ thành Vọng Nguyệt?”
Nghe vậy, Cố Trường Sinh có chút kinh ngạc, không ngờ Thanh Huyền Đạo Chủ lại muốn gặp mình.
Sau đó hắn liền để Tô Tiểu Huyên chờ mình ở trước cửa cung điện.
Bản thân chuẩn bị đi vào, xem vị Thanh Huyền Đạo Chủ trong truyền thuyết này rốt cuộc là thần thánh phương nào.