Chương 91: Thế Giới Tạo Hóa, Thời Gian Và Không Gian Chi Đạo, Là Thần Tử Sở Tôn
Thật ra Cố Trường Sinh cũng không quá để ý nhân quả sau đó.
Đường tư đạo mênh mông, chỉ có tin tưởng vững chắc bản thân vô địch, mới có thể đi được càng xa!
Sau đó, Thanh Huyền Đạo Chủ mở miệng nói, “Thừa dịp hiện nay lão phu vẫn còn chút thời gian, trước hết trợ giúp công tử luyện hóa hạt giống thế giới kia đi.”
Cố Trường Sinh nghe vậy cũng không sốt ruột, mà có chút hiếu kì và hoang mang, hỏi, “Việc này không vội, thật ra ta lại muốn biết, tại sao tiền bối lại biết ta có vật này?”
Phải biết đến đám tộc lão của Cố gia, bao gồm lão tổ cũng không biết hắn có được hạt giống thế giới này.
Bởi vì hắn chưa từng thông báo.
Cho nên ngoại trừ Tần Khanh Khanh, thì trên đời không ai biết hắn có vật này.
“Đối với lão phu mà nói, thật ra rất đơn giản, trên người công tử có khí tức của nó, chính là khí tức bản nguyên thế giới.”
“Lão phu tu hành thế giới tạo hóa chi đạo, đương nhiên vô cùng quen thuộc với nó. Hơn nữa...”
“Chúng ta đang ở trong thế giới của ta, đến thời gian và không gian cũng do ta khống chế, biết rõ chuyện này cũng không khó.” Thanh Huyền Đạo Chủ mỉm cười nói, muốn để Cố Trường Sinh biết thế giới tạo hóa chi đạo huyền diệu.
Cố Trường Sinh lập tức gật đầu, cũng không dài dòng.
Hắn lấy hộp thanh đồng ẩn chứa hạt giống thế giới ra.
Thanh Huyền Đạo Chủ nhìn thoáng qua, gật đầu, có chút sợ hãi nói: “Lão phu thấy, tiềm lực của viên hạt giống thế giới này đủ để xếp vào ba vị trí đầu.”
“Công tử đúng là người có tạo hóa lớn khí vận lớn.”
Tiềm lực có thể so với hạt giống thế giới Tiên Vực hoàn chỉnh, vậy mà chỉ có thể xếp vào ba vị trí đầu.
Như vậy, hai loại khác sẽ vô cùng kinh khủng.
Nhưng Cố Trường Sinh cũng không có hỏi nhiều.
Theo Thanh Huyền Đạo Chủ đánh ra một thần thông vô cùng huyền diệu, hóa thành các loại thần huyền, rơi vào trên hạt giống thế giới.
Giống như ngọn lửa vô hình, đang không ngừng thiêu đốt!
Vẻ ngoài của nó dần thay đổi!
Một sợi hỗn độn khí bắt đầu chìm nổi, trống rỗng xuất hiện, trong đó thậm chí có ánh sáng tím của Hồng Mông Tử Khí bao trùm, nhập vào chỗ sâu.
Ầm ầm!
Giống như thật sự xảy ra khai thiên tích địa, hộp thanh đồng không ngừng thay đổi.
Nếu không phải ở trong thế giới nhỏ này, chỉ sợ ngoại giới sẽ bị kinh động.
Thanh âm này quá lớn!
Cuối cùng, ba ngày sau.
Nó đã hóa thành hình dạng như hạt giống.
Mặt ngoài xen lẫn các đường vân thần bí phức tạp, giống như bị có thanh khí và khí bẩn chìm nổi, ẩn chứa vô tận huyền bí.
“Bước kế tiếp, lão phu sẽ trợ giúp công tử luyện hóa nó, trong thần thức của lão phu có cảm ngộ với thế giới tạo hóa chi đạo, cũng truyền cho công tử..”
Thanh Huyền Đạo Chủ run lên, sau đó trường bào màu trắng không gió mà bay, một chỉ điểm vào mi tâm Cố Trường Sinh.
“Phương pháp này, trực chỉ thế giới chi đạo, ngàn vạn tạo hóa, tùy ý tùy tâm.”
Trong nháy mắt, có ngàn vạn đạo thần hoa rủ xuống, giống như hiện lên điềm lành, thiên hiển tiên linh.
Viên hạt giống thế giới kia tỏa ra thần mang sáng chói, rơi vào thiên môn trên hỗn độn linh hải!
Trong đó vốn là một mảnh mênh mông, giờ phút này lại giống như có một phương trời đang mở ra, muốn tái diễn tứ hải bát hoang.
Trong đầu Cố Trường Sinh lập tức có thêm các cảm ngộ đối với thế giới chi đạo, mặc dù thâm ảo bụi tối nghĩa, nhưng dựa vào thiên phú của hắn, lý giải chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Thế giới tạo hóa chi đạo.
Ẩn chứa hai loại bản nguyên đại đạo là thời gian và không gian!
Sau thiên môn chính là hỗn độn.
Bây giờ phương hỗn độn này đã hóa thành một phương thế giới!
Nội thế giới!
Đó là thế giới chân thật, nếu có cường địch xuất thủ, thậm chí có thể ẩn nấp trong đó.
Trừ phi đối mặt với cường giả cực kì tinh thông thế giới chi đạo, nếu không sẽ không thể phát hiện ra dấu vết.
Đây có thể xưng là một môn bảo mệnh chí cường!
“Đa tạ tiền bối.”
Cố Trường Sinh thi lễ nói.
Đừng nói đến Thời Gian Chi Đạo, thiên phú Luân Hồi Bảo Thuật của hắn có trợ giúp càng thêm cường đại.
Cho dù là Bán Thánh cảnh cũng mới vừa đụng vào ngưỡng cửa của nó thôi.
Về phần không gian chi đạo, cũng là thần dị phi phàm, thân hóa thời không, trốn vào trong hư vô ngàn tỷ dặm.
Không gian ngăn cách, tự lập một phương, rất nhiều thần thông đáng sợ cũng có liên quan với nó.
...
Sau khi rời điện Thanh Huyền, Cố Trường Sinh dò xét một cái lệnh bài gỗ trong tay, nhìn rất bình thường, nhưng nghe nói nó dùng gỗ từ Thái Cổ kiến tạo.
Đó là Thanh Huyền Đạo Chủ cho hắn.
“Thanh Huyền Đạo Lệnh, gặp lệnh bài này, như gặp Đạo Chủ đích thân tới.”
Cố Trường Sinh cất kỹ.
Tổng cộng Thanh Huyền đạo trường có hơn ba ngàn tòa đảo và ngọn núi, phân bố ở xung quanh, chi chít khắp nơi, nguy nga hùng vĩ.
“Bái kiến Thần Tử!”
Thấy hắn ra, Sở Thanh Huyền sớm đợi ở bên ngoài lập tức hóa thành cầu vồng bay tới.
Ở trong tiểu thế giới của Thanh Huyền Đạo Chủ hơn nửa tháng, thật ra ở bên ngoài mới là nửa ngày mà thôi.
“Không cần đa lễ.” Cố Trường Sinh khẽ vuốt cằm.
Mặc dù khí tức của hắn vẫn giống như lúc trước.
Nhưng Sở Thanh Huyền lại cảm thấy hắn càng thêm sâu không lường được.
Thần Tử đã trở nên càng khủng bố hơn.
Nhưng hắn ta cũng không có quá nhiều hâm mộ.
Không phải cơ duyên của hắn ta thì sẽ không thuộc về hắn ta.
Thanh Huyền Đạo Chủ lựa chọn như vậy, đương nhiên sẽ không sai.
Toàn bộ Thanh Huyền đạo trường sừng sững không ngã lâu như vậy, hoàn toàn là do Đạo Chủ tồn tại.
“Lúc trước Đạo Chủ đã nói với tất cả đám cao tầng rồi, sau này Thanh Huyền đạo trường sẽ thuộc về Thần Tử!” Sở Thanh Huyền cung kính nói.
Cố Trường Sinh gật đầu, biết rõ sẽ có một bước này.
Sau đó, Sở Thanh Huyền truyền lệnh ra ngoài.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Chuông lớn trấn sơn của Thanh Huyền đạo trường gõ vang, âm thanh đáng sợ như thiên lôi lập tức vang vọng vô số hòn đảo!
“Đây là...”
“Chuông trấn sơn!”
“Xảy ra chuyện lớn gì? Thậm chí còn gõ cả chuông trấn sơn?”
Rất nhiều tu sĩ đang bế quan tu luyện, lúc này cũng từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại, chấn kinh nhìn sang.
Ngay sau đó!
Hàng ngàn hàng vạn đạo cầu vồng từ tất cả ngọn núi bay tới.
Ong!
Ong!
Hư không vặn vẹo!
Mấy vị lão nhân có khí tức cực kì cổ lão đáng sợ xuất hiện, mày nhíu lại, mang theo lăng lệ chi ý.
Nếu không xảy ra đại sự sinh, gõ vang chuông trấn sơn là một tội lớn!
Nhưng khi nhìn thấy Sở Thanh Huyền, nhất là Cố Trường Sinh bên cạnh hắn ta, lăng lệ biến mất, trong nháy mắt thu liễm!
Bọn họ đã rõ ràng.
“Bái kiến Thần Tử!” Sắc mặt bọn họ cung kính, cùng nhau chào hỏi.
Bây giờ ở toàng bộ cổ thành Vọng Nguyệt, thân phận của Cố Trường Sinh đã không phải bí mật gì.
Nhất là bây giờ hắn đứng bên cạnh Sở Thanh Huyền, áo trắng xuất trần, khuôn mặt mơ hồ, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có tiên ý và đạo pháp tương hợp với thiên địa.
Thân phận, tự nhiên không cần nói cũng biết!
Mà lúc trước, Đạo Chủ sớm đã hạ lệnh.
Thanh Huyền đạo trường là thế lực phụ thuộc của Cố Trường Sinh, mà không phải thế lực phụ thuộc của Trường Sinh Cố gia.
Chênh lệch trong đó, không phải chỉ là mấy chữ.
Nhìn thấy tất cả mọi người đến đây, vẻ mặt Cố Trường Sinh vẫn bình thản, vuốt cằm nói, “Các vị không cần đa lễ.”
“Tuân theo lệnh của Đạo Chủ, kể từ hôm nay, Thanh Huyền đạo trường ta, lấy Thần Tử vi tôn.”
Sau đó, một vị lão giả mở miệng nói, trong nháy mắt giọng nói truyền khắp nơi, toàn bộ Thanh Huyền đạo trường đều oanh động!
Rất nhiều tu sĩ khiếp sợ, càng mờ mịt không hiểu.
Một ngày này, Thanh Huyền đạo trường chú định sẽ không bình tĩnh.
Thậm chí đạo vực Thanh Huyền cũng vô cùng kinh hãi.
Rất nhiều tu sĩ biết được tin tức đều không thể tin vào lỗ tai mình.
Phải biết đó là đi theo một người, mà không phải đi theo Trường Sinh thế gia!