Chương 52. Là Chỉ Thiên Cơ Lâu Sao?
"Khởi bẩm Thần Hoàng, Trưởng lão Diêu Quang Thánh Địa cầu kiến!"
Lúc Bắc Thần Hằng đang nghĩ ngợi.
Ở ngoài điện, một tên tướng lĩnh người mặc áo giáp bước nhanh đến, hắn đi đến trước điện, đứng nghiêm cung kính nói.
"Diêu Quang Thánh Địa?"
Bắc Thần Hằng nhíu mày.
Thánh Địa này cũng không phải thế lực tầm thường.
Hiện nay trên cả thế giới, phóng tầm mắt ra ba ngàn châu, ở bề ngoài, chiến lực mạnh nhất của mỗi Thánh Địa là Đại Thánh, nhưng hết lần này đến lần khác lão tổ mạnh nhất của Diêu Quang Thánh Địa lại là Chuẩn Đế!
Đương nhiên, cũng không loại trừ một ít Thánh Địa, không mấy nổi tiếng, cho dù có lão tổ là Chuẩn Đế, cũng giấu giếm không để lộ ra.
Diêu Quang Thánh Địa làm như vậy, có lợi có hại, tai hại là Diêu Quang Thánh Địa quá mạnh, rất nhiều thế lực sẽ ôm thành một đoàn đối kháng với Diêu Quang Thánh Địa, cho dù là thế lực chính đạo cũng sẽ rất kiêng kỵ.
Có lợi là, Diêu Quang Thánh Địa là nơi không ai dám trêu chọc.
Vô luận là thế lực lớn hay nhỏ đều sẽ cho ba phần mặt mũi.
"Trưởng lão của Diêu Quang Thánh Địa tới Thiên Dận Hoàng Triều làm cái gì?"
Bắc Thần Hằng nghĩ mãi không ra.
Chẳng lẽ là đến chúc mừng ta?
Suy nghĩ này vừa xuất hiện đã bị hắn ném ra khỏi đầu, ngày hôm nay mình vừa mới thành Thánh, leo lên ngôi vị Thần Hoàng chỉ mới mấy canh giờ, tốc độ truyền bá có nhanh hơn nữa, cũng không thể truyền tới Diêu Quang Thánh Địa.
Coi như bên trong Hoàng triều của mình có thám tử của Diêu Quang Thánh Địa, bọn họ trở về báo tin tức, đối phương đuổi qua đây cũng phải tốn chút thời gian.
Thời gian này, cũng không phải một ngày là có thể chạy đến.
"Mời hắn vào đi!."
Bắc Thần Hằng đứng dậy, chân nguyên lưu chuyển quanh người, vừa mới đổ mồ hôi đã bị lau sạch, khôi phục uy nghiêm của Thần Hoàng.
Ở ngoài điện, sau khi tướng lĩnh rời đi không bao lâu thì đã dẫn một lão giả tóc hoa râm đi đến.
"Hồng Viễn Sơn của Diêu Quang Thánh Địa, gặp qua Bắc Thần đạo hữu!"
Sau khi Hồng Vẫn Sơn vào điện, ánh mắt cao ngạo, liếc mắt quét qua Bắc Thần Hằng, tùy ý chắp tay, thái độ rất tiêu sái, giống như nơi này là hậu hoa viên nhà mình.
"Hóa ra là Hồng Trưởng lão!"
Giọng nói lạnh băng, không một chút hơi ấm.
Mình đã trở thành Thiên Dận Thần Hoàng, đối phương không gọi là Thần Hoàng thì cũng thôi đi, trái lại còn gọi là đạo hữu, rõ ràng là đang hạ thấp Thiên Dận Hoàng Triều!
Nếu như Thiên Dận Thần Hoàng cùng một cấp bậc với Trưởng lão Diêu Quang Thánh Địa, thì khi gặp Diêu Quang Thánh Chủ, chẳng phải là tự động thấp hơn nửa vai vế?
Phải biết rằng, những người trong bọn họ đều là người cùng thế hệ, cùng nhau thi đấu trên đài, lúc còn trẻ thì không nhắc đến, đều là thiên kiêu tuổi trẻ, có thể quên đi thân phận.
Nhưng đến bây giờ, vật đổi sao dời, bọn họ đã sớm không còn trẻ, mỗi người không chỉ đại diện cho mình, mà còn đại diện cho thế lực đằng sau!
Mình bị đánh thẳng vào mặt thì đại biểu cho toàn bộ thế lực của mình cũng bị đánh vào mặt!
"Không biết Hồng Trưởng lão vượt nghìn vạn dặm từ Diêu Quang Thánh Địa tới Thiên Dận Hoàng Triều, không biết có chuyện gì?"
Bắc Thần Hằng kiềm chế cơn tức giận trong lồng ngực hỏi.
Thực lực Thiên Dận Hoàng Triều không kém, nhưng so với Diêu Quang Thánh Địa vẫn có chút không bằng, bọn họ có Chuẩn Đế hay không thì khó mà nói trước.
Nhưng chắc chắn một điều là Thiên Dận Hoàng Triều không có Đế binh!
Mà Diêu Quang Thánh Địa thì có!
Chỉ dựa vào điểm này, Thiên Dận Hoàng Triều đã không bằng Diêu Quang Thánh Địa.
Cho nên, mình bị mất hết mặt mũi cũng phải kìm nén lửa giận, tận lực không trêu chọc đối phương.
Không thể chọc vào thì vẫn nên tránh gây chuyện.
"Hồng mỗ tới đây cũng không vì cái gì khác, chỉ vì Mượn Vận Thành Thánh trong tay Bắc Thần đạo hữu mà thôi…"
Hồng Viễn Sơn thẳng thắn nói, hắn quơ tay một cái, trong tay xuất hiện một viên ngọc giản, tiếp tục nói: "Lần này Hồng mỗ mang theo thành ý đến, Diêu Quang Thánh Địa ta sẽ không lấy không đồ của bất kỳ ai."
"Ở đây có một bộ công pháp Thánh Cấp, có thể dùng để trao đổi Mượn Vận Thành Thánh trong tay Bắc Thần đạo hữu."
"Hồng Trưởng lão đang nói đùa sao?"
Bắc Thần Hằng lạnh lùng nói.
Một cái công pháp Thánh Cấp đổi lấy Mượn Vận Thành Thánh?
Thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy?
Trên lý thuyết, công pháp Thánh Cấp nhiều nhất chỉ có thể luyện tới Thánh Cấp, nhưng cuối cùng có thể đi đến bước này hay không thì còn phải xem thiên phú, cơ duyên và ngộ tính của người đó!
Ba thứ này thiếu một thứ cũng không được!
Mà Mượn Vận Thành Thánh thì khác, chỉ cần lĩnh ngộ được Thần Thông, cộng thêm sự hỗ trợ của khí vận, lúc nào cũng có thể tạo ra một hoặc một vài Thánh Nhân!
Hai cái so sánh với cao, bên nào cao bên nào thấp, liếc qua thấy ngay.
Hơn nữa, một cái công pháp Thánh Cấp mà thôi.
Cho dù là Đế Tộc trong truyền thuyết sở hữu Đế Kinh hay Đế Binh, cũng không phải nói xuống dốc là xuống dốc?
Vì vậy, trong mắt Thiên Dận Hoàng Triều, giá trị của Thánh Cấp Công Pháp cũng không lớn. Hơn nữa bọn hắn cũng có, bản thân mình cũng không thiếu.
"Hồng mỗ không nói đùa, hơn nữa uy danh của Diêu Quang Thánh Địa cũng không cho phép Hồng mỗ nói đùa."
Hồng Viễn Sơn lắc đầu, nhìn về phía Bắc Thần Hằng, nhàn nhạt nói: "Cho nên… Bắc Thần đạo hữu dự định đổi hay không đổi?"
"Nếu trấm nói không đổi, thì sẽ như thế nào?"
Bắc Thần Hằng lạnh nhạt nói.
"Không thể."
Hồng Viễn Sơn như đoán được trước, mỉm cười nói: "Mượn Vận Thành Thánh vô cùng trân quý, bây giờ xuất hiện trong tay Bắc Thần đạo hữu, tin tức này sớm hay muộn cũng sẽ truyền khắp thiên hạ."
"Đến lúc đó, Thánh Địa khắp nơi tạo áp lực, chỉ sợ dựa vào vài người Thiên Dận Hoàng Triều cũng rất khó để kháng cự được áp lực này!"
"Ah!"
Bắc Thần Hằng cười lạnh, nói: "Chuyện này cũng không phiền Diêu Quang Thánh Địa phí tâm, Thiên Dận Hoàng Triều tự có cách ứng phó!"
"Biện pháp ứng phó mà Bắc Thần đạo hữu nhắc đến, là chỉ Thiên Cơ Lâu sao?"
Hồng Viễn Sơn lên tiếng lần nữa, thanh âm cao hơn vài phần, trầm giọng nói: "Bắc Thần đạo hữu cho rằng một Lâu chủ Thiên Cơ Lâu có thể ngăn cản được Thánh Địa trong thiên hạ liên thủ?"
-----