Chương 53. Ngươi Đúng Là Muốn Chết
"Hả?"
Bắc Thần Hằng nhíu mày, hai tay luồn vào tay áo bào và siết chặt, sau đó lại từ từ thả lỏng. Hắn thở dài một hơi, hờ hững nói:
"Xem ra Diêu Quang Thánh Địa đã có chuẩn bị mới đến đây!"
"Đúng lúc đi ngang qua mà thôi."
Hồng trưởng lão mỉm cười.
Câu trả lời này của hắn là sự thật.
Mục tiêu lúc trước của bọn hắn chỉ là cơ duyên mà Đại La kiếm tông phát hiện được mà thôi. Nhưng trên đường lại nghe được sự việc của Thiên Dận Hoàng Triều, Cửu hoàng tử hiện nay đã tự tay giết chết vị Thần Hoàng đương thời.
Chuyện chỉ có thế thì cũng thôi đi.
Mấu chốt là.
Mượn Vận Thành Thánh đã xuất thế.
Hồng Viễn Sơn thầm so sánh trong lòng, rõ ràng cho thấy Mượn Vận Thành Thánh ngon hơn nên hắn bỏ qua cơ duyên ở Bách Đoạn Sơn Mạch, lội ngược về Thiên Dận Hoàng Triều.
Trên đường đến Thiên Dận Hoàng Triều, bọn hắn còn tranh thủ thăm dò một ít tin tức.
Lần thăm dò này không có gì đáng kể, Hồng Viễn Sơn lập tức nhận ra điều không hợp lý.
Bất kể là Nhâm Thanh Đồ hay là Dương Khâu, cũng như Bắc Thần Hằng, những người này đều đã từng đến Thiên Cơ Lâu!
Sau khi vào Thiên Cơ Lâu, mỗi người không ít thì nhiều đều xảy ra những sự thay đổi lớn.
Người thay đổi lớn, ví dụ như Nhâm Thanh Đồ trực tiếp thành Thánh!
Kẻ thay đổi nhỏ, như Dương Khâu cũng xảy ra một ít biến động.
Xét từ điểm này có thể thấy được, Thiên Cơ Lâu không đơn giản, ít nhất thì bên trong đang cất giấu một vị kỳ nhân có thể nhìn trộm thiên cơ.
“Ha ha, đúng lúc đi ngang ư?"
Bắc Thần Hằng cười lạnh một tiếng.
Nếu như hắn tin, thì là có quỷ rồi.
"Nếu Hồng trưởng lão đã biết mối quan hệ của trẫm vàThiên Cơ Lâu, chắc cũng hiểu rằng Mượn Vận Thành Thánh sẽ không thể trao đổi với ngươi."
Bắc Thần Hằng ngừng một chút rồi lạnh lùng nói tiếp: " Thần Thông này chính là tiền bối chỉ điểm, không có sự cho phép của ngài, trẫm không thể giao dịch với bất kỳ ai!"
"Không sao cả."
Hồng Viễn Sơn khoát tay áo, không thèm để ý mà đáp: "Mời vị Lâu chủ Thiên Cơ Lâu kia tới đây là được."
"Thể diện của Diêu Quang Thánh Địa đúng là rất lớn, thật sự cho rằng người nào cũng đều có thể mời được sao?"
Bắc Thần Hằng trả lời không mấy vui vẻ.
Hắn thân là Thần Hoàng, nắm trong tay lãnh thổ Thiên Dận Hoàng Triều hơn năm trăm vạn dặm, nhưng cũng không nghĩ mình có thể mời được Lâu chủ Thiên Cơ Lâu. Một Trưởng lão Diêu Quang Thánh Địa như ngươi thì có tư cách gì hả?
"Bắc Thần đạo hữu có thể im lặng mà chờ đợi, nghĩ cũng không bao lâu nữa hai vị Thánh Nhân có thể mang Lâu chủ Thiên Cơ Lâu qua đây."
Hồng Viễn Sơn hờ hững nói.
"Gì chứ?”
Bắc Thần Hằng đột ngột đứng dậy, hai tròng mắt nhìn chòng chọc vào Hồng Viễn Sơn, gằn từng chữ: "Ngươi phái người đến Thiên Cơ Lâu rồi hả? Lại còn muốn cho người mang Lâu chủ Thiên Cơ Lâu đến hoàng thành Thiên Dận?"
"Sao nào?"
Hồng Viễn Sơn khó hiểu, hỏi lại: "Có gì mà không được?"
Chuyện như vậy, hắn không chỉ làm một lần.
Với uy danh Diêu Quang Thánh Địa của bọn họ, phần lớn thời gian đều là để lộ thân phận, sau đó đối phương liền chủ động đi theo, rất ít khi phải sử dụng thủ đoạn cưỡng ép.
Đương nhiên.
Cũng không phải chưa từng sử dụng.
Nhìn chung khắp thiên hạ, ngoại trừ một số cấm khu, Đế Tộc và Thánh Địa cổ xưa, bọn họ đều không chạm nổi. Còn những thế lực khác, Diêu Quang Thánh Địa vẫn tùy ý gây khó dễ.
Một Thiên Cơ Lâu không chút tiếng tăm, hiển nhiên không nằm trong hàng ngũ không được đụng chạm của bọn hắn.
"Bắc Thần đạo hữu không cần nổi giận, chúng ta chỉ mời Lâu chủ Thiên Cơ Lâu đến một lần thôi, sẽ không gây hại đến tính mạng và cũng không có ý đồ xấu. Chỉ cần hắn ngoan ngoãn nghe lời, Hồng mỗ bảo đảm hắn không chịu chút tổn thất nào!"
"Suy cho cùng. . ."
Hồng Viễn Sơn nhếch khóe miệng, tự tin cười rồi nói tiếp: "Thứ Diêu Quang Thánh Địa muốn chẳng qua chỉ là Mượn Vận Thành Thánh mà thôi!"
Mới đầu.
Bọn hắn muốn cơ duyên thành Thánh của Nhâm Thanh Đồ, nên dẫn theo hai Thánh Nhân sang đây.
Mục đích chính là dựa vào lực chiến của Thánh Nhân xé từng miếng thịt trong tay Đại La Kiếm Tông.
Nhưng mà xét thời điểm hiện tại thì bọn họ đã có sự lựa chọn tốt hơn.
Một Mượn Vận Thành Thánh đã vượt qua mấy cơ duyên thành Thánh rồi.
Dù sao Thánh Nhân luôn có lúc hao kiệt thọ nguyên.
Mà Mượn Vận Thành Thánh lại có thể liên tục không ngừng bồi dưỡng thêm cho Thánh Nhân. Thần Thông này có thể nói là vô giá, nếu như Diêu Quang Thánh Địa nắm chắc trong tay.
Dựa vào khí vận cực kỳ hưng thịnh của Diêu Quang Thánh Địa hiện tại, e rằng có thể tạo nên mấy vị Thánh Nhân ngay tức khắc!
Chúng sẽ trở thành một nguồn lực lượng không thể đo lường!
"Các ngươi đúng là muốn chết!"
Bắc Thần Hằng quát lạnh một tiếng, bước nhanh ra khỏi đại điện, vừa đi vừa nói: " Diêu Quang Thánh Địa muốn tìm đường chết, xin Hồng trưởng lão không nên lôi kéo Thiên Dận Hoàng Triều!"
Hồng Viễn Sơn này đúng là quá lố bịch!
Tự mình đụng đến tiền bối thì cũng thôi đi.
Nhưng ngươi lại muốn bắt tiền bối đến hoàng thành Thiên Dận.
Thế là có ý gì hả?
Sợ Thiên Dận Hoàng Triều quá an bình, dự định mang một tồn tại vô thượng tới đây để Thiên Dận Hoàng Triều náo nhiệt thêm chút à?
"Ừm?"
Hồng Viễn Sơn không hiểu ra sao, hỏi: "Bắc Thần đạo hữu có ý gì?"
Nói xong.
Sắc mặt Hồng Viễn Sơn trầm xuống.
Qua nhiều năm như vậy, còn chưa ai dám nói hắn đang tìm đường chết.
Cái này đã xem như khiêu khích trắng trợn rồi.
"Ý như mặt chữ."
Bắc Thần Hằng lạnh lùng đáp: "Trẫm muốn ra ngoài một chuyến, mời Hồng trưởng lão cứ tự nhiên!!"
Tiếng nói vừa dứt.
Bắc Thần Hằng bước ra một bước, bóng dáng mất hút.
Lần này.
Người của Diêu Quang Thánh Địa muốn gây bất lợi cho tiền bối, mình cần phải lập tức qua đó để kể rõ ràng mọi chuyện.
Bất luận như thế nào, cũng phải bỏ mình và Thiên Dận Hoàng Triều ra ngoài.
Mặc dù tiền bối thần cơ diệu toán, có thể đã biết hết chuyện của ngày hôm nay rồi. Nhưng tiền bối biết là một chuyện, tự hắn có đi giải thích hay không lại là một chuyện khác.
Cho nên, thái độ nhất định phải nghiêm chỉnh!
"Chỉ mong Diêu Quang Thánh Địa, vẫn chưa làm quá tuyệt!”
Bắc Thần Hằng thầm nghĩ bụng.
Lần đầu tiên hắn cảm nhận được áp lực lớn đến thế.
Một bên là Diêu Quang Thánh Địa, một bên là tiền bối, bản thân hắn không dám đụng chạm bên nào.
Nếu như tiền bối bị Diêu Quang Thánh Địa chọc giận, hắn thân là Thiên Dận Thần Hoàng nắm trong tay lãnh thổ ức vạn dặm, thế nhưng lại chẳng có lời cảnh báo nào trước, tất nhiên sẽ khó thoát tội.
Về phương diện khác, nếu Diêu Quang Thánh Địa bị tiền bối trảm sát, trước sau gì Diêu Quang Thánh Địa cũng truy vấn tới, bản thân hắn sẽ khó mà đối chất, dù sao người cũng chết trong lãnh thổ Thiên Dận Hoàng Triều mà.
Thiên Dận Hoàng Triều của hắn, bất luận như thế nào cũng không trốn thoát khỏi liên quan.
"Haizz!"
Bắc Thần Hằng ở giữa không trung, khẽ thở dài.
. . .
Đại điện Thiên Dận Hoàng Triều.
Hồng Viễn Sơn đứng một mình trong điện, nhìn về hướng Bắc Thần Hằng rời đi, con ngươi lạnh dần.
"Hay cho Bắc Thần Hằng, khi phụ hoàng ngươi tại vị cũng không dám đối đãi với Diêu Quang Thánh Địa như thế. Đến lượt ngươi tại vị, lại chẳng thèm để Diêu Quang Thánh Địa vào mắt!"
"Xem ra cần phải gõ một chút!"
-----