Kết Hôn Âm Dương

Chương 177: Cuộc Gọi Hẹn Khám

Chương 177: Cuộc Gọi Hẹn Khám

Thật là láo xược.
Trên bản đồ còn ghi chú cả số điện thoại, thế là tôi gọi theo số điện thoại của phòng khám, rất nhanh sau đó đã có người bắt máy.
Trời vừa sáng đã có người đến làm, xem ra, đó chính là một phòng khám tư và nhân viên ở đó luôn.
Người nhấc máy là một giọng nữ ngọt ngào: “Xin chào, đây là phòng khám Lâm Thị, xin hỏi chúng tôi có thể giúp gì cho quý khách ạ?”
Giọng nữ?
Điều này làm tôi ngạc nhiên.
Dù sao, Mạnh Trần cũng là đàn ông, hắn ta không thể nào để tránh âm gian mà trốn chui lủi rồi biến mình thành nữ chứ? Chẳng lẽ, một mình nên xử lý công việc không hết, phải mời nữ trợ lý?
Thường phụ nữ mà giọng hay thì chắc chắn sẽ rất đẹp, có lẽ Mạnh Trần là một kẻ phong lưu.
Tôi trầm giọng hỏi: “Tôi nghe nói phòng khám Lâm Thị điều trị chuyên nghiệp những ca bệnh về thần kinh?”
“Vâng.”
“Chứng hưng cảm có thể điều trị được không?”
“Xin hỏi, quý khách đã đưa người bệnh đi kiểm tra ở bệnh viện lớn chưa ạ?”
“Vâng, rồi.”
“Chứng hưng cảm đang ở mức độ nào ạ?”
“Hưng cảm nặng.”
“Có điều trị gì chưa ạ?”
“Cũng điều trị khoảng một năm, mà không tiến triển.”
“Vậy, quý khách muốn đưa người bệnh đến phòng khám chúng tôi để điều trị phải không ạ?”
“Vâng.”
“Xin hỏi là quý khách điều trị cho mình hay cho người thân ạ?”
“Cho tôi.”
“Xin quý khách yên tâm, phòng khám Lâm Thị chúng tôi hiệu quả điều trị so với các bệnh viện lớn cũng tương đối tốt, cho dù là bệnh nhân nặng cỡ nào, chỉ cần đến phòng khám để trị liệu, thì một trăm phần trăm sẽ khỏi bệnh đấy ạ.”
“Chắc chắn?”
“Vâng, phòng khám Lâm Thị chúng tôi đã thành lập từ hai năm trước, đến nay đều không có ca bệnh nào là không chữa khỏi. Quý khách đã lựa chọn phòng khám Lâm Thị, chắc chắn đã kiểm tra rất kĩ rồi, cho nên chắc chắn quý khách cũng biết những điểm mạnh của chúng tôi. Xin quý khách yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ điều trị khỏi bệnh cho quý khách.”
“Vâng.”
“Xin hỏi, quý khách có thể cung cấp cho chúng tôi tên bệnh nhân không ạ?”
Tôi do dự một chút, hồi lâu mới bật ra từ trong miệng hai chữ “Ái Linh”.
“Vâng. Chúng tôi xin đặt lịch cho quý khách chín giờ sáng hôm nay tại phòng khám, xin hỏi, thời gian này có tiện cho quý khách không ạ?”
“Vâng, tiện.”
“Vâng, vậy thời gian hẹn khám là chín giờ sáng nay, mời quý khách đến đúng giờ, nếu không phòng khám chúng tôi sẽ hủy lịch hẹn.”
Tôi nhịn cười thành tiếng, thật không ngờ, một phòng khám nhỏ mà lại có giọng điệu mạnh mẽ thế, xem ra đúng thật là suốt hai năm nay phòng khám này chưa thất bại ca nào, mới làm cho họ dám nói to như vậy đó.
Mà tôi cũng thật không ngờ, với tâm tính của Mạnh Trần, hắn ta có thể chịu cứu người? Sợ rằng, khi trị bệnh thì đồng thời cũng sẽ có ẩn ý gì đó chăng?
Ngày hôm nay tôi sẽ điều tra rõ ràng.
“Được, Ái Linh... sẽ đến đúng giờ hẹn.” Tôi nhẹ nhàng nói.
“Vâng. Quý khách còn cần tư vấn gì nữa không ạ?”
“Không.”
Dập máy, tôi nhắm mắt lại, ngủ thêm mấy tiếng nữa, cho đến lúc gần tới giờ hẹn, tôi mới đứng dậy chuẩn bị đi.
Chín giờ sáng, tôi đã đến phòng khám Lâm Thị đúng hẹn.
Người tiếp đón tôi chính là người trợ lý có giọng nói ngọt ngào đó, khi tôi gặp cô ta lần đầu tiên, tôi đã ngây ra.
Bởi vì cô ta chính là người quen, vợ của La Chương, Ái Linh.
Cô ta vẫn khỏe mạnh, sống sờ sờ trước mặt tôi, tiếp đón tôi lịch sự, ánh mắt cô ta nhìn tôi giống với những mối quan hệ bình thường, chứ không có biểu cảm gì khác lạ, thậm chí ngay cả khi tôi nói đến cái tên “Ái Linh”, cô ta cũng coi như không có gì lạ, giống như một người lạ hoàn toàn đang đứng trước mặt tôi.
Cô ta là vợ của La Chương, Ái Linh?
Hay chỉ là một người giống với Ái Linh?
Người rất giống với Ái Linh này, trước ngực đeo bảng tên “Chu Uyển Kỳ”.
Chu Uyển Kỳ lịch sự mời tôi vào phòng khám, còn mang trà nóng đến, bảo tôi đợi bác sĩ Lâm đến.
Tôi nhìn cô ta, quyết định trước khi gặp “Mạnh Trần” sẽ phải dò xét cô ta có phải Chu Uyển Kỳ thật không: “Cô... nhìn rất giống với một người bạn của tôi.”
“Vậy sao? Trùng hợp thế?” Chu Uyển Kỳ hòa nhã cười một cái.
Tôi hỏi: “Đúng vậy, cô ấy năm nay hai mươi tư tuổi.”
Chu Uyển Kỳ kinh ngạc nói: “Trùng hợp vậy? Tôi cũng hai mươi tư tuổi!”
Tôi nói: “Cô ấy họ Ái, chữ Ái trong từ Nhiệt Ái đó.”
“Ái? Thật là một họ đặc biệt, người có cái họ này chắc chắn là rất hạnh phúc, bởi vì nghe tên của cô ấy cũng thấy cô ấy rất yêu thương nhiệt thành với mọi vật xung quanh.”
“Đúng vậy.” Tôi vẫn cứ quan sát biểu cảm trên mặt Chu Uyển Kỳ, tôi không phải là một chuyên gia tâm lý, chỉ đọc một vài quyển sách trong phòng của Âm Thiện, miễn cưỡng có thể nói là nhìn mặt có thể đoán được chút, nhưng, khi Chu Uyển Kỳ nói chuyện với tôi thì không hề có chút biểu cảm khác biệt nào, giống như một con rô bốt, từng câu nói của tôi đều được người máy thông minh đáp lại một cách hoàn hảo.
Chẳng lẽ, cô ta đã bị Mạnh Thần tẩy não?
Để tiếp tục khai thác xem cô ta có phải là Ái Linh – vợ của La Chương hay không, tôi lại nói tiếp: “Cô ấy đã kết hôn và có một người chồng vô cùng yêu cô ấy, người chồng ấy tên là La Chương.”
Chu Uyển Kỳ cười khẽ: “Tôi còn chưa kết hôn.”
Tôi nói: “Cô ấy còn nuôi một con mèo, một con chó.”
Chu Uyển Kỳ có hơi nhíu mày lại: “Tôi ghét mèo, ghét chó.”
Tôi nói: “Cô ấy còn nhận nuôi một đứa bé mới nửa tuổi.”
Chu Uyển Kỳ hỏi: “Vậy bạn của cô có phải chức năng sinh sản có chút vấn đề, hay vấn đề ở chỗ chồng cô ta, sao lại không tự mình sinh con? Nếu họ muốn có một đứa bé của mình, cô có thể giới thiệu phòng khám của chúng tôi, phòng khám của chúng tôi có thể đem đến cho họ thứ mà họ muốn.”
“Chuyện đó” của La Chương có vấn đề?
Một đêm người ta cũng bảy lần chứ ít à?
Tôi lúc nào cũng thấy phim hành động tình yêu của họ, cũng nhờ có đứa con gái hiểu biết của tôi, không bao giờ cắt ngang bộ phim hành động của họ, nếu mà đứa bé khác có khi đã khóc ầm ĩ cắt ngang rồi.
Mà việc Củ Cải đến ở cùng vợ chồng họ cũng làm cho La Chương càng thêm cố gắng trong việc tạo một em trai cho nhóc Củ Cải, đến tên còn nghĩ xong rồi, Tiểu La Bặc Đầu.
Nếu mà La Chương đứng ở đây, mà nghe “vợ” anh ta nói thế, không biết sẽ có tâm trạng thế nào đây?
Thấy thần sắc tôi khác lạ, Chu Uyển Kỳ khiêm tốn cười: “Cô Ái, cô không cần dùng biểu cảm kỳ lạ thế nhìn tôi, bác sĩ Lâm của phòng khám chúng tôi y thuật cao siêu, phát triển toàn diện, cho nên phòng khám Lâm Thị có thể chữa bách bệnh, bao gồm cả hiếm muộn.”
Tôi cuối cùng cũng không nén được, móc điện thoại ra: “Đợi một chút.”
Đợi tôi mở ghi âm, tôi mới nói: “Cô, nói lại một lần nữa.”
Một câu nói kinh điển thế này, tôi chắc chắn phải ghi lại cho La Chương nghe!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất