Khi Viết Truyện Bá Tổng Ở Thời Cổ Đại

Chương 11:

Chương 11:
Đến hơi sớm, ta bèn cùng Tống Hành đến chỗ Hoàng đế.
Đừng nói, Hoàng đế và Vương gia quả thực rất giống nhau, nhưng tính cách thì lại khác xa.
Hoàng đế thích náo nhiệt, trong điện trên dưới đều bận rộn.
So với Thái Hậu, mối quan hệ giữa Vương gia và Hoàng đế lại rất hòa thuận.
Chỉ thấy họ đang trò chuyện, Tống Hành bỗng nhiên lấy ra một quyển thoại bản, đưa cho Hoàng đế.
Nụ cười của Hoàng đế tự nhiên không thể nào che giấu được, vội vàng cất vào lòng.
Tống Hành thì thầm vào tai hắn, ta ở gần, vô lương tâm dựng tai nghe lén.
“Cái này cũng không tệ @#%%&%… Cái kia #¥… Hàng tốt *#¥¥…&% tặng cho Hoàng huynh.”
Hàng tốt gì?
Thành viên VIP tôn quý của ta không được nghe sao?
Cho ta xem chủ đề hot đi, quyển thoại bản tiếp theo mới có thể vươn tới thành tích tốt chứ?
Ta đang ẩn mình ở đây, ai ngờ Hoàng hậu lại tiến lên kéo tay ta: “Đến chơi lá bài, ba thiếu một!”
À?
Quỷ thần xui khiến ngồi vào một bàn, đầu óộc ta vẫn còn trống rỗng.
Chơi lá bài, miệng tự nhiên phải nói chuyện gì đó.
Nghe xong Trưởng công chúa than phiền về Phò mã, lại nghe Quận chúa than vãn chuyện nhà, cuối cùng Hoàng hậu nhận lấy hộp vẽ, bắt đầu cầu cứu làm sao để Hoàng đế ngày nào cũng đến Phượng Minh Cung của nàng.
Ta chân thành hỏi: “Cái đó… Hoàng đế thuộc cung hoàng đạo gì?”

Thế là buổi chiều hôm đó, ta dùng cung hoàng đạo để bịa chuyện, coi như đã dỗ cho các nàng vui vẻ ra mặt.
Rồi ta nhân cơ hội chèn quảng cáo mềm: “Ê? Không biết mọi người đã đọc thoại bản chưa? Gần đây ta đang đọc cái đó…”
Quận chúa nói: “Ta đọc rồi! Chỉ là bán hơi đắt, một quyển phải mười mấy lượng bạc cơ.”
???
Mười mấy lượng?
Mà ta chỉ được tính nửa tiền đinh thôi!!!
Những nhà tư bản đáng ghét.
Quá! Đen! Lòng! Rồi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất