Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 227: Cũng Chỉ Là Phẩm Chất Thần Thoại Mà Thôi!

Chương 227: Cũng Chỉ Là Phẩm Chất Thần Thoại Mà Thôi!


Về phần Võ Hồn phẩm chất Truyền Thừa thì trường cấp 3 Nhất Trung vẫn sẽ có.
Nhưng trên cơ bản là một trăm người mới có thể ra một người.
Học sinh lớp mười hai của trường cấp 3 Nhất Trung có nhân số cũng không nhiều, chỉ tầm ba bốn trăm người.
Cho nên Võ Hồn phẩm chất Truyền Thừa chỉ có thể đạt tới mấy cái.
Trong đó cũng xuất hiện một cái Võ Hồn kiểu mới, nhưng phẩm cấp cũng không cao. Thời điểm xuất hiện nó lấp lóe ra ánh sáng màu xanh lam nhạt.
Mà bởi vì chưa bao giờ thấy qua loại Võ Hồn này, cho nên ba vị giám khảo đã cùng nhau thương lượng mấy phút đồng hồ, sau đó cùng nhau kiểm tra để cho ra điểm số.
Nhưng cũng đã làm trễ nải một chút thời gian.
Vương Triệt nhìn thoáng qua, đây hẳn là một loại Võ Hồn lai tạp từ thực vật.
Bởi vì gia đình vị học sinh kia truyền đời đều là trồng hoa cỏ.
Tuy nhiên đây là Võ Hồn kiểu mới, cho nên vẫn đưa tới sự rối loạn tưng bừng.
Vì rốt cuộc chưa ai từng nhìn thấy qua loại Võ Hồn này.
Chưa thấy qua nên đều sẽ cảm thấy hiếm có.
Ngay sau đó liền tới lượt Lâm Hi ra sân.
Hứa Hải Phong lập tức la lên: "Lâm Hi ra sân rồi kìa! Tranh thủ thời gian nhìn đi! Nín thở lại! Con à, mau nhìn xem."
Anh ta còn nhu thuận lôi kéo con Hoa Tiên Tử của mình yên tĩnh lại.
Hiện trường cũng cực kỳ yên tĩnh.
Đại danh của Lâm Hi là không ai không biết đối với các học sinh lớp mười hai trong thành Thiên Tâm.
Thiên tài sẽ luôn luôn sặc sỡ loá mắt.
Đầu tiên là kiểm tra hình thái Võ Hồn.
Lâm Hi đưa bàn tay đặt lên dụng cụ cảm ứng.
Lập tức, trên màn sáng liền xuất hiện một mảnh lông vũ xinh đẹp vô cùng rõ ràng.
Cho dù không phải chân chính Võ Hồn, mà vẻn vẹn chỉ là dụng cụ cảm ứng hiển lộ ra hình ảnh bên trên màn sáng, nhưng phảng phất như nó có thể lóe ra một luồng ánh sáng mãnh liệt!
Bên trên mảnh lông vũ, mỗi một sợi nhung mao đều cực kỳ rõ nét.
Sau đó dụng cụ cảm ứng lập tức hiện ra trình độ cảm ứng Võ Hồn: 96%.
Mọi người nhất thời phát ra một tràng thốt lên.
Từ đầu đến giờ, còn không có học sinh nào kiểm tra cảm ứng Võ Hồn mà có thể đạt tới 90%.
Bởi vì tinh thần lực không đủ.
Tại kỳ thi tốt nghiệp đề chung, bình thường khi các học sinh đã đạt đến trình độ cảm ứng Võ Hồn 90%, thì mỗi khi tăng lên 1% đều sẽ rất khó khăn.
Nguyên do là vì yêu cầu đối với tinh thần lực quá cao.
Có thể đạt tới 70% trở lên cũng đã rất không tệ, 80% đều rất ít.
Con số 96% này cũng khiến cho các vị giám khảo đều lộ ra mấy phần chấn kinh trong mắt.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ!
Khi Lâm Hi đi đến đài dụng cụ thứ hai.
Chỉ một thoáng sau, một hư ảnh lông vũ tản ra khí tức cổ lão chậm rãi hiển hiện ra trên tay Lâm Hi.
Một luồng ánh sáng màu vàng chói mắt phóng lên tận trời!
Tiếp theo nó chậm rãi yếu bớt!
Dụng cụ kiểm tra phi tốc vận chuyển!
Chung quanh có hồn lực chấn động mãnh liệt, tất cả học sinh đều có thể cảm nhận được.
"Là Thần Thoại! Là Võ Hồn phẩm chất Thần Thoại! Vãi thật! Đã rất nhiều năm thành Thiên Tâm không có đi ra Võ Hồn phẩm chất Thần Thoại!"
"Vàng Kim Thần Thoại! Con mắt tôi đều sắp bị chói sáng cho mù rồi! Đây là loại lông vũ gì vậy?"
"Là Phượng Hoàng Vũ! Võ Hồn phẩm chất Thần Thoại này tại thời cổ đại cũng đã rực rỡ hào quang! Truyền thuyết kể rằng, Hồn thú Phượng Hoàng thời viễn cổ đã đem lực lượng suốt đời của nó hội tụ vào đây, nên mới được xưng là Phượng Hoàng Vũ! Bên trong một mảnh lông vũ mà lại ẩn chứa lực lượng kinh khủng đến vậy sao?"
"Không đúng! Đẳng cấp tư chất không đúng! Tư chất tiên thiên cấp mười trước đó cũng đã xuất hiện qua mấy vị! Nhưng cái Võ Hồn này đưa tới hồn lực chấn động quá mức khoa trương!"
"Này bạn học, anh phải hiểu được rằng, Võ Hồn phẩm chất Thần Thoại kiểm tra ra tư chất tiên thiên đạt tới cấp mười, là bởi vì cái dụng cụ kiểm tra kia chỉ có thể kiểm tra ra mười cấp mà thôi!"
“...”
Bởi vì hồn lực chấn động quá mãnh liệt nên hiện trường đã có cuồng phong gào thét.
Vị giám khảo vung tay lên, hồn lực chấn động chung quanh lập tức yên tĩnh trở lại, bên trong ánh mắt vui mừng của ông ấy mang theo vẻ hài lòng mà nhìn xem Lâm Hi và cười nói: "Lâm Gia lại muốn ra đời một vị Thiên Vương nữa rồi."
Lâm Hi khẽ cười một tiếng và bình tĩnh đi xuống đài kiểm tra.
Vương Triệt cũng không giật mình nên thản nhiên nói: "Là Vàng Kim Thần Thoại Võ Hồn!"
Đừng nói là Võ Hồn phẩm chất Thần Thoại, coi như Lâm Hi xuất hiện Võ Hồn phẩm chất Thiên Mệnh thì cũng rất khó để cho Vương Triệt phải giật mình.
Bởi vì anh đã ngưng tụ ra thần thức, nên từ năng lượng chấn động trên thân Lâm Hi, anh đã có thể hơi cảm ứng ra một chút.
Đại khái Vương Triệt cũng đã đoán được Võ Hồn của Lâm Hi sẽ có phẩm cấp rất cao.
Hứa Hải Phong lệ rơi đầy mặt, nói: "Quá mạnh! Vàng Kim Thần Thoại a! Cái tư chất này và tinh thần lực của Lâm Hi đã cao đến không hợp thói thường! Dù thiên phú lại tốt, lại cố gắng hơn nữa... nhưng những kẻ cặn bã như chúng ta chỉ có thể xa xa nhìn lại mà thôi."
"Coi như tại toàn bộ châu Tây Nhạc, đoán chừng phẩm cấp và tư chất của cái Võ Hồn này đều là đỉnh cấp rồi đó!"
Hứa Hải Phong vỗ vỗ bả vai Vương Triệt, nói: "Nhưng mà không sao! Chỉ là Võ Hồn thôi mà! Tôi tin tưởng Lão Vương! Chỉ cần để anh thức tỉnh ra một cái Võ Hồn, với thiên phú của anh thì anh liền có thể khuấy động toàn bộ châu Tây Nhạc này!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất