Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 251: Tôi Sẽ Tự Mình Đi Một Chuyến!

Chương 251: Tôi Sẽ Tự Mình Đi Một Chuyến!


Chuyện Quỷ Hồn Sư sẽ tập kích, Châu Tây Nhạc là có biết đến.
Thậm chí ngay cả việc bọn hắn tập kích tàu đệm từ trường cũng đã được dự đoán trước.
Chỉ là Châu Tây Nhạc bên này không ngờ về phương thức tập kích của bọn hắn.
Vị sĩ quan tiếp tục nói: “Nhưng Lý tiền bối đã nói với chúng tôi rằng, nếu như là yêu cầu của anh ta vậy nhất định phải đồng ý.”
Triệu Hà càng thêm tức giận, nói: “Lý Đại Ngớ chính là kẻ ngu ngốc nhất trong quân đội Châu Tây Nhạc các cậu. Anh ta là do ông ta phát hiện, bây giờ thì tốt rồi, anh ta cũng là do ông ta đưa tiễn. Tôi đã sớm bảo ông ta phái người làm một chuyến tàu đặc biệt để đưa đón anh ta tới đây, nhưng bây giờ ông ta lại để cho anh ta xảy ra chuyện này...”
Vị sĩ quan giải thích: “Triệu thủ tọa! Thời điểm Lý tiền bối đã nói với chúng tôi, chúng tôi cũng đã hỏi và biết rằng chính Vương Thiên Bá đã yêu cầu như vậy.”
Khi Triệu Hà nghe nói như thế, ông ta hơi chút sững sờ, trầm tư mấy giây rồi đại khái đã hiểu ra.
Triệu Hà hỏi: “Lý Đại Ngớ đang ở đâu?”
[Lý Đại Ngớ: ông lão mù lòa Lý Ngạn Minh]
Vị sĩ quan trả lời:
“Ông ấy đang đi trên một con tàu đệm từ trường khác! Rõ ràng lần này đám Quỷ Hồn Sư kia đã sớm chuẩn bị, vì bọn hắn đều tập kích vào sáu tuyến tàu phức tạp nhất. Bằng vào kinh nghiệm đấu tranh giữa chúng tôi cùng với Quỷ Hồn Sư, và dựa theo phân tích tình huống từ các chiến khu khác, bọn hắn lần này chỉ để cho mấy tên lẻn vào vùng dã ngoại. Chỉ một chút người như vậy, nên chúng tôi vốn cho rằng bọn hắn sẽ chui vào tàu đệm từ trường để tiến hành việc bắt cóc áp chế. Bởi vậy mỗi một đoàn tàu đều được canh giữ nghiêm ngặt, sẽ không cho bọn hắn cơ hội lẻn vào.”
“Nhưng chúng tôi thật không nghĩ tới, bọn hắn lần này không hề làm như vậy, mà là phát tán chứng bệnh máu đen tại bên trong quần thể Hồn Thú hoang dã, nhằm lợi dụng bọn chúng để cản trở và tập kích các chuyến tàu đệm từ trường. Mấy tuyến tàu ở giữa đều đã xuất hiện những Hồn Thú phi thường cường đại, cần rất nhiều Khế Hồn Sư chuyên nghiệp cao cấp tiến hành cứu trợ và trấn áp.
“Khế Hồn Sư chuyên nghiệp cao cấp của chúng tôi cũng đã lập tức tiến đến cứu viện, nhưng thành Thiên Tâm lại xuất hiện tình huống trễ nhất, cho nên thời điểm chúng tôi thu được tin tức, thì bên chúng tôi cũng đã không còn Khế Hồn Sư chuyên nghiệp cao cấp nữa. Cuối cùng chúng tôi đành phải mời thêm người từ căn cứ tổng bộ, nhưng sẽ cần một khoảng thời gian nhất định mới tới đây được.”
Khế Hồn Sư chuyên nghiệp cao cấp là các Khế Hồn Sư có đẳng cấp từ 50 - 70.
Triệu Hà tiếp tục hỏi: “Vậy còn bao lâu thì người cứu viện tới?”
Vị sĩ quan: “Nhanh nhất cũng cần hai mươi phút!”
Châu Tây Nhạc có địa vực vô cùng rộng lớn.
Chỉ là chiến khu Đông Hoa mà đã có 860 vạn km² địa vực, mênh mông vô ngần.
Toàn bộ Châu Tây Nhạc sẽ rộng khoảng chừng mấy ngàn vạn km².
Ba mươi ba tòa thành thị, mỗi một tòa chiếm cứ diện tích cũng không lớn, nên thành thị sẽ cách nhau rất xa.
Bởi vậy, vùng dã ngoại khổng lồ phức tạp đến cỡ nào là có thể tưởng tượng được.
Coi như Khế Hồn Sư chuyên nghiệp cao cấp muốn chạy đến vùng dã ngoại, thì cũng cần có một khoảng thời gian nhất định.
Còn các Khế Hồn Sư cao cấp trở lên, thì phần lớn đều là thân mang trọng trách, đều có công việc quan trọng cần làm, cho nên bọn họ sẽ không dễ dàng di chuyển.
Tâm tình Triệu Hà đã trầm xuống.
Ông ta biết, thật ra tại thành Vinh Đô còn có các binh sĩ thủ vệ thành thị và các vị đô đốc.
Còn có cả quân chủng đặc thù của Châu Tây Nhạc gọi là ‘Lăng Nhạc Quân’.
Ở trong đó đều có số lượng lớn Khế Hồn Sư chuyên nghiệp cao cấp.
Nhưng thủ vệ quân và đô đốc đều được dùng để phòng thủ và trị an cho thành thị.
Thành Vinh Đô chính là một tòa thành thị, cho nên những quân đội này không thể dễ dàng di chuyển, nếu không thành thị sẽ xuất hiện sự hỗn loạn với sức mạnh của Khế Hồn Sư.
Lúc đó đúng là sự hủy diệt!
Nếu như đám Quỷ Hồn Sư thừa cơ lẻn vào trong thành thị, như vậy sẽ càng thêm đáng sợ.
Còn quân chủng đặc thù gọi là Lăng Nhạc Quân kia, luôn luôn trấn giữ tại bốn phía Hồn Thổ của Châu Tây Nhạc, nơi có chiến lực mạnh nhất sẽ có Thiên Vương tọa trấn.
Cũng đừng nói đến Khế Hồn Sư chuyên nghiệp cao cấp trong đó, coi như Khế Hồn Sư chuyên nghiệp trung cấp thì cũng không thể tùy ý điều động.
Từng người bọn họ đều có chức trách của riêng phần mình.
Trừ khi phát sinh sự tình trọng đại liên quan đến an nguy của thành thị, hoặc là Hồn Thổ bị bạo động.
Nếu không, sẽ không có khả năng bọn họ bị điều động.
Mà đám Quỷ Hồn Sư xảo trá đến cỡ nào?
Đồng thời bọn hắn cũng rất quen thuộc đối với quy tắc của các đại chiến khu.
Cho nên bọn hắn sẽ không tập kích toàn bộ, mà chỉ tập kích sáu tuyến tàu phức tạp nhất.
Vì bọn hắn biết nếu làm như vậy, muốn đối phó với bọn hắn thì chỉ có căn cứ quân sự trấn thủ tại vùng biên giới mới có thể xuất động mà thôi.
Chứng tỏ bọn Quỷ Hồn Sư đã tính toán rất kỹ ràng.
Triệu Hà hạ giọng nói: “Rõ ràng mục đích cuối cùng nhất của bọn hắn chính là Vương Thiên Bá. Không được, chờ đến khi căn cứ tổng bộ của các cậu điều người tới thì đã quá muộn rồi! Tôi sẽ tự mình đi một chuyến.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất