Kịch Bản Của Gái Ngoan

Chương 6:

Chương 6:
Tần Duệ bắt đầu thường xuyên “vô tình gặp gỡ” tôi.
Khi thì ở sân vận động, khi thì ở căng tin, khi thì, thậm chí là thư viện.
Anh ta mặc kệ ánh mắt của những người xung quanh, đường hoàng chiếm lấy chỗ bên cạnh tôi, còn tôi cũng như không có chuyện gì, mỉm cười nói chuyện với anh ta.
Mặc dù chúng tôi vốn chẳng có gì để nói.
Nhưng anh ta dường như rất thích nghe tôi kể những chuyện hàng ngày, có lẽ anh ta cũng muốn diễn một màn ngoan nữ và bad boy, vì vậy đã nhập tâm vào vai diễn.
Hôm nay tôi không muốn nói chuyện nhiều, sân vận động lúc bảy rưỡi tối, gió đêm dịu dàng.
Tần Duệ chạm vào ngón tay tôi.
Trong lòng tôi thầm chế nhạo anh ta, một kẻ chơi bời lại giả vờ trong sáng, nhưng vẫn phản ứng đủ: co tay lại như bị điện giật, xoay người, nhìn anh ta hoảng sợ như nai con.
Anh ta một tay ôm eo tôi, cúi người xuống, cắn lấy môi tôi.
Ban đầu còn giả vờ lịch sự nhẹ nhàng hôn, rồi cuồng phong nổi lên, nụ hôn của anh ta cũng dần trở nên dữ dội.
Cắn xé, xâm chiếm...
Khoang miệng bị bá đạo công phá, tôi dần không thở nổi, muốn đẩy anh ta ra nhưng lại bị anh ta một tay nắm lấy và kẹp chặt qua đỉnh đầu.
Cho đến khi hôn thỏa thích, Tần Duệ cuối cùng cũng buông tôi ra.
Cằm đau nhức, khi môi răng tách rời, kéo ra sợi chỉ bạc quấn quýt.
Tôi vì thiếu oxy mà hai má đỏ bừng.
Tần Duệ lại một lần nữa cười vô cùng ngông cuồng: “Học tỷ lại xấu hổ rồi.”
“Đáng yêu thật.”
Tôi không muốn để ý đến anh ta.

Tần Duệ còn khoa trương hơn cả Bạch Ngọc.
Kể từ khi xác định quan hệ, anh ta gần như không rời tôi nửa bước, tính chiếm hữu mạnh đến lạ lùng.
Trong khách sạn, Tần Duệ dồn hết tâm trí dưới người tôi, còn tôi lại nhìn đèn chùm mà ngẩn người.
Bọn họ không phải dân chơi không có tính chiếm hữu sao?
“Sì——”
Tần Duệ dùng sức mạnh hơn một chút, anh ta đang bất mãn vì tôi lơ đãng.
Tôi hơi kẹp chặt hai chân lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất