Kiêm Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 73: Rung động tâm linh

Chương 73: Rung động tâm linh
Cùng lúc đó.
Trương Bồi Hằng đã hoàn toàn há hốc miệng, thậm chí không còn nhớ tới chuyện phán đoán sai lầm mà xấu hổ! Khi câu hát “Ân hận nghìn đời, luân hồi mãi mãi”, hắn đã nhập tâm hoàn toàn, hắn đứng ở một nơi rất cao, thân mang long bào, nhìn xuống thế gian trăm người quỳ bái, nhưng trong số người bên trong không có người đó, lòng ân hận, đau thương vô cùng!
Lý Lượng bỗng nhiên quay đầu, cùng Trương Bồi Hằng hai ánh mắt đụng vào nhau, hai người đều sâu sắc cảm nhận bên trong ánh mắt đối phương đều là rung động.
Âm nhạc vẫn còn tiếp tục.
Ca từ bi thương vẫn còn tiếp tục, nghĩa bóng ca khúc này không chỉ nói tới nam chính và nữ chính, còn nhắc tới bên trong thiên quân vạn mã, còn rất nhiều binh sĩ vì thế đạo vô thường, chia tay mãi mãi gia đình.
Cửa ải tình yêu, không ai dám vào, vì lòng mang chuyện khác, ái tình thù hận, cho đến cuối cùng, chỉ là ân hận suốt ngàn năm.
Bên trong thế giới đó, vận mệnh của mỗi người đều đã được an bài, cho dù là năm nào tháng nào, hay qua bao nhiêu kiếp luân hồi thế thái, giữa tình và tư, người ta vẫn chọn sự nghiệp, cho dù cửa tình chỉ một bước chân cũng như mênh mông đại dương, người ở lại hay kẻ ra đi, tới cuối cùng ngẩng đầu nhìn phía ánh trăng, lưu lại thật sâu bên trong chỉ là ân hận và mất mát.
Toàn bộ từ đầu tới cuối, bài hát này duy trì một mạch bị thương đau khổ miên man đầy tiêu cực.
Nhưng nghe đàng hoàng một lần từ đầu tới cuối, bao nhiêu đau thương sẽ được vô vàn ánh trắng rửa trôi dần dần, để nó như một hoài niệm, hóa thành bụi đất, vĩnh viễn đặt lại trong lòng một góc tối, để người ta sinh ra vô vàn cảm giác tìm về một thứ gì đó đã thất lạc.
Cho đến cuối cùng, dư âm của bài hát cứ thể văng vẳng bên tai…
Luôn im lặng, Trương Bồi Hằng đột nhiên thở dài một hơi, cười khổ rồi mở miệng nói: “Thì ra những bài đầu mới là phân bón, bài « Nguyệt Quang » này mới là sát chiêu cuối cùng”
Thần Thoại đưa sát chiêu ép ở cuối cùng, quá âm hiểm!
“Chọn bài này! Khỏi suy nghĩ đến các lựa chọn khác!
Lý Lượng không chút do dự mở miệng, nói xong hắn cảm thấy tất cả tế bào trong người nhiệt liệt tung hoa, khóe miệng kéo lên tới mang tai, nhịn không được hô to trong lòng, bỏ tiền như vậy quá đáng giá, ca khúc này sẽ bùng nổ nhất!
“Hmm, ta nói chuyện quan trọng này cho ngươi nghe”
Trương Bồi Hằng ho nhẹ một tiếng: “Tiểu Lý, ta nhớ không lầm, kế hoạch sang năm của ta ngươi đã biết sớm, sang năm ta sẽ quay một bộ phim truyền hình có cùng thể loại này, đúng lúc trên tay còn thiếu một ca khúc…
“ĐÀN! ANH!”
Lý Lượng biến sắc: “Ca khúc này là ta đặt hàng trước!”
Trương Bồi Hằng bắt đầu giảng đạo lý: “Ca khúc này phối phim này sẽ không bùng nổ, khó nắm bắt, nếu ta giữ nó, chắc chắn càng bùng nổ hơn.
Dừng một chút.
Trương Bồi Hằng lại nói: “Huống hồ vừa rồi ngươi vừa nói, ca khúc quảng cáo cho phim truyền hình có hay không cũng không sao, nhất là ca khúc chủ đề phim kém cũng có là gì, nội dung kịch bản phim hay, phim sẽ lên hạng, bây giờ nghĩ lại ta thấy ngươi nói có lý”
“Ta có nói qua sao?”
Lý Lượng lúc này dùng sức lắc đầu phủ nhận.
“Ta tên Lý Lượng, tuyệt đối không có nói qua những lời này, đàn anh hiểu tính ta nhất, ta là người từ trước đến nay rất coi trọng phim truyền hình phối nhạc, trước đó đã theo cùng đàn anh học ở trường đại học nha, mà còn vừa rồi không phải đàn anh nhắc bài cho ta sao, một ca khúc quảng cáo chất lượng, chỉ cần hợp phim, chắc chắn phim sẽ nổi hơn cả cồn, ta sâu sắc cúi bái chào đàn anh đã nhắc nhở!”
“Nói một lời thôi, có cho hay không?”
Trương Bồi Hằng ngả bài: “Ta bù thêm một triệu tệ coi như phí sang tay, ngươi từng nói giá cả một ca khúc mua bên ngoài chỉ chừng một triệu tệ thôi sao?”
Lý Lượng sắp khóc: “Cái đó miệng ta nói không phải ta nói! Ngươi một đạo diễn có máu mặt không thể ăn hiếp ta như vậy được! Ta còn là đàn em của ngươi!”
“Vậy ngươi tránh ra “Ta liền không tránh!”
Lý Lượng trong lòng có chút sợ hãi, nhưng vẫn kiên trì kháng chiến, ca khúc này của hắn, không ai có thể cướp đi!
Trương Bồi Hằng đột nhiên cười lên ha hả: “Dọa ngươi một chút liền sợ tới dạng gì rồi, gọi ngươi tránh ra là vì ta muốn thấy ca khúc này do ai sáng tác, nếu thật cướp của ngươi, sau này mặt mũi ta đặt ở đâu sau này.
“A? Thật! Sao?”
Lý Lượng ngẩn người, chợt trong lòng vui mừng, lúc này hắn mới nhích người ra một bên, cùng Trương Bồi Hằng dí mặt vào màn hình.
“Bạch Đế?”
“Bạch Đế?”
Hai người nhìn người phía sau sáng tác ca khúc, trăm miệng một lời đọc lên này hai chữ.
“Bạch Đế là ai?”
Trương Bồi Hằng hiếu kỳ nhìn về phía Lý Lượng.
Lý Lượng lắc đầu: “Ai biết! Đây là lần đầu tiên nghe qua tên này, đặt tên còn rất phách lối”
Nói xong.
Lý Lượng lấy điện thoại di động ra tìm tìm kiếm kiếm, phát hiện trong bách khoa Tần Châu có giới thiệu.
“Khó trách hai ta đều chưa từng nghe qua Bạch Đế này, đây là một nhạc sĩ mới của Thần Thoại Entertaiment, trước mắt chỉ mới sáng tác hai ca khúc “Gà mới?”
Trương Bồi Hằng nhíu nhíu mày.
Lý Lượng tiếp tục lên mạng tìm hiểu tin tức về Bạch Đế, sau đó phát hiện, hai mắt tỏa sáng như vừa phát hiện ra đại lục mới, giọng nói ngạc nhiên: “Bạch Đế này thật sự thú vị nha!”
“Ý ngươi là gì?”
“Người này mặc dù mới sáng tác hai ca khúc, còn là nhạc sĩ gà con nhưng hắn tháng trước phát hành ca khúc đầu tiên vào tháng trước đạt hạng hai, tháng này phát hành ca khúc thứ hai, tính tới hiện tại, vẫn đang hạng nhất!”
“Thật sao?”
Trương Bồi Hằng lông mày nhướng cao, thanh âm hơi khác thường nói: “Cho nên ca khúc « Nguyệt Quang » này là ca khúc thứ ba của Bạch Đế?”
“Vừa mới nói xong, giờ ngươi lại hỏi, tất nhiên rồi”
Lý Lượng cười nói: “Mới từ trứng nở ra, nhạc sĩ gà con cũng quá thiên tài đi, chúng ta dựa vào đặt hàng đỉnh chế lúc này, giá cả rẻ, đúng là nhặt được bảo bối!”
“Chính xác”
Nhận được bảo, câu nói này Trương Bồi Hằng vẫn là tán thành.
Hắn suy nghĩ một chút nói: “Ca khúc này quá hay, về phần giọng hát, phải tìm một ca sĩ có chất giọng trẻ mới được.
“Rõ rồi”
Lý Lượng nhẹ gật đầu. Thần Thoại gửi năm ca khúc, bản ghi âm demo cũng là chọn đại ca sĩ thu bài, gửi cho bên khách.
Xác định bên A chọn ca khúc nào, sau đó hai bên mới thương lượng chi tiết, chọn ca sĩ nào sẽ hát, đây cũng là quy trình chuẩn của các công ty lớn đề ra.
“Bạch… Đế…”
Trương Bồi Hằng lần nữa chậm rãi đọc hai chữ trên màn hình, hai mắt nheo lại, không biết suy nghĩ cái gì.
1152 chữ

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất