Còn có người mình đang đuổi theo là Lâm Thủy Lam, cũng đã đạt tới Kiếm Thánh, hơn nữa tu vi so với Lâm Tuyết kia còn cao hơn một bậc...
Trong lúc nhất thời, trung niên nam tử có chút vô pháp tiếp thụ hết thảy mọi chuyện trước mắt:
"Như thế nào lại có thể, điều này sao có thể, bọn họ nguyên bản bất quá là thất, bát giai thánh kiếm sư. Như thế nào lại có thể tại trong hai tháng ngắn ngủn đột phá cảnh giới cửu giai, đạt tới cảnh giới Kiếm Thánh mà mọi người tha thiết ước mơ cũng không được... Này, điều này sao có thể!"
Không chỉ là hắn, cả những người xung quanh cũng tràn đầy vẻ không tưởng trên mặt!
Kiếm Thánh, đó là Kiếm Thánh!
Thử nghĩ xem về mười hai đại thế lực, tại Trung Ương Tinh phát triển bao nhiêu năm, số lượng Kiếm Thánh trong môn phái cho dù là thời kỳ toàn thịnh cũng không vượt quá hai mươi người, bình thường chỉ bảo trì khoảng trên dưới mười người, nếu như gặp đại chiến liên tục, giữ được mười người cũng tính là rất giỏi rồi. Bởi vậy có thể thấy được, Kiếm Thánh ở Trung Ương Tinh, thậm chí là vũ trụ cũng chỉ chiếm cứ một tỉ lệ thấp.
Nhưng là bây giờ, ở trước mặt bọn hắn cư nhiên chỉ chớp mắt một cái đã xuất hiện tới năm người, hơn nữa bọn họ cũng đều biết, lúc trước năm người này, rõ ràng cũng chỉ có tu vi thất, bát giai thánh kiếm sư...
Trong lòng bọn họ hiện tại đúng là giống như bị ném xuống Cửu U thâm uyên, rơi xuống, rơi xuống, không ngừng rơi xuống, vẫn rơi xuống cho đến khi không có chút sinh mệnh khí tức nào còn tồn tại trong U Minh địa ngục...
Thượng Huyền Kiếm Tông lại bày ra trò đùa gì thế này? Kiếm Thánh cứ như là không có chút giá trị, cư nhiên lại lại xuất hiện theo đơn vị là nhóm...
- Sư thúc, thối lui!
Trong một sát na này, tỉnh táo nhất, cư nhiên không phải là trung niên nam tử, cũng không phải là hai vị Kiếm Thánh của Trích Tinh Lâu, mà chính là Kiếm Thánh phổ thông Thanh Trúc!
Nàng là ngươi đã chứng kiến nhiều lần nhất về sự đáng sợ của Lăng Vân. Ngay cả sư phó Thủy Nguyên Thượng Nhân cũng không thể lưu hắn lại, huống chi là nhóm người mình? Chẳng lẽ thực lực của nhóm người mình lại vượt qua được sư tôn sao?
Nguyên nhân chính là như vậy, nàng dĩ nhiên là có thể thanh tỉnh sớm nhất!
Mắt thấy Phồn Tinh vừa chết, Kiếm Thánh của đối phương lại như nấm mọc sau mưa, nàng lập tức biết được, hôm nay muốn giết Lăng Vân trên căn bản là đã không có hy vọng. Trước mắt Tinh Thần Không Gian là dưới sự nắm giữ của Lâm Tuyết, một khi nàng hiểu rõ cách dùng của Tinh Thần Không Gian, đến lúc đó đừng nói là phân thắng bại, bọn họ có thể hay không còn sống mà rời đi cũng là một vấn đề!
Trung niên nam tử được Thanh Trúc nhắc nhở, nhất thời hiểu ra tính nghiêm trọng của tình thế, cân nhắc về tổn thất mà Tuyết Vực Đảo phải chịu, lập tức bỏ qua việc truy kích Lâm Thủy Lam, hướng một chỗ bạc nhược nhất của Tinh Thần Không Gian tấn công tới, chỗ đó, vốn là khe hở mà Lăng Vân đã oanh kích lần trước.
Trung niên nam tử chung quy là Kiếm Thánh đỉnh phong cấp bậc cường giả, mà Tinh Thần Không Gian hiện tại lại không có người nắm giữ, dưới một kích này thì Tinh Thần Không Gian lập tức nứt ra một khe hở, mấy người bọn họ như thiểm điện lao ra ngoài!
Hai vị Kiếm Thánh của Trích Tinh Lâu không phải là người ngu ngốc, thấy minh hữu của mình đào tẩu, lập tức suy nghĩ cẩn thận nguyên do trong đó, không dám có nửa phần trì hoãn, lấy tốc độ nhanh nhất của mình hướng lổ hổng do trung niên nam tử phá ra phóng đi.
Lưỡng phương bọn họ lại thoát đi lần thứ hai!
Thánh kiếm sư bị diệt, nếu ở Trung Ương Tinh gặp hoàn cảnh may mắn thì cũng có khả năng bồi dưỡng lại, nhưng Kiếm Thánh... Kiếm Thánh là tinh duệ trong tinh duệ của mỗi môn phái, đại biểu cho vũ lực đỉnh phong đối ngoại tác chiến cho một môn phái, một khi môn phái tổn thất về Kiếm Thánh, cũng gần như tương đương với căn cơ của nó bị phá hủy nghiêm trọng.
Nghĩ tới đây, Lăng Vân khẽ quát một tiếng:
- Những người này giao cho các ngươi!
Nói xong, cả người đã hóa thành một đạo kiếm khí tràn đầy sự bễ nghễ, mang theo âm thanh phá không chói tai, gầm thét hướng hai vị Kiếm Thánh kia giết tới.
- Dạ!
Ba người Lâm Nhược Nhược lập tức vận dụng lực lượng Kiếm Thánh còn chưa thuần thục của mình, đối với ba mươi mấy vị thánh kiếm sư còn lại tiến hành giết chóc! Những thánh kiếm sư này thực lực tương đối yếu hơn các nàng, cũng khá thích hợp để cho các nàng luyện tập một chút lực lượng Kiếm Thánh vừa tấn thăng.
Khi ba người Lâm Nhược Nhược còn đang bận rộn, Lâm Tuyết cũng tạm thời hiểu rõ được cách dùng của thanh sắc bảo châu, thoáng khống chế được Tinh Thần Không Gian. Tùy theo tâm niệm của nàng vừa động, hai vị Kiếm Thánh đang phi hành trên không trung, nhất thời bị hai đạo tinh thần quang thúc uy lực khổng lồ, trong chớp mắt phá khai trọng trọng cách trở trong hư không, chuẩn xác hướng hai người bắn tới.
Trong lòng biết không thể tránh khỏi, hai vị Kiếm Thánh cường giả đồng thời điều động lực lượng của Thánh Vực, rống lên giận dữ, bắn ra một đạo tinh thần quang thúc cũng không kém hơn tiến hành ngăn cản!
Nếu đây là bên ngoài Tinh Thần Không Gian thì uy lực của đạo tinh thần quang thúc này tuyệt đối là rất lớn. Bất quá đây không phải là ngoại giới!
Hai đạo tinh thần quang thúc của hai vị Kiếm Thánh vừa bay ra chưa tới trăm thước đã bị lực lượng của Tinh Thần Không Gian toàn bộ hấp thu, trong một cái nháy mắt đã tiêu thất trong tầm mắt mọi người, bổ sung cho lực lượng của Tinh Thần Không Gian vừa bị hao tổn khi ngưng tụ ra hai đạo tinh thần quang thúc. mà hai đạo tinh thần quang thúc đang bắn tới kia, không hề có chút thủ hạ lưu tình, oanh kích lên trên đấu khí khải giáp của hai người.
"Oanh!"
"Phốc xuy!"
Hai vị Kiếm Thánh phẫn hận không cam lòng phun ra một ngụm tiên huyết, trong mắt hiện lên một tia tuyệt vọng. Thân hình giống như một chiếc lá khô trong gió, dưới trùng kích của bạo tạc lung lay sắp đổ.
Kiếm Thánh chung quy là Kiếm Thánh, một kích kia cũng không thể lấy đi tính mệnh của đem hai người bọn họ! Bọn họ sở dĩ lộ ra vẻ tuyệt vọng là bởi vì trong lòng đều rõ - một chốc nữa kẻ sát thần đã giết chết Phồn Tinh Kiếm Thánh và Tinh Phi sư đệ chắc chắn sẽ đuổi tới, hoàn toàn đoạn tuyệt hi vọng chạy thoát của bọn họ!
Không thể ra khỏi Tinh Thần Không Gian... Lực chiến đấu của hai người bọn họ cũng không thể chiếm ưu thế hơn so với đám người Lâm Tuyết vừa mới tấn thăng lên Kiếm Thánh không lâu, nhất là khi Lăng Vân đuổi kịp...
Trong giờ khắc tuyệt vọng, trong đầu hai người đồng thời hiện lên một cái ý niệm - tại sao, tại sao lại muốn tấn công Thượng Huyền Kiếm Tông ở Vụ Át Sơn? Vô Tẫn Nhai, Đông Huyền Hải Vực lại không đánh chiếm? Ở những nơi kia nếu tổn thất một vị Kiếm Thánh cũng đã một chiến dịch thập phần thảm liệt rồi, nhưng ở Vụ Át Sơn thì lại tổn thất tới tam đại Kiếm Thánh, trong đó có một vị là Kiếm Thánh đỉnh phong, nếu như tính cả hai người bọn họ thì tương đương với hao tổn năm người... xem tại TruyenFull.com
Cảm thụ được một cổ kiếm khí sắc bén sau lưng, hai vị Kiếm Thánh đã không còn thêm thời gian để suy nghĩ lung tung.
- Lăng Vân, mặc dù chúng ta phải chết, nhưng cũng sẽ không để cho ngươi sống tốt lành! Trích Tinh Lâu sẽ không bỏ qua ngươi, một khi Chí Cao Thần Giới mở ra thì đó cũng là tử kỳ của ngươi!
Giờ khắc này, bọn họ đồng thời lựa chọn bạo phát ra một kích mạnh nhất của bản thân, đổi lấy việc đem một đại địch của Trích Tinh Lâu đánh cho bị thương nặng, chí ít cũng khiến cho hắn không thể trả thù Trích Tinh Lâu trước khi Chí Cao Thần Giới mở ra được!
"Oanh! Oanh!"
Hai vị Kiếm Thánh đồng thời tự bạo, uy lực không có chút nào giữ lại hướng bốn phương tám hướng trùng kích đi. Cả phiến hư không hãm nhập trong vặn vẹo méo mó, hết thảy sinh vật hoàn toàn bị vùi lấp - à quên, hư không của Tinh Thần Không Gian không có tồn tại sinh vật nào!
Bất quá, Lăng Vân cũng đã chuẩn bị cho tình huống này xảy ra, cổ khí lãng mãnh liệt xông tới dù có khiến cho khí huyết hắn sôi trào, nhưng chung quy đại lượng công kích đều bị một thước lĩnh vực hóa giải.
Áp chế khí huyết sôi trào trong thể nội, thân hình của hắn lại lóe lên, bay ra khỏi Tinh Thần Không Gian, hướng về phía cuối chân trời cảm ứng.
Bất quá hai vị Kiếm Thánh tự bạo cũng đã làm trễ nải thời cơ tốt nhất cho việc truy kích trung niên nam tử và Thanh Trúc của hắn. Trong tầm cảm ứng của hắn thì khí tức của hai người bọn họ đã tiêu thất vô tung!
"Tuyết Vực Đảo..."
Cân nhắc đến việc trong trận vẫn tồn tại không ít người, hắn lại lần nữa quay người trở về lại trong Tinh Thần Không Gian.
Vừa vào, Lâm Thủy Lam lập tức tiến lên nghênh đón, gương mặt xinh đẹp bởi vì hưng phấn mà hiện ra một tia đỏ ửng mê người:
- Thiếu gia, Kiếm Thánh của Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu tất cả đều...
- Người chết đã chết, người trốn đã trốn.
- Toàn bộ bị đánh lui rồi!
Lâm Thủy Lam nhất thời buông lỏng tâm tình.
Nhìn thoáng qua đội ngũ bên mình... Năm vị Kiếm Thánh, cùng với thiếu gia nhà mình có thể nói là thiên hạ đệ nhất nhân dưới Bán Thần, một siêu cấp cường giả. Trong lúc nhất thời, mây đen do người của Thượng Huyền Kiếm Tông bị tiêu diệt đã tiêu tán không còn!
Có được lục đại Kiếm Thánh tọa trấn, muốn gây dựng lại Thượng Huyền Kiếm Tông, tuyệt đối không phải là một chuyện khó, bằng vào lực hiệu triệu của Kiếm Thánh, tiền cảnh ngày sau của Thượng Huyền Kiếm Tông tuyệt đối sẽ hơn xa lúc trước!
Ngay khi Lâm Thủy Lam vừa há miệng, muốn nói thêm gì nữa, từ trong trung tâm của cuộc chiến giữa mấy người Lâm Nhược Nhược và các vị thánh kiếm sư kia bỗng phát ra một tiếng kinh thán giống như người ở trong mộng mới tỉnh lại:
- Nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi, ta đã nói rồi, trong thiên hạ này làm gì có trận pháp nào mà Khuy Thiên ta không biết tới, ha ha, lão phu ta cuối cùng cũng nhớ ra trận pháp này đã gặp nhau ở nơi nào rồi! Phồn Tinh sư điệt, ngươi ở đâu rồi?