Kim Chủ Của Tôi Mắt Có Vấn Đề

Chương 2:

Chương 2:
Nhưng tôi vẫn nhớ mẹ là mẹ của tôi.
Mẹ bị bệnh nặng.
Tôi vẫn nhớ cảnh tượng lúc nhận được điện thoại từ bệnh viện.
Tôi đứng trên con đường đông đúc người qua lại, bất lực và ngơ ngác đứng tại chỗ.
Giống như lúc cha mẹ ruột qua đời năm đó,
Tôi đứng trên con đường xám xịt sụp đổ trong im lặng,
Tôi nhận ra sinh mệnh của những người thân yêu cứ trôi đi một cách tàn nhẫn.
Tôi hình như đã bán đứng bản thân?
Vì người mẹ không có quan hệ máu mủ với tôi đó.
Sau khi tỉnh lại, người đầu tiên tôi nhìn thấy là anh ta,
Kim chủ hiện tại của tôi, cũng là sếp cũ của tôi.
Theo tôi nhớ thì hình như tôi đi theo anh ta vào công ty,
Lần đầu tiên gặp anh ta, tôi đã gọi một tiếng sếp,
Vẻ mặt hớn hở của anh ta bỗng chốc trở nên sững sờ.
?
Đau đầu quá.
Trước đây tôi không gọi anh ta như vậy à?
Trước đây chúng tôi cũng không thân thiết lắm đúng không?
Bác sĩ đã gọi anh ta ra ngoài.
Tôi mệt mỏi nằm trên giường,
Suy nghĩ về nửa đời trước của mình.
Cha mẹ mất khi còn nhỏ, tôi vào trại trẻ mồ côi,
Không biết lớn đến mức nào thì được một cặp vợ chồng nhận nuôi.
Người đàn ông đó là một tên khốn.
Đánh mẹ tôi, còn cố ý sàm sỡ tôi.
Sau đó người đàn ông đó đi uống rượu và chết cóng ngoài đường.
Tôi biết con đường ông ta đi uống rượu,
Nhưng tối hôm đó tôi đã không đi tìm, tôi chỉ dỗ mẹ ngủ xong rồi căm hận nguyền rủa ông ta đừng bao giờ quay về nữa.
Ông ta chết, nợ tiền vay trên mạng.
Tôi đã mất một năm để tiết kiệm tiền.
Nhưng rốt cuộc tôi đã làm cách nào, thiên phú dị bẩm đến vậy, một hai năm đã tiết kiệm được mấy trăm nghìn.
Bán nhà thì nói sao cũng còn dư lại hai mươi mấy vạn không trả nổi.
Chẳng lẽ tôi là nhân viên chăm chỉ được trời chọn?
Ba năm cấp ba giống như bị đứt đoạn, tôi hoàn toàn không nhớ ra được,
Có lẽ là do tôi quá ít nói, khoảng thời gian đó quá nhàm chán và mệt mỏi, nên tôi mới không có ấn tượng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất