Chương 168: Bất Ngờ Tấn Công Thành Mặc Uyên
Bởi vì đám thực vật vừa xuất hiện nhiều lắm!
Chúng đứng đầy khắp núi đồi, đảo mắt một cái đã vọt tới bên ngoài cửa thành, lại một cái nữa đã chiếm lĩnh cả cửa thành, bọn họ không cả kịp phòng ngự.
Về phần Lâm Hữu, lúc này hắn đang Rồng Yêu Vương và Rồng Bay xẹt qua tường thành, đi vào trong thành, tới trên không trung một tòa phủ đệ rộng lớn nhất, liếc mắt một cái hắn đã nhìn thấy Tổ Ong khổng lồ ở sâu bên trong toà phủ đệ nọ.
- Là lãnh địa của tên lãnh chúa kia, chúng ta đi xuống!
Lâm Hữu chấn động tinh thần, lập tức điều khiển Rồng Yêu Vương bay về phía Tổ Ong.
Mà Tổ Ong hình như cũng cảm nhận được có địch nhân tập kích, một cái lồng phòng hộ đột nhiên xuất hiện ở bốn phía lãnh địa, bao vây cả lãnh địa vào bên trong.
Đồng thời, Phương Hồng Hải ở xa mấy km bên ngoài, cũng nhận được nhắc nhở, vẻ mặt hắn đột nhiên biến đổi.
- Không tốt! Có người công kích lãnh địa của ta!
…………
- Vòng phòng hộ?
Trong phủ lãnh chúa thành Mặc Uyên.
Lâm Hữu kinh ngạc nhìn xuất hiện vòng phòng hộ trước mặt.
Nhưng lập tức, hắn đã kịp phản ứng, lập tức triệu tập Rồng Yêu Vương và Rồng Bay, bắt đầu tiến hành công kích đối với vòng phòng hộ.
Trong nháy mắt, tiếng nổ vang phanh phanh truyền khắp toàn bộ phủ đệ.
Mà thực vật còn lại xông vào trong thành cũng ào ào chạy đến, gia nhập vào trong hàng ngũ công kích, làm cho vòng phòng hộ tóe lên một mảng lớn gợn sóng kinh khủng.
Lâm Hữu nhìn một chút.
Vòng phòng hộ lãnh địa cấp 6 có tổng cộng là sáu ngàn điểm sức bền, mỗi binh chủng cấp 6 công kích một lần đều sẽ giảm một điểm sức bền, cấp 7 công kích thì sẽ giảm hai điểm.
Hắn có hơn ba trăm binh chủng luân phiên công kích, sức bền của vòng phòng hộ sẽ giảm gần bốn trăm điểm.
- Rất tốt! Mọi người thêm chút sức, phá vòng phòng hộ của hắn cho!
Lâm Hữu vừa lớn tiếng hô hoán, từ từ trong không gian cá nhân lấy ra một thanh cương đao, cùng nhau công kích vòng phòng hộ trước mắt.
Mà sức bền của vòng phòng hộ cũng đang nhanh chóng giảm xuống, mới chỉ trôi qua thời gian hai phút đồng hồ mà vòng phòng hộ to lớn kia đã “Răng rắc” một tiếng, xuất hiện nhiều vết nứt.
Sau đó, mấy thực vật cấp 7 hợp lực công kích, vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ, hiển lộ ra một cái tổ ong trong đó.
Đồng thời, bốn mươi, năm mươi con Ong Độc đóng trong lãnh địa cũng cùng nhau tiến lên, phát động công kích đối với bọn hắn.
Chỉ tiếc, những con Ong Độc này cũng chỉ là cấp 6, binh chủng của Lâm Hữu chiếm ưu thế tuyệt đối về số lượng, chúng căn bản không chèo chống được mấy giây thì tất cả đều bị đánh chết, hắn lập tức mang quân xâm nhập vào trong lãnh địa.
Nhưng ngay lúc này, trên một bình đài trong lãnh địa, đột nhiên sáng lên một mảng lớn ánh sáng màu trắng.
Lãnh chúa thành Mặc Uyên vốn nên ở ngoài mấy cây số thì lại mang theo binh chủng của hắn ta trực tiếp xuất hiện trong lãnh địa, trong nháy mắt ngăn cản đường đi của hắn!
- Dịch chuyển sao?
Lâm Hữu ngừng bước, không ngờ đối phương lại còn có loại thủ đoạn này.
Xem ra là đạt được kiến trúc hoặc năng lực cùng loại dịch chuyển khẩn cấp, nếu không thì không thể nào có thể từ nơi xa như vậy trở về.
- Chính là ngươi đang tấn công lãnh địa của ta?
Phương Hồng Hải âm trầm nhìn Lâm Hữu, đồng thời, hắn cũng đang không ngừng đánh giá binh chủng bên cạnh Lâm Hữu, nhịn không được âm thầm kinh hãi.
Bởi vì không ngờ binh chủng bên cạnh Lâm Hữu lại còn nhiều hơn hắn!
Dưới khiếp sợ, hắn lại nói tiếp:
- Ngươi đến cùng là ai! Ta hình như không có cừu oán gì với ngươi?
- Không có cừu oán?
Lâm Hữu cười lạnh một tiếng:
- Ngươi đã chuẩn bị muốn đi đánh lén lãnh địa của ta, còn nói không có thù gì với ta?
- Đánh lén lãnh địa của ngươi?
Phương Hồng Hải sửng sốt một chút, lập tức hắn đã kịp phản ứng, sắc mặt của hắn đột nhiên trầm xuống.
- Ngươi là... lãnh chúa thành Hoàng Sa?
- Quả nhiên là ngươi.
Lâm Hữu dần dần híp mắt lại.
Đối phương theo bản năng kinh hô đã có thể nói rõ là không đánh đã khai, cũng không nói nhảm thêm gì nữa, trực tiếp đưa ra mệnh lệnh đối với các thực vật bên cạnh.
- Động thủ!
Trong chốc lát, tất cả thực vật bạo khởi, phát động công kích đối với Phương Hồng Hải và binh chủng bên cạnh hắn bên trong lãnh địa.
Phương Hồng Hải kịp phản ứng cũng biến sắc, hắn nghĩ mãi mà không rõ, vì sao Lâm Hữu lại đột nhiên xuất hiện ở đây.
Nhưng nếu chuyện này đã bại lộ thì hắn cũng lười nghĩ nhiều nữa, một sát ý không che giấu chút nào hiện lên trong mắt hắn.
- Lên! Giết hắn cho ta!
Bây giờ, hắn có lợi thế sân nhà, bên cạnh lại có hai binh chủng cấp 7, đối phó với một lãnh chúa cấp 6 còn không phải dễ như trở bàn tay sao?
Chỉ là trong nháy mắt, nhóm Ong Độc bên cạnh hắn và binh chủng thực vật của Lâm Hữu đã hung hăng va vào nhau, điên cuồng chém giết.
Dây leo gai nhọn xen lẫn độc châm của Ong Độc bay múa đầy trời, đâm loạn trong lãnh địa.
Mà Phương Hồng Hải thì lui qua một bên, dùng ma năng còn lại bắt đầu chiêu mộ binh chủng điền vào chỗ trống.
Không ngừng có Ong Độc chết phía dưới công kích của các thực vật, mà thực vật cấp 6 bên cạnh Lâm Hữu cũng bị Ong Độc bắn chết không ít.
Toàn bộ hiện trường cực kỳ hỗn loạn.
Thời gian dần trôi qua, Phương Hồng Hải đã cảm thấy có chút không đúng.
Bởi vì hắn phát hiện, binh chủng của hắn hao tổn vô cùng nhanh chóng, ngắn ngủi mấy hơi thở đã chết mười mấy hai mươi con, hơn nữa còn đang gia tăng gấp bội.
Không đúng!
Đối phương không phải chỉ có số lượng binh chủng nhiều hơn hấn!
Phương Hồng Hải trừng lớn hai mắt, nhìn về phía nơi xa, phát hiện bên cạnh Lâm Hữu, bất ngờ có bốn thực vật hoàn toàn không giống với những thực vật khác.
Bốn binh chủng kia, mỗi một lần xuất thủ,gần như đều sẽ có mảng lớn Ong Độc chết dưới công kích của bọn nó, thậm chí ngay cả phản kháng cũng không được!
Ngay cả trên trời cũng đều bay múa hai thực vật hình rồng hình thể to lớn, ngăn cản hai Ong Chúa cấp 7 của hắn ở ngoài, trên không trung đánh đến khó phân thắng bại.
Hai đối hai lại không có chút ưu thế nào, thậm chí còn bị áp chế hoàn toàn.
Hai thực vật rồng kia cũng là binh chủng cấp 7!
Sáu binh chủng cấp 7!