Chương 119: Tòa tháp kì lạ
Mặt trời treo trên bầu trời cao, ánh nắng chói chang khiến cho người ta khó mà mở mắt.
Lâm Vi đã tìm kiếm một tòa nhà bị bỏ hoang còn tương đối nguyên vẹn. Sau khi dọn dẹp 1 chút, hắn bước vào đó để nghỉ ngơi và sẵn sáng giải quyết nơi ẩn nấp Thâm Lam. Đương nhiên, những chuyện đó sẽ do cấp dưới của anh sẽ đảm nhận. Điều hắn quan tâm nhất hiện giờ là mỏ khoáng sản nguyên tinh quy mô và dự án chiến binh hóa thú đã đạt đến trình độ nào rồi.
Ở phía trước đội ngũ, mấy tên thân tín của Lâm Vi dưới ánh mặt trời đang quan sát ở phương xa.
Họ đang thảo luận về việc đối phó với nơi trú ẩn Thâm Lam.
Một người đàn ông lưng hùm vai gấu, cánh tay dày hơn nhiều so với bắp đùi người bình thường, khinh thường khịt mũi 1 tiếng, " Chỉ là 1 cái cỡ nhỏ nơi trú ẩn, sao lại phải phiền phức như vậy, cứ trực tiếp xông thẳng tới là được. "
Người này chính là Vương Hổ đội trưởng đội Hổ Báo, vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt đánh cận chiến rất là giỏi.
Ngoại trừ Quân đoàn 1 và Đội hộ vệ bên ngoài, Nhóm Cú bóng tối, Nhóm Hổ Báo và Nhóm Chim ưng đều là những đội bí mật do Lâm Vi bí mật tập hợp người thức tỉnh rồi xây dựng thành đội quân bí mật. Mặc dù Nhóm Hổ Báo xếp dưới Nhóm Cú bóng tối. Không có nghĩa là Nhóm Hổ Báo yếu, ngược lại, chỉ là Nhóm cú bóng tối quá mạnh và quá bí ẩn, sức mạnh của một Nhóm Hổ Báo đủ để dễ dàng quét sạch hầu hết các nơi trú ẩn, cho dù cỡ trung nơi ẩn nấp cũng khó mà ngăn cản.
Một người đàn ông có vẻ ngoài hiền lành ở giữa nâng gọng kính lên, anh là Từ Ngạn Thành, tư lệnh của Quân đoàn 1. Anh cũng không quan tâm khi nghe những lời như thế này của Vương Hổ.
"Thâm Lam nơi ẩn nấp đương nhiên không thể ngăn cản chúng ta, nhưng cũng không nên chủ quan, có cái kinh nghiệm trước mắt không nhớ sao, nguyên tổ đội của Hàn Cảnh đã bị tiêu diệt, mà thậm chí không có tin tức nào được truyền về. Sau đó cử thêm vài đội dò xét cũng không có bất kì tin tức gì. Điều này chứng tỏ, Thâm Lam nơi ẩn núp có 1 chút thực lực nhất định, vì thế chúng ta cần cẩn thận. "
Ngay cả khi đã nắm chắc trong tay phần thắng, Từ Ngạn Thành cũng không hề coi thường nơi ẩn nấp Thâm Lam, nhất là sau khi ông chủ giao quyền chỉ huy cho anh lần này, anh lại càng muốn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.
Tốt nhất là cầm xuống nơi ẩn nấp Thâm Lam mà không có mất mát nào.
Anh suy nghĩ một lúc và tiếp tục, " Hơn nữa, nhân viên điều tra của chúng ta nhiều lần bị đứt liên lạc ở nơi đó. Những người trong nơi ẩn núp Thâm Lam chắc có lẽ bọn hắn đã biết chút ít thông tin về chúng ta, nhưng bọn hắn vẫn không có chạy trốn. Điều này có nghĩa là nơi ẩn nấp Thâm Lam có át chủ bài nào đó trong tay, hoặc là nói bọn hắn tự tin về quân bài bí mật này, ngay cả khi chúng ta có khả năng thắng bọn họ, nhưng với lá bài tẩy trong tay, cũng sẽ mang lại cho chúng ta tổn thất rất lớn."
Từ Ngạn Thành nói xong, Vương Hổ giậm chân bên cạnh, hiển nhiên không còn chút kiên nhẫn nào nữa, " Ta liền ghét cái loại người như ngươi lải nhải, quanh co, đến cùng ngươi muốn làm gì, ngươi nói mẹ nó đi! Ta không muốn chờ đợi thêm chút nào nữa! "
" Đừng có lo lắng, chúng ta cần phải phái người đi trinh sát trước đã, đặc biệt là lần này ông chủ yêu cầu chúng ta không thể tha cho bất kỳ người sống sót nào, vì vậy chúng ta phải đảm bảo rằng những người trong nơi ẩn nấp Thâm Lam không thể trốn thoát."
Từ Ngạn Thành suy nghĩ 1 hồi, rồi ra hiệu cho cô gái phía sau, "cô gái mù."
Giọng anh không lớn, nhưng ngay sau khi giọng nói đó rơi xuống, một thiếu nữ bước tới.
Cô gái trẻ nhắm mắt lại bước đi trong môi trường phức tạp ngoài trời này mà không gặp khó khăn, dường như chỉ cần nhắm mắt lại là cô có thể nhìn thấy mọi thứ xung quanh.
“Cô gái mù, ngươi có thể điều tra 1 chút, những người chung quanh nơi ẩn nấp Thâm Lam đang làm những gì trong đó hay không.” Từ Ngạn Thành ra lệnh.
" Vâng."
Cô gái mù gật đầu.
Cô tiến lên vài bước, hướng về phương hướng nơi trú ẩn Thâm Lam, hai mắt mở ra, nhưng lại không thấy rõ nhãn cầu, cả đôi mắt chỉ là một màu xám rỗng.
Đây là một năng lực dò xét, mặc dù nó không có tinh công kích chút nào, nhưng nó rất là quý giá, với năng lực như thế có thể nhận biết số lượng dạng sống trong một phạm vi nhất định, thậm chí thực lực của chúng.
Từ Ngạn Thành biết nơi ẩn nấp Thâm Lam có chút kỳ quái, nhiều điều tra viên được phái đi nhưng không bao giờ thấy quay lại, chỉ cần có cô gái mù ở đây, hắn không cần tốn nhiều sức liền có thể đạt đến nhiều tin tức của nơi ẩn nấp Thâm Lam.
Để khiến cô gái mù có khả năng bao quát phạm vi rộng hơn, anh thậm chí còn phái rất nhiều thuộc hạ mang theo bình chứa linh hồn lực đi săn giết ma thú để thu thập linh hồn lực chỉ để cô gái mù sử dụng.
Ngay cả khi cô gái mù hầu như không hiểu các kỹ năng chiến đấu, cô ấy cũng chưa bao giờ chiến đấu với ma thú. Nhưng giờ đây, cô gái mù còn có sức mạnh thức tỉnh cấp 5.
Cách đó hai hoặc ba km, có thể dò xét đại khái tin tức.
Đây là sự tự tin của anh.
Chính vì năng lực quá mạnh nên ngày thường cô cũng phải nhắm mắt đưa chân, dần dần cô có danh hiệu cô gái mù.
Một lúc sau, cô gái mù lại nhắm mắt lại đi đến bên Từ Ngạn Thành trước người, " Đoàn trưởng, đại khái tình huống tôi cũng đã biết rồi. Sinh hoạt của những người sống sót trong nơi ẩn nấp Thâm Lam đều là ở khu nghỉ mát. Trong số những người đã thức tỉnh bên trong, tôi nhận thấy rằng có 1 số người đã có sức mạnh thức tỉnh cấp 3. "
“ Thức tỉnh cấp 3 sao?” Từ Ngạn Thành lẩm bẩm.
Loại thực lực này quả thực vượt trội hơn nhiều so với những nơi trú ẩn nhỏ bình thường, nhưng theo như hắn thấy, thực lực này quá yếu, vô cùng yếu ớt, đến cùng đối phương có tự tin gì khi ở lại nơi này, điều gì để bọn hắn tiếp tục lưu lại nơi này?
Hắn quay người lại đi đến binh đoàn đệ nhất.
" Mỗi đội, theo nhóm năm người, tản ra và bao quanh nơi trú ẩn Thâm Lam. Hãy cẩn thận không nên ở trong phạm vi một km của khu nghỉ dưỡng và đứng ở phía ngoài chờ lệnh."
Từ Ngạn Thành bố trí muốn biến nơi trú ẩn Thâm Lam thành cá trong chậu, mà những chuyện này, chỉ có thê để thủ hạ đi làm.
Quân đoàn thứ nhất một mặt có số người đông nhất, mặt khác muốn sai sử những người của các đội khác sợ cũng không có dễ dàng như vậy.
Vương Hổ 1 mặt không kiên nhẫn, đã quay trở lại nhóm hổ báo của mình
Dương Uy, thủ lĩnh của nhóm Chim ưng, mặt lạnh, khoanh tay trước ngực, không nói gì, chỉ im lặng chờ đợi.
Nhóm cú bóng đêm... Từ Ngạn Thành liếc nhìn xung quanh, nhưng anh không tìm thấy Ám Kiêu ở đâu cả, nhưng anh biết rằng Ám Kiêu chắc phải ở quanh đây, sức mạnh và khả năng xuất quỷ nhập thần của Ám Kiêu khiến anh cũng cảm thấy ghen tị.
Những người thức tỉnh của Quân đoàn đệ nhất tản ra, những người này tốc độ cực nhanh, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.
Tiểu đội 113 là tiểu đội thứ mười ba trực thuộc tiểu đội 1. Đội trưởng Bọ cạp và một số thành viên khác của đội đang nấp trên bãi cỏ và từ từ tiến đến theo hướng nơi ẩn nấp Thâm Lam.
Họ cần phải tìm một nơi không chỉ có lợi cho việc ẩn nấp mà còn có thể quan sát tình hình của khu nghỉ dưỡng từ xa, cho dù là những người sống sót bên trong đi ra ngoài hay từ bên ngoài trở về, họ đều không thể thoát khỏi tầm mắt của họ.
Một thành viên trong đoàn đột ngột dừng lại, Bọ Cạp không khỏi quay đầu thúc giục.
Tên kia đội viên không có trả lời, chỉ đưa tay chỉ cách đó không xa.
Bọ cạp nhìn xung quanh, ánh mắt mở to.
Trong tầm mắt, phía sau một gò đất nhỏ không xa, vậy mà xuất hiện 1 tòa tháp đen đứng vững ở nơi đó
Tòa tháp đen khác với phong cách kiến trúc bình thường, bức tường bên ngoài đen kịt hiện ra dày đặc, ở đỉnh tháp, hắn thậm chí còn nhìn thấy một cái hố đen kịt, trông không giống cái mõm, nhưng hố đen lạnh lẽo.
Cái này kiến trúc có chút kì quái a.
Anh vội vàng ngăn các thành viên khác tiến về phía trước, sau khi ra hiệu, anh ra lệnh cho những người khác đứng lại trong khi anh vội vã quay trở lại theo con đường cũ.