Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 146: Uẩn Thành gặp nạn (1)

Chương 146: Uẩn Thành gặp nạn (1)


" Làm sao có thể chế tạo trang bị nhanh đến như thế! 1 ngày học viện khoa học chế tạo cũng không bằng đối phương chế tạo trong 1 giờ! Chứ đừng nói đến chất lượng khi chế tạo ra!"
1 sĩ quan ánh mắt sắc bén," Theo như tôi nghĩ, bên đối phương chắc hẳn có 1 phương pháp chế tạo đặc biệt nào đó, mới có thể chế tạo nhanh như vậy được, tôi cảm thấy chúng ta cần phải biết được bí mật này, cho dù có phải dùng biện pháp mạnh!"
' Dùng biện pháp mạnh sao? Đừng có quên sức mạnh của đối phương! Cũng đừng quên thân phận của ngươi là quân nhân đấy." 1 quân nhân ở đấy đưa ra ý kiến.
“ Chà chà, nếu như Học viện Khoa học có thể chế tạo ra số lượng như vậy, chúng ta thủ hạ ở dưới, không có bao lâu nữa, liền sẽ được phân phát đều những trang bị như vậy, ngươi đừng có nói những trang bị như thế mà ngươi không thèm sao!”
“Vậy thì sao, có 1 chút ranh giới cuối cùng chúng ta cũng không thể nào vi phạm được ...... ”
Bên nào cũng cho là mình đúng, ai cũng cho lí do của mình là đúng, mắt thấy phòng họp chuẩn bị xu hướng tranh cãi kịch liệt.
Lục Kiến Quân vỗ vỗ cái bàn, “Chúng ta thực sự phải tìm cách có được kĩ thuật chế tạo trang bị rune, nhưng cũng không cần thiết dùng đến biện pháp mạnh tay.”
Kĩ thuật chế tạo trang bị rune, nói ông không muốn, Lục Kiến Quân cảm thấy ông đang tự lừa dối bản thân mình.
Nếu tất cả những người thức tỉnh trong quân đội có thể được trang bị bằng rune, thì hiệu quả chiến đấu tổng thể có thể tăng lên ít nhất hai bậc, chưa kể kĩ thuật chế tạo rune, là một loại lĩnh vực mới, chắc chắn sẽ còn rất nhiều không gian để phát triển trong tương lai.
Trước đó, thanh Trảm ma kiếm được bán ra ở chợ đen, ông đã phái người ra điều tra, nhưng không thu hoạch được bất kì thông tin hiệu quả nào, nếu không phải Lâm Vi lần này náo ra chuyện lớn như thế, có lẽ ông cũng sẽ không sớm phát hiện ra được nơi ẩn nấp Thâm Lam.
"Những người ở nơi ẩn nấp Thâm Lam đã bán một lô trang bị rune cho Học viện Khoa học và đã tiến hành trao đổi kỹ thuật ở một mức độ nhất định. Vì vậy, chúng ta cần phải thăm dò thái độ của đối phương, dùng hình thức giao dịch để trao đổi kĩ thuật rune . Ta tin tưởng chúng ta có thể đạt được giao dịch mà bên kia chắc chắn sẽ cần ... "
Kĩ thuật chế tạo rune, nhất định phải nằm trong tay mình.
Nếu như nơi ẩn nấp Thâm Lam quá nhỏ yếu, thái độ của ông nhất định sẽ cứng rắn hơn ... Kẻ mạnh kẻ yếu nếu như so sánh cho tới bây giờ không thấy cùng nhau bình đẳng trò chuyện, mặc dù Lục Kiến Quân sẽ không làm việc không từ thủ đoạn. nhưng nếu như ông biết nơi ẩn nấp Thâm Lam nhỏ yếu, ông khẳng định sẽ gây áp lực đem phương pháp kĩ thuật chế tạo đem tới tay, nhiều lắm là hắn sẽ bồi thường thỏa đáng cho nơi ẩn nấp Thâm Lam.
Mà bay giờ, ông đã coi người cầm quyền ở nơi ẩn nấp Thâm Lam cùng cấp độ với ông.
" Nhưng ..." Lục Kiến Quân suy nghĩ một lúc, " Dù gì đi nữa, sức mạnh của nơi ẩn nấp Thâm Lam quá mạnh sức ảnh hưởng cũng càng lúc càng lớn, chúng ta phải nắm bắt mọi động thái ở bên kia"
Trưởng phòng ngành tình báo lúc này mở miệng.
" Thủ trưởng có thể yên tâm, việc này cứ giao cho ngành tình báo chúng tôi đi. Tôi nhất định sẽ phái thật nhiều người đặc biệt theo dõi mọi hành động của nơi ẩn nấp Thâm Lam."
" Không, có phải nơi ẩn nấp Thâm Lam dự định xây dựng 1 khu thương mại lớn hay không?."
Nửa câu sau hắn hướng về đội trưởng Trần hỏi.
Đội trưởng Trần gật đầu, " Từ kế hoạch của đối phương ở bên kia mà nhìn, quy mô của khu vực thương mại này không phải là nhỏ."
" Đã như vậy, vậy thì phái 1 ai đó để mua một cửa hàng trong khu vực thương mại đi, như thế có thể theo dõi mọi hành động của nơi ẩn nấp Thâm Lam, cũng có thể có 1 chân buôn bán ở đó. Nếu như ta đoán không có sai, để nghiên cứu và chế tạo trang bị rune, nguyên tinh của nơi ẩn nấp Thâm Lam rất là khan hiếm đi ... "
..
Một khu vực khác ở rất xa Lâm Đông
Bề mặt khô nứt.
Ngay cả những thực vật đầy sức sống cũng không thể nhìn thấy ở đây, phóng tầm mắt mà quan sát mặt đất hơi vàng.
Một cơn gió thổi qua, từng đợt bụi mịt mù bay lên trời
Cuối tầm mắt tưởng chừng như có một con quái thú khổng lồ màu đen đang bao vây, nhìn kỹ hơn, đó là bức tường thành sừng sững bằng bê tông cốt thép, cao 15 mét, bảo vệ vững chắc cho nơi trú ẩn phía sau.
Đúng lúc này, trên tường thành vang lên tiếng súng, kèm theo tiếng còi liên tục vang lên.
Bên dưới là làn sóng ma thú đen kịt và dày đặc, đã tràn đến chân tường thành, những người lính có thể nhìn thấy những khuôn mặt gớm ghiếc của con ma thú bằng mắt thường.
Một người lính điều khiển khẩu súng máy hạng nặng, không cần nhắm, bắn theo ý muốn. Một số ma thú yếu hơn đã bị giết trong một trận mưa đạn dày đặc.
Thỉnh thoảng, một con ma thú mạnh mẽ nhảy lên tường thành, nhanh chóng bị giải quyết bởi cao thủ thức tỉnh đang canh giữ trên tường thành.
Phía sau thành phố, có tiếng đại bác, đạn đại bác rơi xuống trong làn sóng ma thú, một mảng lớn ma thú đã bị tiêu diệt trong chốc lát.
“Ngươi nói xem thử, đám ma thú này, làm sao giết tụi nó không bao giờ thấy hết đâu.”
Người bảo vệ thành phố, Lâm Ngạn Vinh nói chuyện với người bạn đồng hành của mình một cách thản nhiên.
Hắn là tuyển thủ sau tận thế, mà giờ khắc này trên mặt của hắn không có chút nào sợ hãi, đúng là một tháng vừa qua gặp phải quá nhiều lần ma thú, ban đầu hắn còn sợ hãi, nhưng ngay sau đó anh phát hiện ra rằng việc dựa vào bức tường thành cao lớn này, khi làn sóng ma thú tiến đến, những người sống sót ở bên trong tường thành không đổi sắc mặt bởi vì chả có tí uy hiếp gì.
" Cũng may chúng ta là nơi trú ẩn lớn, nên làn sóng ma thú cũng không uy hiếp được gì, ta nghe nói khi nơi trú ẩn nhỏ mà gặp phải làn sóng ma thú, chắc chắn bị hủy diệt."
" Đúng a!" người bạn đồng hành gật đầu, " Nhưng không thể nói làn sóng ma thú cũng không có uy hiếp, dù gì chúng ta lần này gặp phải, chỉ là làn sóng ma thú cấp 1 thôi. Tôi nghe người ta nói đáng sợ nhất chính là làn sóng ma thú cấp 5, sẽ xuất hiện ma thú có thể hủy diệt cả thành phố, nếu không có kế sách ứng phó, cho dù là nơi trú ẩn lớn cũng có khả năng bị hủy diệt. "
" Yên tâm đi. " Lâm Ngạn Vinh cũng không quan tâm," Làm sao có thể dễ dàng gặp phải sóng ma thú cấp năm, huống chi, kể từ khi xuất hiện làn sóng ma thú cấp năm, các cao tầng quân đội đã đưa ra các biện pháp đối phó cụ thể hết rồi. Ngươi không thấy những vũ khí đó à? Có tin đồn rằng quân đội đang sử dụng siêu vũ khí để đối phó với ma thú có khả năng hủy diệt thành phố. "
" Dù sao thì, tôi không lo lắng về điều đó. Trông có vẻ thật nhàm chán, nhưng nó an toàn... "
Lúc này, ma thú phía dưới gần như bị quét sạch. Lâm Ngạn Vinh cử động cánh tay đau nhức, đột nhiên dụi dụi mắt," Ngươi cảm thấy có sương mù sao?"
" Có vẻ như thật sự có sương mù. "
" Anh không nhìn về thành phố, mà là nhìn nơi trú ẩn ở phía sau. Đám sương mù này dường như ở bên trong nơi ẩn nấp khuếch tán ra ngoài.
Không chỉ hai người bọn họ mà rất nhiều binh lính bảo vệ thành đều nhìn về phía bên trong thành, chỉ cảm sương mù ngày càng đỏ đậm.
“ Tại sao những đám sương này có chút màu đỏ?” Lâm Ngạn Vinh lẩm bẩm trong miệng.
“ Nó hơi đỏ? ” Đôi mắt của người bạn đồng hành mở to, nhìn làn sương mù dày đặc trước mặt, nó đang dần chuyển từ không có màu sang màu đó, anh cảm thấy có chút quen thuộc, suy nghĩ một chút, không khỏi thốt lên: “ Sương mù đỏ! ”
Lâm Ngạn Vinh sửng sốt.
Nhớ lại nỗi sợ hãi khi bị màn sương đỏ chi phối vào đầu những ngày tận thế.
Đầu óc hắn bỗng trở nên trống rỗng.
Xoạt.... răng rắc..... ầm
Bỗng có âm thanh như tiếng kính vỡ.
Phảng phất như có cái gì giới hạn đã bị phá vỡ
Trong phút chốc, sương mù vốn đã đỏ nhạt, dường như đã bị nhuộm lên vậy, chỉ trong chốc lát liền biến thành màu đỏ của máu.
Cũng như khi màn sương đỏ lần đầu xuất hiện khi tận thế bắt đầu xảy ra
Bỗng nhiên, một tiếng nổ lớn phát ra từ một nơi nào đó trong thành phố.
Những người lính bảo vệ thành không thể không nhìn về phía bên kia, đã đứng ngây ra tại chỗ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất