Chương 147: Uẩn Thành gặp (2)
Ở phía xa, trong tầm mắt của họ, những dãy nhà đổ sập, tạo nên làn khói trắng gần như bao trùm cả thành phố.
Lâm Ngạn Vinh đồng tử co rút lại, sắc mặt tái nhợt.
Trong khu vực bị bao phủ bởi khói và bụi, một vết nứt lớn màu đỏ sẫm có thể nhìn thấy mờ nhạt, xuyên qua toàn bộ thành phố.
Chính vì sự xuất hiện đột ngột của vết nứt này mà dưới tác dụng của một lực nào đó, tòa nhà phía trên vết nứt hoàn toàn bị sụp đổ, Lâm Ngạn Vinh thậm chí có thể nhìn thấy một tòa nhà bên cạnh vết nứt dường như đã bị đao chém qua vậy. Tòa nhà bị cắt đứt tới phân nửa, chỉ còn lại phần nhỏ cuối cùng của tòa nhà nằm ngổn ngang trong khói bụi cũng đang lung lay sắp đổ.
Người thức tỉnh với đôi mắt sắc bén vẫn có thể nhìn thấy trên tòa nhà bị vỡ một nửa, một phần của bức tường tróc ra thỉnh thoảng rớt xuống dưới cái vực sâu không thấy đáy kia.
Ùng ục!
Trên bức tường, không biết ai là người phát ra âm thanh đầu tiên, phá vỡ sự im lặng chết chóc này
Tuy nhiên, sau khi nhiều binh lính trấn thủ thành tỉnh táo lại, sắc mặt của bọn họ càng hoảng sợ hơn, chỉ có thể sững sờ ở đó nhìn về nơi xa.
Họ không bao giờ nghĩ tới, khe nứt vực sâu sẽ xuất hiện ở bên trong khu ẩn nấp.
…………
Khe hở vực sâu ở gần đó.
Những vết nứt màu đen dày đặc tiếp tục lan ra từ các vết nứt, bất cứ nơi nào chúng đi qua, mặt đất dần chuyển sang màu đỏ sẫm, giống y như cái vực sâu khủng khiếp kia vậy.
Một người đàn ông trung niên ngồi sụp xuống đất.
Ông tận mắt nhìn thấy, những người sống sót khác chỉ cách vài mét đã bị vực thẳm nuốt chửng ngay lập tức, liền ngay cả tiếng kêu cứu cũng không thể phát ra được
" Cũng may ... Cũng may ... , nếu như ... Ta đi bộ thêm mấy mét nữa, thì ..." Người đàn ông trung niên sợ tới mức hai chân yếu ớt không đứng lên được, vì vậy ông chỉ có thể dùng tay và chân kết hợp với nhau di chuyển cơ thể trong hoảng loạn., giữ cho mình rời xa cái vực sâu kia càng xa càng tốt.
Bỗng nhiên
Người đàn ông trung niên nhìn thấy một bóng đen nhảy ra khỏi khe nứt, rơi xuống đất cách vị trí của ông ta cũng không xa.
Con ma thú này có kích thước bằng một chiếc xe tải, hơi giống một con đười ươi to lớn, nhưng bộ dáng của nó trông khủng khiếp và đáng sợ hơn rất nhiều. "
Toàn thân trần trụi như bị lột da, đặc biệt là hai cánh tay rắn chắc, mắt thường có thể nhìn thấy từng sợi gân quấn quanh nó.
Nó giống như mạch máu bị lộ ra bên ngoài, căng phồng lên.
Đôi mắt nó đỏ hoe, miệng nó mở to, để lộ ra cái miệng máu tanh tàn bạo.
“Rống!”
Một luồng gió tanh kéo đến xông vào mũi ông
Người đàn ông trung niên toàn thân run lên vì sợ hãi, 1 cỗ mùi khai từ thân dưới của ông truyền ra.
Ông giãy dụa muốn rời khỏi nơi này, nhưng không chỉ có hai chân run lên, mà hai tay cũng đều mềm nhũn, bất lực từ trên mặt đất bò qua làm bắn lên ít chất lỏng màu vàng.
Con ma thú giống như đười ươi quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên với đôi mắt đỏ rực.
Nó nhảy vượt qua khoảng cách gần 100 mét, đến chỗ người đàn ông trung niên.
Nó vươn đôi bàn tay to lớn ra, nắm lấy người đàn ông nhét vào trong miệng
Những chiếc răng nhọn đóng lại.
Nhai chóp chép lấy
Tiếng xương rốp rốp vang lên
…………
Đây mới chỉ là bắt đầu
Ngày càng có nhiều ma thú từ trong vết nứt vực sau tuôn ra phía bên ngoài
Ma thú hình người, ma thú động vật, ma thú bay, nhiều ma thú khác không thể diễn tả bằng lời và chỉ có thể đánh dấu bằng tranh ghép, đám ma thú như ông vỡ tổ tràn ra.
Bầu trời là một làn sương mù đỏ cuồn cuộn ở phía trên, ở phía dưới mặt đất là 1 màu đen kịt của đám ma thú.
Những người sống sót la hét và chạy loạn xạ khắp nơi, họ nhanh chóng bị bắt lấy và cắn xé bởi ma thú.
Đây là một bức tranh đẫm máu, giống như ngày tận thế mới bắt đầu vậy.
Một số người thức tỉnh được trang bị tốt nhanh chóng chạy trốn rời xa theo hướng vết nứt của vực sâu.
Phía sau, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng la hét thảm thiết của những người sống sót, thậm chí ngay cả những lính đánh thuê thức tỉnh đã quen với việc nhìn thấy ma thú và cái chết, sắc mặt của bọn họ cũng tái nhợt đi..
Tên đội trưởng dẫn đầu đang chạy phía trước đột nhiên dừng lại.
Những thành viên ở phía sau lưng có chút nghi ngờ.
Bùm!
Ở phía trước con phố, một tòa nhà ở một bên bị phá tung, một con quái vật khổng lồ sáng lấp lánh ánh kim loại lao vào con phố, theo sau là vô số ma thú với nhiều hình dạng khác nhau.
Trái tim của đội trưởng run lên, lập tức xoay người, “ Mau, chạy qua chỗ khác!”
Mấy người chiến đấu đẫm máu, lao từ dãy nhà này sang dãy nhà khác, cho dù đội trưởng có khả năng né tránh nguy hiểm, cũng khiến bọn họ tránh được nguy cơ chết người. Nhưng mà, xung quanh vẫn có ngày càng nhiều ma thú.
Gần như không thể di chuyển được.
Những người thức tỉnh khác ở xung quanh cũng đang chiến đấu và chạy trốn một cách điên cuồng.
Một người đàn ông thức tỉnh đang cầm một con dao chiến và đập chết một con ma thú trước mặt anh. Anh đang tiếp tục bỏ chạy thì bỗng nhiên, một chiếc lưỡi dài như một mũi tên sắc nhọn bắn ra. Người này không kịp phản ứng gì , ngực anh hoàn toàn bị xuyên thủng qua.
Trước khi chết, người thức tỉnh khóe mắt nhìn qua, anh chỉ có thể nhìn thấy một con thằn lằn lớn màu xanh lá cây được bao phủ bởi lớp vảy. Đang trèo lên tường của tòa nhà, chiếc lưỡi dài màu da thịt có gai đang cuộn trở lại trong miệng nó.
Trận chiến này chỉ là một mô hình thu nhỏ.
Nhóm người thức tỉnh hoàn toàn không phải là đối thủ khi đối mặt với đám ma thú này.
Ngày bình thường những người này đi săn giết ma thú đều phải cẩn thận, giẫm lên, đảm bảo an toàn rồi mới tiến lên săn đuổi, bọn hắn chưa nhìn thấy cảnh tượng như vậy bao giờ? Ngay cả những người thức tỉnh cấp 3 , cấp 4 cũng có thể giết một đầu, hai, mười đầu và hai mươi đầu, nhưng nếu giết như vậy bọn họ sẽ chết vì kiệt sức, chưa kể ở trong đám ma thú đó, còn có những con ma thú cao cấp đang ẩn nấp.
Một con ma thú màu đỏ thẳm, không thể nhìn thấy bộ dạng của nó, tốc độ nhanh như ánh điện, bất cứ nơi nào nó đi qua, người thức tỉnh lồng ngực bị lủng 1 lỗ hoặc bị móng vuốt sắc nhọn xé toạc.
Ngay cả đội trưởng có khả năng đoán trước nguy hiểm, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt.
Trong cảm ứng, có những nguy hiểm chết người không thể chống được ở tất cả các hướng.
Các thành viên trong đội lần lượt ngã xuống.
Anh vung một con dao dài một cách máy móc, nhưng trái tim anh đã chìm xuống đáy hồ.
Da da da--
Tiếng súng vang lên đạn pháo rơi xuống
Ngọn lửa hừng hực phát nổ giữa đám ma thú..
Ở đằng xa, một luồng xe thép xuất hiện.
Những họng pháo chiếc xe tăng nổi lên ánh lửa, vô số xác ma thú bị nổ tan tành.
Trong chiến trận, một người đàn ông trung niên với một khuôn mặt kiên quyết nghiêm nghị mở miệng " Tiểu đoàn thứ hai và tiểu đoàn thứ ba, súng máy hạng nặng, tên lửa đánh bom, nhóm pháo binh nhóm bắn tỉa, nhóm thức tỉnh chuẩn bị chờ lệnh"
Kèm theo tiếng pháo gầm rú, tiếng súng đạn vang lên, tiếng chiến đấu vang lên.
Quân đội gia nhập trận chiến, cuối cùng đã chặn đứng được làn sóng ma thú tàn sát nãy giờ.
Người đội trưởng có khả năng đoán trước nguy hiểm, lòng anh như chùng xuống, nhưng khi nhìn lại thi thể của người bạn đồng hành đã không còn hoàn thiện, lòng anh lại cảm thấy xót xa.
Anh cũng không bỏ chạy, vẻ mặt dứt khoát, cầm chiếc khiên tròn va chạm với một con quỷ hình ma thú theo đường đụng vào 1 cái , khiến trọng tâm của con ma thú không ổn định và nghiêng sang một bên.
Tận dụng cơ hội này, con dao dài trên tay đội trưởng chém ngang đầu ma thú kèm theo âm thanh tiếng đầu lâu con ma thú lăn lốc xuống dưới, đội trưởng cũng không có nhìn lại, hai mắt anh đỏ ngầu, bước qua thi thể con ma thú, nhanh tiến về phía trước
............
Vết nứt khe hở mở ra quá bất ngờ.
Những con ma thú tràn ra ngoài, những người sống sót xung quanh có chết, có bỏ chạy.
Lúc này đây dường như ở sâu bên trong khe hở, sau đợt ma thú cuối cùng tràn ra bên ngoài đã không còn ma thú nào xuất hiện nữa, xung quanh lập tức chìm vào im lặng.
Tuy nhiên, nếu ai đó có thể đứng bên vết nứt trên vực thẳm và nhìn về phía dưới đáy vực sâu, họ sẽ thấy đáy vực bị bao phủ bởi bóng tối dày đặc, như thể có thứ gì đó đang lăn ...
Phốc
Trên bầu trời, màn sương đỏ như máu bỗng nhiên trở nên mờ nhạt.
Một con ma thú từ đáy vực thẳm trôi nổi đi lên.
Con quái vật này có hình tròn và đường kính hơn một mét, thoạt nhìn, nó giống như một con mắt khổng lồ.
Ở giữa, coi ngươi đen nhánh, trong con mắt trải rộng các tơ máu, toàn bộ nhãn cầu cùng với mạch máu dày đặc đan xen vào nhau vặn vẹo, cặp mắt lơ lửng ở trên không trung, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta rùng mình.
Sau khi con ngươi trôi nổi đi lên, cũng không có giống như những con ma thú ngửi thấy mùi nhân loại mà lao tới, mà tròng mắt đảo qua con mắt 1 vòng.
Nó dường như đang quét xung quanh.
“ Ta Tà Nhãn nhất tốc cuối cùng cũng đặt chân tới thế giới này.”
Phía sau hai tròng mắt lớn, vô số nhãn cầu nhỏ hơn bò ra khỏi vực sâu.
Các nhãn cầu này cũng là nơi tận cùng của vô số mạch máu trôi nổi trong không khí, không giống như nhãn cầu lớn, các nhãn cầu này không thể trôi nổi, thay vào đó, chúng có các chân giống như rễ cây, chụm lại về phía trước.
Cái này 1 nhóm Tà Nhãn, số lượng chừng mấy trăm, thoạt nhìn tuy rằng ít hơn nhiều so với bầy ma thú, kinh người, nhưng là quá đủ rồi!
Xem ra trước đó đám ma thú chỉ là quân linh tinh, nhưng bây giờ là quân chính quy.
Tà Nhãn to lớn thân thể ,chậm rãi xoay người, đồng tử quét qua đám tộc nhân ở trước mắt, trong lòng hiện lên vẻ thỏa mãn.
2 tên tộc nhân có chân rễ cây khác với những con mắt màu đen quỷ dị thông thường, chúng có màu đỏ sẫm, khí thế cường hãn hơn, trong con ngươi cũng nhanh nhẹn hơn.
Con mắt hung ác to lớn lơ lửng tiến đến, từng gợn sóng linh lực lan tràn. ..
"Chúng ta sẽ cắm rễ ở nơi này, mà những con người vướng bận kia, đang cản trở chúng ta, các ngươi nói thử xem, chúng ta nên làm giì?"
Trong đó, 1 thành viên màu đỏ sẫm trong tộc bước ra ngoài, ánh mắt hưng phấn, các mạch máu phía sau mắt vẫy điên cuồng và cọ xát, phát ra tiếng chói tai âm thanh.
" Tốt, vậy liền giao cho ngươi.