Chương 189: Làm ăn lớn
Không khí bỗng nhiên trở nên im ắng.
Dường như có một trận gió lạnh thổi qua, những người khác đều kinh ngạc ngẩng đầu nhìn người đàn ông cường tráng có lông mày rậm như bị người vợ vừa ức hiếp xong, sau đó bà chủ lại ngẩng đầu ưỡn ngực, trong lúc nhất thời cảm giác thế giới này dường như sụp đổ.
Bọn họ không đủ mạnh.
Đội phó của nhóm lính đánh thuê Hồn Hỏa thì khác, thực lực của anh đã đạt đến trình độ nhật định, lúc này mới cảm nhận được nguy hiểm chết người, đồng thời hiểu được nếu đối phương không kịp giữ lại lực lượng, hắn ít nhất sẽ bị trọng thương.
Đội trưởng cũng không có thực lực như thế.
Vậy thì dù sao cũng chỉ có thể xuất phát từ trái tim, đánh thì chắc chắn không có lại, tên lông mày rậm vạm vỡ cảm thấy lựa chọn cũng không có gì khó.
Nhân lúc bầu không khí đang dịu đi, anh ta ngập ngừng nói: " Không biết có thể giới thiệu chúng tôi với giám đốc của nơi trú ẩn không. Lần này chúng tôi mang rất nhiều hàng hóa từ Hoành Thành tới đây. Tôi tin rằng trong đó có không ít vật phẩm đối với nơi ẩn núp mà nói rất có giá trị. "
Anh ta nhìn cô chủ quán bar với vẻ kỳ vọng vô cùng, với thực lực của đối phương, chắc chắn cùng giám đốc nơi ẩn nấp có quan hệ gần gũi với nhau.
...
Lâm Lạc đặt chai rượu xuống bàn bên và gật đầu hài lòng.
Chắc chắn, hắn ta đã bị sốc bởi vẻ ngoài siêu dữ tợn của mình.
Lập tức, cô khẽ nhíu mày, "Hàng nhiều? Có bao nhiêu?"
"Có năm xe tải lớn chở nhiều hàng hóa đang trên đường tới đây. Nếu không đủ, chúng tôi có thể chở thêm tới, chẳng hạn như vũ khí nóng, vũ khí lạnh, một số nguyên liệu đặc sản, bao gồm khoáng sản, giống cây trồng, v.v., vì vậy có thể nói cái gì cần cũng đều có. Nếu thỏa thuận đạt được, đối với nơi ẩn nấp của các bạn chắc chắn sẽ không bị lỗ vốn. "
Lâm Lạc chống cùi chỏ bằng một tay và tay kia chống cằm, chìm đắm trong suy nghĩ.
Cô ấy mới vừa được triệu hồi đến nơi này, cô cũng không biết nhiều về lãnh thổ. Cô ấy chỉ mơ hồ nhớ rằng Winnie dường như đã nói điều gì đó với cô ấy, nhưng điều đó cũng không quan trọng. Điều quan trọng là khi đối mặt với những giao dịch lớn như vậy cô chỉ cần quan chức bên bộ phận hậu cần rồi bàn giao lại là được.
Cô cũng có một phương thức liên lạc. Đó là thứ mà Winnie vừa đưa cho cô ấy ngày hôm nay. Đây được cho là thiết bị mới do bộ phận thiết bị phát triển. Chỉ cần trong một phạm vi nhất định, hai bên có thể liên lạc với nhau. Hiện tại, chỉ một ít người trong lãnh thổ được mới được trang bị.
Muốn tiến cử cũng chả có gì khó khăn.
Nhưng mà loại chuyện này phiền toái này cô cũng chả muốn giải quyết, dù sao thì pha rượu mới chính là nghề của cô.
" Nhưng dù sao mình cũng là người theo dõi. Đã kí kết vào giấy bán thân luôn rồi. Ai bao trước đây mình thiếu nợ quá nhiều chẳng còn nơi nào để đi. Không trả được tiền nên mình chỉ còn cách chạy trốn. Mà hiện tại mình kí kết khế ước đi đến 1 thế giới khác khẳng định những tên chủ nợ đó sẽ mắt tròn xoe đi haha ... "
" Nhưng trong hợp đồng cũng có ghi rằng với tư cách là một người theo dõi, mình có nghĩa vụ làm ra cống hiến cho lãnh chúa và lãnh thổ. Trước kia lãnh chúa yêu cầu làm huấn luyện viên bắn tỉa, tôi đã từ chối. Bây giờ với tư cách là một người theo dõi, nếu mình đang ở trong lãnh thổ mà bỏ qua tất cả những điều có liên quan chắc chắn không có tốt. Nếu lỡ như lãnh chúa tức giận, dùng khế ước trừng phạt mình thì phải làm sao... "
Lâm Lạc lắc đầu liên tục, vội vã loại bỏ những hình ảnh không mấy đẹp đẽ trong tâm trí.
Chỉ là cô chán nản thấy rằng dù có vay tiền bằng chính khả năng của mình thì khi đối mặt với lãnh chúa, cô không thể nào không trả.
Ngay lập tức cô ấy gật đầu, " Trong trường hợp đó, ta có thể liên hệ với người có liên quan phụ trách cho các ngươi."
. . . . . .
. . . . . .
Gió lạnh thổi qua.
Ria mép và những người khác ngồi xổm cách quầy bar không xa, ngón tay vẽ những vòng tròn trên cát.
Nhất thời, ánh mắt của hắn liếc nhìn đám người Hồn Hỏa ở cách đó không xa, trong lòng vẫn có chút mù tịt.
" Tình hình biến hóa cũng quá nhanh!"
Hồn Hỏa đưa ra một yêu cầu giao dịch và ba người bọn họ cũng quyết không chịu thua. Mà đám người Hồn Hỏa sau khi bị giáo huấn cũng không dám dùng sức mạnh lấn át người khác.
Nói cách khác, cả hai bên đều có cơ hội giao dịch với Thâm Lam.
Ria mép liếc nhìn 2 vị thủ lĩnh kia, bí mật gật đầu.
" Thật may mắn, chỉ cần là cạnh tranh công bằng, chúng ta có thể không cũng không thua kém gì Hồn Hỏa."
Mặc dù hàng hóa đều được mang từ Hoành Thành, nhưng hàng hóa giữ các thế lực lựa chọn sẽ mang đến khác nhau, trước đây khi bán hàng ở Lâm Đông luôn bị các thế lực lớn chèn ép, áp chế, lượng giao dịch cũng chả có bao nhiêu, nhưng bây giờ bọn họ có cơ hội.
Nó phụ thuộc vào việc hàng hóa của ai được Thâm Lam ưa chuộng hơn!
Thời gian trôi qua, những người ngồi chờ bên ngoài ở quán bar nhìn xung quanh, chờ đợi sự xuất hiện của người phụ trách có liên quan.
Họ cũng đành chịu, sau khi cô chủ quán bar đồng ý yêu cầu của họ, cô ấy yêu cầu bọn họ ngồi đợi bên ngoài quán bar.
Khu thương mại mới bắt đầu được xây dựng, xung quanh rất hoang vắng và tối tăm, nhưng quán bar cách đó không xa vẫn sáng rực rỡ, xen lẫn tiếng nhạc và tiếng ồn ào từ quán bar.
Một bên là rất sống động.
Một bên là cô đơn lẻ bóng.
Ria mép và những người khác cảm thấy như bọn họ bị bỏ rơi không thể giải thích được.
Họ thậm chí không biết khi nào người phụ trách sẽ đến, nhưng bọn họ cũng không có lá gan đi vào hỏi cô chủ quán.
Ria Mép cảm thấy may mắn khi nghĩ đến hành vi trước đây của mình, nếu anh ta uống rượu say mà trêu ghẹo cô chủ quán, chắc chắn anh sẽ yên vị nơi Thâm Lam này với nấm mồ trong tương lai.
" Ta nghe nói các vị có chuyện lớn cần bàn?"
"Đúng!"..
"Là chúng ta!"
Người của cả hai bên vội vàng trả lời trước, vì sợ rằng cơ hội này sẽ bị đối phương sẽ giành lấy.
Lúc này, Ria Mép mới nhìn thấy người đến, đó là một phụ nữ trẻ đeo kính gọng đen, mặc áo sơ mi cùng váy đen giống như nhân viên công chức trước tận thế.
Nhưng đây chỉ là 1 người bình thường.
Bất kể là Ria mép hay là người của Hồn Hỏa, trong mắt đều lóe lên 1 chút không vui.
Không thấy được giám đốc của nơi ẩn nấp cũng không sao, nhưng hiện tại bên Thâm Lam lại phái ra 1 người bình thường đến sắp xếp cho bọn họ?
Mặc dù họ nghĩ như vậy, nhưng không bên nào thể hiện ra điều đó.
Nếu người bán chỉ có một trong số họ, họ có thể đã bùng nổ sự không hài lòng của họ, nhưng bây giờ, bên họ là người mua nha! Thâm Lam có quyền lựa chọn kinh doanh với bất kỳ bên nào!
Là bên yếu thế hơn Ria mép và những người khác không dám làm khinh suất, chỉ có thể đem những lời nói tốt nói ra.
Anh chủ động mở một tập tài liệu ghi lại tất cả sản phẩm của bọn họ, đưa cho bên kia, “ Để tôi giới thiệu một số sản phẩm đặc biệt, chẳng hạn như sản phẩm này.” Anh chỉ vào vũ khí nổi bật nhất ở trang đầu tiên.
" Đây là một loại bệ phóng tên lửa mới do quân đội Hoành Thành của chúng tôi phát triển ra. Nó có thể được sử dụng với tên lửa xuyên giáp để đối phó với những con quái vật to lớn có lớp phòng thủ dày, bắn chính xác, lực sát thương gây ra cường đại đối với ma thú cấp 4 đều có thể gây tổn thương.
"Ngoài ra còn có loại lá chắn được thiết kế đặc biệt để ngăn chặn sự tấn công của ma thú. Nó được làm bằng vật liệu đặc biệt và cực kỳ cứng rắn. Ngay cả ma thú cấp 3, muốn phá hủy lá chắn cũng không dễ dàng như vậy."
" Và những thứ này, những thứ này, và những thứ này ..."
Ria mép chậm rãi nói, hắn rất hài lòng có thể đi trước đám người hỏa diễm linh hồn giới thiệu sản phẩm.
Ấn tượng ban đầu chính là đáng sợ nhất, chỉ cần sản phẩm đặc sắc của họ có thể để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người chịu trách nhiệm về nơi ẩn nấp Thâm Lam, đến lúc đó nhóm Hồn Hỏa cũng khó làm nên chuyện gì.
Khóe miệng anh ta cong lên, yên lặng chờ nét mặt của người phụ nữ chuyên nghiệp thay đổi.