Chương 200: Phi thường ổn định
Bên kia bờ sông.
Chỉ huy đứng trên tường thành, bình tĩnh ra lệnh.
Phía sau vị trí pháo, những khẩu súng cối có cỡ nòng trên 00 , hướng về phía đàn thú nả đạn.
Trước tường thành có một bãi cát cách mặt nước sông chừng trăm mét, dưới sự bắn phá điên cuồng của hỏa lực pháo đã hoàn toàn biến thành biển lửa, muôn vàn con sinh vật biển biến dị gào thét, vật lộn, ngã xuống trong làn đạn pháo. Nhưng mà càng có nhiều con sinh vật biển, giẫm lên xác chết của đồng loại, hướng về phía tường thành.
Một con cua to lớn rộng hơn năm mét, đứng ở trên lưng con rùa bước đi, linh hoạt tránh né được hỏa lực bắn ra, nó lập tức nhảy lên cao về phía trước tường thành, cái càng khổng lồ của nó đâm thẳng vào tường bê tông cốt thép.
Bùm!
Bùm!
Bức tường ngoài cùng bất ngờ rung chuyển dữ dội, trên tường xuất hiện nhiều vết nứt, những mảng bê tông rỉ sét rơi xuống.
Những người lính điều khiển súng máy 6 nòng, làn mưa đạn bắn thẳng lên trên mai của con cua, những viên đạn không có gì khác biệt chúng bị văng ra ngoài.
Chỉ huy khẽ cau mày, " Tiểu đội 3, tiểu đội 3, lập tức giết con cua biến dị kia."
Vài bóng người nhảy ra khỏi tường thành, trong tay cầm lấy vũ khí lạnh, hướng về điểm yếu của con cua mà chào hỏi.
Đây là quân đội tinh nhuệ của Lạc Hà, có nhiệm vụ đối phó với những con ma thú mạnh mẽ và những con thú biến dị. Nhưng mà, người chỉ huy cũng không dám ra lệnh cho những người thức tỉnh này tiến vào làn sóng sinh vật biển và giết những con thú biến dị cấp cao.
Chỉ khi nào những con thú giống như con cua đi đến chân tường, ông mới sẵn sáng phái những thành viên tinh anh này ra đối phó với chúng ... mà một khi làn sóng thú biến dị tấn cong từ bốn phương tám hướng cho dù có là siêu cao thủ cũng không thể hoàn toàn né tránh. Thân thể nhân loại, không thể chống lại sự tấn công của những con thú biến dị, ngay cả khi trang bị những đồ phòng thủ tốt nhất của nơi ẩn nấp tác dụng cũng không có bao nhiêu.
... Trừ khi có 1 sự tồn tại nào đó có thể chống đỡ hết tất cả những đòn tấn công của con thú biến dị đó, thậm chí chỉ có thể ngăn cản sự tấn công của những con thú biến dị cấp thấp hơn, chỉ như thế, những người thức tỉnh đó mới có thể lao vào làn sóng thú biến dị đó mà không sợ hãi.
“ Quân tiếp viện đến chưa?” Người chỉ huy hỏi người thanh niên mặc quân phục bên cạnh.
Người thanh niên lắc đầu, " Ở phía bắc bùng nổ một làn sóng ma thú cấp 3, trung tâm chỉ huy không thể cung cấp viện binh trong thời gian ngắn. Dù gì, tình hình phía bắc càng thêm nghiêm trọng, 1 khi thành thất thủ thì sẽ lan rộng ra nhiều khu dân cư cũng không còn chỗ nào để thoát thân ”.
Ngược lại, ở phía khu vực sông bên này là dạng phòng thủ hình bậc thang, vẫn còn chỗ để rút lui.
Trong lòng người chỉ huy quyết định, sau đó ra lệnh, " Kích hoạt pháo ngưng tụ năng lượng số 1 và số 5, tập trung chăm sóc những con thú biến dị khổng lồ trước, đồng thời cũng chuẩn bị thả bom cháy nổ ngưng kết để những con thú biển này không thể tiến vào bên trong con sông ”.
Anh không chỉ phải trấn giữ tuyến phòng thủ nơi trú ẩn mà còn phải trấn giữ vững chắc đường đi của của sinh vật biển vào sâu trong đất liền. Nơi ẩn nấp Lạc Hà có thể sẽ đối mặt với làn sóng sinh vật biển này còn có khả năng phòng thủ, nhưng một khi những con sinh vật biển này tiến vào bên trong con sông hay thậm chí sinh sản bên trong con sống đó, nó sẽ ảnh hưởng đến những nơi trú ẩn khác, nhất là những nơi trú ẩn nhỏ, gây nguy hiểm rất lớn.
Bên trong còn có những quả ngư lôi trước đó họ đã chôn ở khu vực sông. Từng tiếng ầm ầm sôi trào trên sông, không ngừng có cột nước trong suốt tóe lên.
Vì vậy, nhóm người thức tỉnh mới ít gặp những con sinh vật biển ở phía bên kia.
Người chỉ huy nghĩ thầm, ánh mắt chợt nhìn về phía xa xăm, trên cây cầu bắc qua sông, hình như có… mấy chiếc ô tô đang phi lao nhanh với tốc độ cao.
' Lính đánh thuê bây giờ tuyệt vọng đến vậy sao? '
...
...
Trên cầu, hàng rào bảo vệ bị vỡ nát, mặt cầu cũng giống như những con đường khác, chỗ nào cũng có vết nứt, bị một số con thú biến dị giẫm đạp lên.
Chiến xa đang chạy với tốc độ 200 km một giờ, cây cầu không bằng phẳng cũng không thể gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào đến chiến xa.
Xung quanh thỉnh thoảng có sinh vật biển nhảy ra khỏi sông, lộn nhào trên không trung rồi đáp xuống trên cây cầu, Đường Vũ đoán chừng có rất nhiều ổ gà trên cây cầu được tạo ra bằng cách này.
Một số loài cá và động vật biến dị bay nhảy trên cây cầu, thỉnh thoảng lại văng vài mảnh lên người, bắn tung tóe bọt nước đến ở phía trước, rồi ... bị chiến xa lao nhanh đâm phải.
Lăn trên cầu 2 vòng sau đó rớt xuống.
Trên cầu có rất nhiều những con sinh vật biển khác, bị âm thanh hấp dẫn, nhao nhao lao về phía đoàn xe, nhưng những chiếc chiến xa chẳng bị hư hao chút gì, cộng thêm tốc độ nhanh đâm tới, chỉ khi đối mặt với những con sinh vật biển khổng lồ mới lướt qua người chúng nó.
Trên bờ sông.
Những người thức tỉnh đang không hiểu hoặc chế giễu đều kinh ngạc.
Ban đầu cảm thấy những chiến xa phù du chỉ được vẻ bề ngoài, nhìn chằm chằm vào chiếc xe thể thao màu bạc trông như xe tăng trên cầu, sau đó lại nhìn chiếc xe địa hình của mình. Góc trước được thêm vào, tuy rằng dáng dấp không có vẻ tốt, nhưng người thức tỉnh nghĩ rằng nó vẫn rất thực tế.
Nhưng hiện tại, chiếc xe thể thao màu bạc lao nhanh như ngựa trên cầu không kiêng nể bất cứ thứ gì mà lao tới, với màn trình diễn này, độ cứng của chiếc xe này, phải hiện đại hơn rất nhiều những chiếc xe việt dã đã cải tiến của họ.
Nếu đổi thành phương tiện của họ và lái xe như thế này, chắc chắn sẽ không tồn tại lâu chứ đừng nói qua cầu.
Cái này có chút lừa gạt.
Tên thức tỉnh khẽ mở miệng, một ngụm mùi động vật biển thổi vào miệng, ho khan đến đỏ mặt, không biết nên nói cái gì.
Trong nháy mắt, đã đi được 1/3 cây cầu, một lượng lớn sinh vật biển bị bỏ lại ở phía sau chỉ biết mà hít khói.
Những người bị đánh thức phía sau tâm trạng phức tạp, có ý muốn đi theo cầu.
Bỗng nhiên!
Bang!
Ở phía bên phải của mặt cầu,
Một cột nước khổng lồ cao vút lên bầu trời, những tia nước rơi xuống như những hạt mưa.
Một vài xúc tu trắng đỏ lao ra khỏi cột nước.
Những chiếc xúc tu này rất lớn, mỗi chiếc dài hàng chục mét, giống như một chiếc roi dài, bất ngờ quấn quanh mặt cầu.
Ghìm chặt
Cùng lúc đó trên sông, hơn phân nửa thẩn ảnh khổng lồ nổi lên
"Đó là một con mực khổng lồ biến dị!"
"Chết tiệt, làm sao lại có con sinh vật biến dị ở cấp độ này. Các khẩu pháo ngưng tụ năng lượng số 7 và số 8 đã được kích hoạt Hãy nắm chặt thời gian nạp năng lượng nhắm chuẩn lên con thú đó."
Con mực rất lớn , chiếm gần 1 nửa mặt sông, các xúc tu của nó quấn quanh cầu, giống như con người đang trèo lên cây.
Từ trước đến nay, chưa có một cây cầu vượt sông nào thực sự bị hư hỏng nặng, trong lúc này tràn ngập nguy hiểm.
Đáng chú ý hơn là Đường Vũ và những người khác vẫn đang ở trên cầu.
Những người thức tỉnh trên bờ sông chạy trốn sau khi con mực khổng lồ xuất hiện, nhưng không biết họ đang mang theo cảm xúc gì, họ quay đầu nhìn về phía cây cầu, những chiếc xe thể thao màu bạc lộ ra vẻ mặt khác nhau.
Đường Vũ cũng không ngờ tới tình huống như thế, dưới sức kéo của con mực khổng lồ, cả cây cầu đã bắt đầu rung chuyển, đá vỡ liên tục rơi ra có vẻ như nó có thể sập bất cứ lúc nào.
Nơi xúc tua con mực là quanh quanh giữa cây cầu, bình thường đoàn xe sẽ quay đầu bỏ chạy, lúc này dù phải đối mặt với vô số sinh vật biển đuổi theo từ phía sau nhưng vẫn còn có 1 hi vọng sống sót.
Nhưng mà nếu là tình huống bình thường, Đường Vũ sẽ không lựa chọn đi qua cầu vào lúc này.
Không do dự, anh tăng tốc lần nữa, cố gắng vượt qua bên dưới các xúc tu.
một giây.
Hai giây.
Mười giây...
Khoảng cách ngày càng gần, nhưng cuối cùng cây cầu cũng không chịu nổi sức kéo của con mực khổng lồ, một đoạn giữa cầu đã bị sập.
Nhiều tảng đá lớn rơi xuống, những tia nước bắn tung tóe trên mặt nước và tiếng nước rơi cứ vang vọng.
Lúc này, chiếc xe do Đường Vũ điều khiển chỉ còn cách cây cầu gãy vài chục mét.
Ở tốc độ cao, nếu muốn phanh lại vẫn còn thiếu khoảng cách rất nhiều, ... Những người thức tỉnh chú ý đến tình hình hiểu nó.
Họ đã nhìn thấy số phận của Đường Vũ và những người khác.
...
Trong xe.
Đường Vũ không chút nào hoảng sợ, dù sao vấn đề cũng không lớn, hắn bình tĩnh nói: " Y Liên chế tạo 1 cái dốc."
Anh cũng không nói quá nhiều chi tiết. Nhưng Y Liên vẫn hiểu.
Trong cơ thể nàng nguyên lực dâng trào.
Phía trước đoàn xe, chỗ cầu bị đứt gãy, từng tầng băng giá ngưng tụ, trong nháy mắt tạo thành một dốc băng.
Đoàn xe không hề giảm tốc độ, lao thẳng lên dốc, phóng lên không trung, vọt qua cây cầu gãy.
Dưới ánh nắng, vỏ xe màu bạc sáng lạ thường.
Cho đến khi một vài chiếc ô tô lao qua chiếc cầu gãy, tông vào phía đối diện và tiếp tục chạy, khuôn mặt của những người thức tỉnh chứng kiến đều phi thường ngớ ra.
Liền giống như 1 vụ tai nạn, một người nào đó có thể sống sót chỉ với xác suất một phần nghìn.
Nhưng lại không biết rằng, Đường Vũ chỉ làm bình thường thao tác, 1 đám cho là nguy hiểm, kì thực......, ổn định như lão làng.