Chương 210: Dân mù đường đừng nên nói
Đóng băng?
Đội trưởng quay đầu nhìn Đường Vũ bằng ánh mắt khó tin, miệng hơi mở nhưng không có phát ra âm thanh.
Y Liên trên người mặc một chiếc váy màu xanh lam tuyệt đẹp, ở trong Đội ngũ cũng không có chút thu hút gì.
Có Winnie và Tiểu Lật, những người toát ra khí tức của những người thức tỉnh cấp cao, mà Tinh Nguyệt là người đã bày ra " kĩ năng tìm đường" vô cùng kì diệu ...
Trên đường đi, Y Liên vẫn chưa ra tay.
Xung quanh là tiếng kiến đen sột soạt bò lên, bao phủ những viên pha lê màu xanh lục phát sáng trên vách đá, toàn bộ không gian dưới lòng đất càng trở nên tối hơn, vài chiếc đèn rọi dường như bị thủy triều đen tối nhấn chìm, cuối cùng chỉ còn lại những tia sáng le lói.
Khi nghe những lời của Đường Vũ, Y Liên gật đầu " ừm" 1 tiếng.
Đôi giày pha lê bước trên mặt đất không bằng phẳng, lướt qua mọi người tiến về phía trước.
Đôi bông tai có hoa văn được đính những viên pha lê màu xanh lam lấp lánh xuất hiện ở bên tai.
Một chiếc băng đô có họa tiết dòng chữ bí ẩn che phần tóc phía trước trán.
Cô ấy duỗi tay ra, dừng ở trên không trung, tạo ra một cái nắm tay ảo.
Một vòng màu xanh nhạt nổi lên từ lòng bàn tay và bắt đầu hình thành một cây trượng tương tự như chiều cao của cô ấy, được khảm hình mặt trăng ở trên cây trượng.
Mũi quyền trượng hướng về phía trước, sắc mặt Y Liên trở nên trang nghiêm.
Ngọn lửa trắng như trăng nở ra với ánh sáng màu xanh băng giá, không khí xung quanh đột nhiên trở nên sền sệt.
“Hắt xì!” Đường Dục không chịu được, trước tiên hắt xì một cái.
Trong khoảnh khắc, một cơn ớn lạnh bao trùm, lộ ra vẻ lạnh lẽo.
Có những bông tuyết óng ánh lơ lủng trong không gian dưới lòng đất.
1 vòng xanh trắng, lấy vị trí của mọi người làm điểm bắt đầu bộc phát ra bên ngoài.
Giống như một bông hoa màu xanh băng, những cánh hoa tầng tầng nở rộ.
Toàn bộ không gian dưới lòng đất dường như đã trở thành một thế giới băng tuyết chỉ trong chốc lát.
Đám kiến đen vẫn tiếp tục di chuyển nhưng đã bị đông cứng lại.
Y Liên khép tay lại, cây trượng chống trên mặt đất và thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ với một động tác, hàng triệu con kiến đen đã bị đóng băng hoàn toàn.
Cho dù đó là kích thước của chiếc đũa hay kích thước của một chiếc mô tô, từ không có thức tỉnh cho đến thức tỉnh cấp 3, không có bất kì ngoại lệ nào, tất cả đều bị đóng băng y như những bức tượng.
Vì sao.
Lại kinh khủng như vậy!
Đường Vũ trong nháy mắt có chút thất thần, chấp nhận truyền thừa, mặc trang bị cấp cao mà ngay cả Kevin cũng không phân biệt được cấp bậc, sức mạnh của nàng thì tăng lên thức tỉnh cấp 10 ...
Đây là lần đầu tiên anh thấy Y Liên bùng nổ hoàn toàn với sức mạnh như vậy.
Đường Vũ thậm chí có cảm giác, vào lúc này Y Liên đã không có bất kì đối thủ nào ở cấp bậc thức tỉnh.
Sức mạnh của Y Liên chính là sức mạnh của anh.
Sau khi phân tích như vậy, anh cảm thấy tự tin 10 phần, rốt cuộc đã có người có lực chiến đấu cao.
Chỉ là.
Nghĩ đến biểu hiện của anh thể hiện trước đàn kiến đen nó kém xa rất nhiều Y Liên thể hiện, danh hiệu MVP thuộc về Y Liên không có gì phải bàn cãi, điều này làm cho anh cảm thấy có chút đau lòng.
Đều là những người tiếp nhận truyền thừa, vì sao anh không c1o xuất sắc được như thế.
Quả nhiên anh chỉ là người tiếp nhận truyền thừa giả.
Réc
Kiến chúa gào lên, nhưng lần này trong lòng nó hiện lên vẻ hoảng sợ.
Xung quanh nó, một vài con kiến đen cấp cao bảo vệ với lớp mai sáng bóng, nhưng chúng nó đã đóng băng đang đứng xung quanh ở kiến chúa.
Nhưng mà, thân thể to lớn của kiến chúa đã định trước di chuyển chậm chạp, chạy trốn cũng không thể nào thoát, kiến chúa ngày càng điên cuồng.
Chiếc bụng khổng lồ đang bùng lên, một số trứng đen phun ra từ đuôi bụng cùng với chất nhầy, không lâu sau, nhiều con kiến đen đã chui ra khỏi trứng của chúng.
Nó thực sự sinh sản ở nơi công cộng vậy sao!
Đường Vũ khóe miệng giật một cái, từ trong túi móc ra một cái hình lăng trụ cỡ quả trứng.
Chĩa mũi nhọn về phía kiến chúa ở đằng xa, mũi nhọn chuyển sang sáng và tối, luồng sáng rực rỡ, từng hàng thông tin nhanh chóng được tiết lộ.
Cấp độ: Thức tỉnh cấp 9.
Khả năng đặc biệt: Chấn động tinh thần, đẻ trứng.
Đặc tính: . . . . . .
Yếu điểm: . . . . . .
Lưu ý: Chỉ cần có đủ thời gian và tài nguyên, kiến chúa có thể sinh ra cả 1 quân đoàn kiến.
Đường Vũ: ". . . . . ."
Chấn động tinh thần cũng không có gì, nhưng đẻ trứng ... Vốn dĩ hắn tưởng sinh sản là năng lực đặc biệt, thế nhưng chỉ trong một phút đồng hồ, liền có rất nhiều kiến đen ở gần kiến chúa, liền nhìn thấy trên kia có chút lưu ý, nếu bọn họ không có biện pháp nào tìm được kiến chúa.
Có lẽ, trong nửa tháng đầu, số lượng kiến đen ở đây sẽ tăng lên gấp vài chục lần.
Khi đó, lòng đất của khu vực này sẽ bị kiến đen khoét rỗng hoàn toàn cho đến khi sập xuống.
Quả nhiên, côn trùng là mô hình xưởng chế tạo vũ khí.
Anh lắc đầu, thực lực của nữ hoàng trong nháy mắt đã rõ ràng dưới thạch anh trinh sát, ngoại trừ một số người có thực lực yếu không thể nào đến gần dưới chấn động tinh thần của kiến chúa, những người khác vội vàng tiến lên phía trước.
Vũ khí của Tạ Y chuyển sang chế độ pháo tay, từng viên đạn pháo liên tục oanh tạc.
Tinh Linh không biểu cảm gì trên mặt, trong tay ngưng tụ ra từng viên pháp thuật phi đạn và ném nó về phía kiến chúa.
Đội trưởng và những người khác càng phấn khích hơn, dùng súng bắn về phía trước.
Đường Vũ cũng ném ra vài con rối chiến đấu, cầm một tấm khiên lớn lao về phía trước.
Những con kiến đen làm bia đỡ đạn trong phút chốc đã bị tử thương thảm trọng.
Những lính canh tinh nhuệ gầm lên ở phía trước, dùng hàm trên cắn xuống, nhưng không thể nào cắn thủng tấm khiên của những con rối chiến đấu.
Sau một bài tập khởi động ... khốc liệt, kiến chúa không chịu nổi dày vò, cơ thể to lớn của nó từ từ ngã xuống.
. . . . . .
. . . . . .
Hai căn biệt thự liền kề trong khu dân cư cao cấp.
Đường Vũ vừa chịu đựng sự cằn nhằn của cha và mẹ, bất lực thở dài, bước ra khỏi cửa biệt thự, đi về phía tòa nhà kia.
Tuy nhiên, anh vẫn cảm thấy ấm áp.
Dù sao.
Cha mẹ còn đây, vẫn còn cảm nhận được tình cảm ấm áp. Cha mẹ đi rồi, chỉ còn lại mình ta cô độc ở nơi này.
Nhìn bầu trời đầy sao, anh cảm thấy trong trẻo hơn rất nhiều.
Căn biệt thự kia tạm thời là nơi ở của Y Liên và những người theo dõi khác, ở cùng 1 chỗ đôi bên đều không thoải mái.
Đối với Y Liên và những người khác, cha và mẹ của lãnh chúa, dù thế nào đi chăng nữa cũng phải kính trọng.
Nhưng trong mắt cha anh, những người này đều là nhóm của con trai họ, nếu không có những người này, Đường Vũ sẽ không đến được đây, cũng rất khách sáo vô cùng.
Một sự bối rối tràn ngập trong không khí.
Sau khi kiến chúa đã bị tiêu diệt, đội trưởng và binh lính nóng lòng muốn trở về báo cáo, mà Đường Vũ và những người khác không có gì làm ở ban đêm nên đi về căn biệt thự.
Tính toán thời gian trước khi ngủ còn có thể ăn khuya đâu.
Đối với sự phát triển của mảnh đất đó ... Phát triển như thế nào cũng không có quan trọng bằng bữa ăn khuya!
Đường Vũ bước vào biệt thự, đập vào mắt là thấy đám người của mình đều đang đánh bài, do số lượng quá đông nên lần này chơi tam quốc thay vì đấu địa chủ.
Khi anh vừa bước vào, anh đã nghe thấy tiếng reo hò chiến thắng của Tinh Nguyệt.
Nhưng Tạ Y thì thầm, "Tại sao tôi lại là người đầu tiên bị loại? Rõ ràng khi chơi bài cùng họ, tôi có thể thắng!"
Anh dường như đang nghi ngờ cuộc sống.
Đường Vũ nhìn mà muốn cười.
Anh là 1 tên chiến sĩ thuộc loại hỏa xạ thủ thì lấy cái gì đánh bài thắng được nhà chiêm tinh?
Những người khác hoặc là anh em nhà Tạp Môn hợp tác với nhau, người thì giỏi cảm giác, người thì giỏi ảo thuật như vậy theo như phân tích, Đường Vũ phát hiện, chính bản thân mình cũng là người thứ nhất sẽ bị hạ knock out.
Anh chỉ nên là người đứng ngoài cuộc trong im lặng.
Lúc này, anh nhìn xung quanh, nhưng không ngờ lại phát hiện ra, "Tinh Linh đâu? Tại sao anh ấy không thấy cô ấy?"
Tinh Nguyệt trả lời: "Chị ấy đã đi mua sắm, không phải lãnh chúa đã nói muốn ăn khuya sao?"
Winnie thở dài, "Tinh Linh ... có vẻ như đã ra ngoài rất lâu, nếu tính toán thời gian có lẽ đã sớm trở về rồi."
Đường Vũ suy nghĩ .
Mình ở bên đó đợi thật lâu, tinh linh thì trở về chưa có bao lâu, liền phải đi chợ gần đây, dĩ nhiên phải trở lại rồi chứ.
"Không phải là Tinh Linh đã gặp chuyện gì rồi sao ... Đừng nói, nàng để cho người khác xảy ra chuyện gì đi?"
Tinh Nguyệt thờ ơ vẫy tay, ra hiệu cho những người khác đi vòng khác, hỏi Đường Vũ có muốn tham gia luôn không, sau đó nói:
" Lãnh chúa không cần lo lắng, chị em chỉ là tiếp tục lạc đường mà thôi. "
"Lại tiếp tục, vậy thì tại sao...."
"Vì chị tôi giỏi mặc cả hơn. Tôi từng ở với chị tôi, thức ăn đều là chị tôi mua, vấn đề lạc đường cũng không có cần lo lắng. Kỹ thuật tìm đường của chị tôi giỏi quá... Tôi thì tìm được kiến chúa chính là câu thần chú chính chị tôi sáng tạo mà chị đã làm cho nó mạnh hơn nữa. Câu thần chú thậm chí có thể chính xác đến vài mét về phía trước, khi nào thì quay lại, đường cong là bao nhiêu độ, độ cao là bao nhiêu, v.v. . Tóm lại, chị gái tôi có thể trở lại... "
Tinh Nguyệt giới thiệu kỹ thuật bí mật độc đáo "tìm đường".
Nghe thì thực sự rất tuyệt vời.
Nhưng Đường Vũ luôn cảm thấy chiêu thức này có gì đó không ổn!