Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 213: Anh họ bạn làm gì vậy?

Chương 213: Anh họ bạn làm gì vậy?


Xa xa.
1 số hội viên hớt ha hớt hải từ trong rừng rậm chạy ra, trên mặt hiện rõ sự hoảng sợ và sợ hãi.
Tiếng súng vẫn còn tiếp tục vang lên ngày càng nhiều hơn.
Sau khi các học viên lần lượt chạy ra khỏi khu rừng, một số lính canh mặc đồng phục Chấn Thiên cũng rút lui.
"Bắn, giữ ổn định! Giữ vững!"
"Có đám ma thú thuộc loại tốc độ đang tiến đến nơi này, nhóm cận chiến mau giải quyết nó!"
Chuyện xảy ra đột ngột đến mức võ quán cũng không ngờ rằng, tại khu vực nguy hiểm không có cao sẽ chạm trán đám ma thú thuộc loại tốc độ này.
Họ đã chôn gói thuốc nổ ở khu vực gần đó để đối phó với trường hợp khẩn cấp, nhưng những con ma thú này mạnh hơn so với dự kiến, tiếng nổ vang lên cũng không giết được bao nhiêu, bọn họ 1 tổ bảo hộ cũng ngăn cản không được sự tấn công dữ dội của đám ma thú này.
"Một nhóm bảo hộ, ba đội đầu tiến lên trợ giúp, hai đội cuối cùng duy trì trật tự, đừng loạn, vấn đề không lớn! Mời các vị sư phụ cùng nhau ra tay giải quyết dùm ma thú."
Người phụ trách võ quán hét lớn.
Nhóm của họ có đại sư phụ ở nơi này, lần này ra ngoài rèn luyện là nhóm nòng cốt với thực lực mạnh nhất. Khi đội khác bất ngờ gặp nguy hiểm, họ rút về bên này và trợ giúp theo phương án xử lý khẩn cấp đã thiết lập từ trước
Nhiều con ma thú hung dữ lao ra khỏi rừng.
Rầm rầm rầm, bọn nó đã đến gần
Đây là lần đầu tiên các hội viên nhìn thấy nhiều ma thú đến như vậy, họ la toáng lên, vẻ mặt hoảng loạn. May mắn, dưới sự tổ chức của những người bảo vệ xung quanh, họ vẫn duy trì trật tự nhất định, rút lui từ từ và rời xa khu rừng rậm ma thú xống ra.
Một toán vệ binh khác cũng xông lên, đại liên gầm rú, từng quả hỏa tiễn được bắn ra ánh lửa khắp nơi.
Thế tấn công của ma thú cuối cùng cũng bị ngăn lại.
Nhưng, cũng có một số ma thú mạnh mẽ lao ra khỏi làn mưa đạn, gây ra mối đe dọa lớn cho các hộ vệ.
Lúc này
Đại sư phụ mặc quần áo da thú hơi nheo mắt, bóng dáng lóe lên, xuất hiện trước mặt con ma thú đang đột phá phòng tuyến, hai tay đeo găng tay được chế tạo đặc biệt, đấm ra ngoài xuyên qua không khí, thanh trừ đi những gợn sóng mà mắt thường không nhìn thấy được.
Bùm!
Đầu của con ma thú bị lõm vào
Khoảnh khắc tiếp theo, toàn bộ cơ thể nó nổ tung, một trận mưa máu trộn với những mảnh thịt rơi vãi khắp mặt đất.
Đây mới chỉ là bắt đầu, chủ nhân bóng dáng mập mờ chỉ để lại dư ảnh, xuất hiện ở trước mặt những con ma thú khó chơi
1 quyền xong 1 em ma thú.
Bạo phát ra khí thế mạnh mẽ
Tình thế bế tắc ban đầu bỗng chốc chuyển thành thuận lợi.
Nhìn thấy cảnh này, các hội viên cũng không hoảng sợ nữa, lần lượt dừng bước chân, chăm chú nhìn chiến trường.
Một số thậm chí còn bình luận.
" Không hổ là đại sư phụ, thực lực quá mạnh mẽ, những thị vệ kia cũng không được mạnh lắm, ngươi xem bọn họ người nhiều như vậy không giải quyết được, kết quả đại sư phụ xông lên trên sân 1 quyền giải quyết 1 con... Thật sự là lợi hại. "
" Đúng vậy, không biết khi nào ta mới có được 1 nửa thực lực của đại sư phụ, không, một phần ba thực lực cũng đủ rồi. Hừ, khi nào ta từ trở quán học xong trở về, để xem anh của ta còn dám xem thường ta nữa không. Đến lúc đó, mọi người nhất định sẽ kinh ngạc khi nhìn thấy thức lực cảu ta. ”
Người phụ trách võ quán cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi thấy đám ma thú bị trấn áp.
Không có học viên nào tử vong.
Không có gì nguy hiểm, ngay cả sự cố bất ngờ này đã làm nổi bật khả năng xử lý khẩn cấp võ quán của họ, chứng tỏ rằng họ có khả năng bảo vệ an toàn cho học viên khi đi ra ngoài rèn luyện.
Có lẽ, võ quán Chấn Thiên sẽ trở nên nổi tiếng vì sự kiện lần này, có lẽ sẽ thu hút thêm nhiều học viên đến.
Nhưng những con ma thú này từ đâu xuất hiện?
Rõ ràng mình đã điều tra kĩ càng rồi, trong này số lượng ma thú cũng không nhiều mà thực lực cũng chả bao nhiêu, bên tụi điều tra nhận lương xong làm việc kiểu như vậy à?
Nghĩ đến đây, người phụ trách lại nhíu mày.
Những con ma thú lần lượt bị đánh nổ tung, các học viên phát ra reo hò.
Bé gái mũm mĩm vỗ về bộ ngực săn chắc của mình, nhẹ nhàng thở phào, "Thật may là chúng ta được chia tới nhóm của đại su phụ. Nếu vừa rồi chúng ta bị phân ở nhóm kia, thật sự khiến người đáng yêu như tôi sợ chết khiếp rồi—"
Cô còn chưa nói hết lời, nhưng mắt cô ấy mở to và đồng tử cô ấy co lại.
Xa xa, một bóng người xám xịt lóe lên.
Vị cao thủ với khuôn mặt đầy khí chất đại sư, rầm một tiếng, toàn thân bị bắn bay ra ngoài, giống như một quả đạn pháo, đánh vào gò đất cách đó không xa.
Gò đất lún xuống, đá vụn rơi xuống.
Mọi người nhìn thấy cảnh này, ai cũng đều hoảng sợ.
Trần Hiểu Gia nhìn sư phụ bị đá vùi lấp nửa người, không thể tin được, “Chuyện ... chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Bùm
Đại sư phủ thổi bay đất đá đi, bộ dáng có chút thảm hại, khóe miệng có chút máu chảy ra, khí sư đại sư sớm đã bị chó ăn, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào bóng đen xám xịt kia.
Sau khi bóng đen xé xác hai tên thị vệ ra, nhìn thấy đại sư phụ lần nữa đứng lên, nó từng bước đến gần.
Cơ thể của nó giống như một con hổ, nhưng lại có một đôi cánh màu xám trên lưng.
Đôi mắt đỏ hoe nhìn chăm chú đại sư phụ, như thể một người thợ săn vừa tìm được con mồi thú vị.
“Đây là… Sáp sí ma hổ!” thiếu nữ mũm mĩm la lên, giọng nói còn có chút run run.
“Hả… con hổ gì?” Trần Hiểu Gia chưa từng nghe qua cái tên này
Thiếu nữ mũm mĩm giải thích, "Sáp sí ma hổ là 1 loại cấp cao ma thú. Những con hổ có cánh được ghi nhận sức mạnh thấp nhất là cấp 5, mà con này rõ ràng như thế. Trong ghi chép con sáp sí ma hổ thực lực mạnh nhất..... là thức tỉnh cấp 10. "
Cô nhìn hình dáng xám xịt ở phía xa, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi," Sáp sí ma hổ rất mạnh, nhanh, còn có thể bay được, một khi bị nó nhìn chằm chằm, trừ phi… trừ phi có thể giết chết nó, nếu không, sẽ không có cách nào chạy thoát. "
Đại sư phụ thực lực rất mạnh, lần nữa tiếp tục lao lên.
Hầu hết học viên, bao gồm cả lính canh, đều không thể nhìn thấy động tĩnh của sư phụ và sáp sí ma hổ, nhưng thỉnh thoảng, đại sư phụ bị đánh bay, những kẻ ngu cũng có thể thấy rằng đại sư phụ đang ở thế bất lợi.
Thậm chí không rõ sẽ chống đỡ đến bao lâu.
Cùng với sự xuất hiện của con sáp sí ma hổ này, còn có một số ma thú mạnh mẽ khác, không có mạnh mẽ như con hổ kia, nhưng vẫn nghiền ép được đoàn hộ vệ
Một tên thị vệ cầm dao chiến lo lắng nhìn thân ảnh màu nâu phi nhanh cách đó không xa, hắn nhìn chằm chằm muốn theo dõi nhất cử nhất động của đối phương, nhưng một khắc tiếp theo, tay che lấy cổ họng, quỳ rạp trên mặt đất, máu tươi ùng ục ùng ục chảy ra ngoài.
Đại sư phụ đang bị áp chế, bản thân còn chưa biết ra sao.
Thực lực của những vị sư phụ khác có chút mạnh mẽ nhưng vẫn còn kém xa so với trình độ của đại sư phụ, đối mặt với đám ma thú này, bọn họ chỉ có thể đánh ngang ngửa mà thôi.
Đoàn hộ vệ từng người ngã xuống.
Những người này thực lực cũng không yếu, nhìn chung chỉ có thức tỉnh cấp 2, cấp 3, có thể được coi là xương sống của nhóm lính đánh thuê. Họ không chọn lính đánh thuê có thu nhập cao hơn, mà tham gia nhóm hộ vệ võ quán, mục tiêu của họ chính là sự an toàn.
Bảo vệ là một công việc rất an toàn.
Không có ai ngờ rằng lại gặp phải tình huống như thế.
Nếu tình thế thuận lợi bọn họ chiến đấu vẫn được, còn tình thế gặp bất lợi? Chơi với dế đi?
Lương lậu cũng không quan trọng, quan trọng là mạng sống của mình quan trọng hơn.
Trong nháy mắt, hầu hết đám thị vệ đều bỏ chạy, chỉ còn lại một số thị vệ thuộc nhân viên cốt cán của võ quán vẫn đang vùng vẫy chống đỡ.
Nhiều con ma thú hơn đã vượt qua những người bảo hộ và chém giết những hội viên kia đang trong tình trạng ngơ ngẩn 1 bên.
Người phụ trách võ quán xanh mặt , "Xong, mọi chuyện đã chấm dứt."
...
Trần Hiểu Gia và thiếu nữ mũm mĩm cố gắng chạy.
Bọn họ thở hổn hển, cổ họng họ phát ra âm thanh như tiếng kéo ống thổi.
Thỉnh thoảng, liếc nhìn về phía sau và thấy nhiều hội viên đang bị con ma thú cắn xé, la hét thảm thiết.
Một số hội viên thậm chí đứng trơ mắt ra nhìn, con ma thú nuốt chửng từng chút đôi chân của họ.
Cảnh tượng này khiến nhiều hội viên hoảng sợ. Hai chân run cầm cập mất đi khả năng chạy trốn
Hai thiếu nữ tình huống tốt hơn 1 chút, nhưng họ vẫn sợ hãi chạy đi như con ruồi không đầu.
“Má ơi, phía trước không có đường!”
Họ chạy vào một thung lũng, nhưng cuối cùng lại có một ngõ cụt, một vách đá dựng đứng ngăn họ lại trước mặt.
Nếu là lúc khác, với thể chất của người thức tỉnh, bọn họ có thể không trèo qua được, nhưng lúc này, phía sau có rất nhiều ma thú đuổi theo bọn họ.
Một số hội viên khác chạy vào thung lũng này cùng với họ, sắc mặt tái xanh và quay đầu lại, bỏ chạy qua con đường khác.
Lúc này
Trên bầu trời 1 bóng dáng từ trên trời rơi xuống.
Hình con hổ, đôi cánh xám.
“Là Sáp sí ma hổ!”
Bọn họ không biết con hổ này có phải cùng với đại sư phụ đang chiến đấu hay không, nhưng khí tức của con hổ mạnh mẽ như ngọn núi, gắt gao đè ép lên người bọn họ.
Ngay cả việc động đậy cũng khó khăn.
Trần Hiểu Gia đại não trống rỗng, theo bản năng cô dùng khả năng của mình điều khiển dây leo, nhưng bị móng vuốt của con hổ xé tan thành từng mảnh
Bé gái mũm mĩm kéo Trần Hiểu Gia lùi lại từng bước cho đến khi 2 bọn họ dính vào vách núi, cô bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, hàm răng run rẩy nói: "Hiểu ... Hiểu Gia, không phải nói là anh họ của cô đưa cho cô cái gì đó sao?"
Sáp sí ma hổ 4 chân chạm lên mặt đất và từng bước tiến lại gần.
Các hội viên xung quanh la hét trong hoảng loạn, một số ngã gục xuống đất, chảy ra chất lỏng khó tả, một số nhắm mắt coi như biết mình chạy không thể nào thoát.
Trần Hiểu Gia bừng tỉnh, đem những vật phẩm mang theo trên người tìm kiếm.
Có những cuộn giấy, những hạt thủy tinh, một con búp bê ..
Con hổ có cánh gầm lên và lao về phía trước.
Âm thanh như sấm vang lên, rung chuyển sỏi đá lăn ra, trong tai không ngừng vo ve.
Trần Hiểu Gia cũng không có nhìn kĩ rõ ràng, nắm lấy một cuộn giấy có viết quả cầu lửa và xé nó ra.
Một luồng sáng đỏ rực bùng lên từ chính giữa cuộn giấy, một quả cầu lửa đỏ rực, to hơn cả con người, trực tiếp bắn phá về phía con hổ quỷ có cánh đang lao vào nó.
Quả cầu lửa bùng lên và một nửa thung lũng được phản chiếu đỏ rực.
Làn sóng nhiệt ngọn lửa đập vào mặt của các nàng.
Cô bé mập mạp há to miệng đủ để nhét 2 quả trứng vào, nói: “ Hiểu Gia, anh họ của bạn ... đang làm gì?”
Trần Hiểu Gia cũng bị sốc. Một lúc sau, cô ấy nói: “Mình cũng không biết, nhưng anh ấy nói rằng hình như là ... muốn mở võ quán gì đó. "


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất