Chương 262: Chết
Sắc mặt Lưu Sơn biến đổi không ngừng, anh nhìn nửa bên má Nhạc Nguyên Thần sưng lên, hôn mê ngã xuống đất, cuối cùng nói, " Thức tỉnh cấp 1 trận này, coi như chúng ta thua, nhưng, trận đấu chỉ vừa mới bắt đầu . "
Ván đầu tiên mặc dù thua, nhưng Nhạc Nguyên Thần tốt xấu gì cũng làm gỏi được 2 tên học viên lót đường, ngay cả người trong cuộc cũng có thể nhìn ra, Nhạc Nguyên Thần cũng không tiêu hao bao nhiêu khi đối phó 2 người kia, nhưng anh ta vẫn tốt hơn về mặt.
Ván thứ 2, bất kể như thể nào đi chăng nữa cũng không thể nào thua nữa.
Ông quay đầu lại nhỏ giọng phân phó, để các học trò chuẩn bị ra sân cần cảnh giác hơn và toàn lực ra tay.
Rất nhanh, hai người thức tỉnh nhảy lên võ đài, một người ôm võ sinh còn hôn mê đi xuống, còn người kia đứng thẳng trên võ đài.
" Đây là chúng ta võ quán Nhất Kích đại diện thức tỉnh cấp 2 , bên phía võ quán Cực Hạn ai sẽ đại biểu."
Lưu Sơn nhìn thấy cô gái nhỏ võ quán Cực Hạn vẫn còn đứng trên võ đài, có chút kỳ quái.
Hạ Uyển Như nhìn về phía học viên trẻ tuổi đối diện, cảm nhận khí tức so với bản thân mạnh mẽ hơn nhiều, cô không chút sợ hãi, bước lên phía trước, " Đại biểu võ quán, chính là tôi!"
Lưu Sơn đang muốn mở miệng.
Tạ Y ở bên phía đối diện cười ha ha nói: "Hiếm thấy chuyện lạ như vậy xảy ra, không phải chỉ là chiến đấu vượt 1 cấp sao? Bé Hạ này sẽ đại diện thức tỉnh cấp 2 của bên chúng ta. Chỉ cần bên anh có thể thắng được vòng này, vòng thi đấu cấp 2, cho dù chúng ta thua. .. "
Lưu Sơn khịt mũi xem thường, cũng chả thèm từ chối.
Các học viên dưới võ đài cùng những người đi ngang qua, những người thực sự được 1 trận buôn dưa, không ngờ sự tình lại phát triển gây cấn đến vậy.
Cũng không có lâu, mấy tên buôn dưa hoạt động hết năng suất.
" Đây không phải nói đùa sao? Thách thức thi đấu vượt cấp?!"
" Chiến đấu vượt cấp, không phải ta chưa từng nhìn thấy qua, nhưng bị vượt cấp, thường là những tên cùi bắp không có năng lực chiến đấu, mà học viên hạch tâm của võ quán Nhất Kích, chuyện này..... "
"Võ quán Cực Hạn thật bành trướng. Lúc nãy, mới đối đầu với thức tỉnh cấp 1, cả 2 người họ vẫn còn ngang tài ngang sức, chỉ bước cuối cùng mới thắng được. Bây giờ, lại đi thách đấu với thức tỉnh cấp 2, xét về kĩ xảo chiến đấu, võ quán Nhất Kích được xem là hàng đầu, thấy thế nào cũng chả ngang tài ngang sức "
"Theo ý kiến của ta, võ quán Cực Hạn không có lựa chọn nào khác. Các anh không thấy võ quán Cực Hạn chỉ có 2 học viên hạch tâm thôi sao? Dù 2 người kia đều thắng chỉ mới đem xuống có 2 ván, 5 ván phải 3 thắng, chỉ thiếu 1 ván nữa, thi đấu vượt cấp, chỉ sợ không còn lựa chọn nào khác.
Ông hoàng chuyên gia phân tích lên tiếng: " Về phần những học viên bình thường khác, nhìn những trận chiến lúc trước, rõ ràng những người đó cùng với học viên hạch tâm của võ quán, thực lực chiến đấu hoàn toàn không có cùng đẳng cấp, dù sao người thức tỉnh đến võ quán để học tập chính là kĩ xảo chiến đấu. Còn cao thủ chân chính, phần lớn đều ở bên ngoài liều mạng chém giết. "
" u shit"
Có người hét lên.
Trên võ đài, chàng thanh niên võ quán Nhất Kích đối mặt với cô gái nhỏ kém mình 1 cấp, thế nhưng lại ra tay trước, 1 cú đá ngang hướng về phía Hạ Uyển Như.
Thực lực thức tỉnh cấp 2 không mạnh, đa phần người ở đây đều có thực lực thức tỉnh cấp 2 đi lên.
Nhưng cú đá ngang này, khiến người đang buôn dưa ở dưới võ đài giật mình sắc mặt thay đổi.
Bang!
Âm thanh nặng nề vang lên
Hạ Uyển Như thân thể trầm xuống, cô ấy gồng mình chống đỡ bằng 2 tay, bước sang một bên và lùi lại về phía sau vài bước.
Có vẻ như cô đang gặp bất lợi.
Nhưng cảnh tượng này khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều phải khiếp sợ.
" Ngăn cản, làm sao có khả năng? Dù chiêu thức kĩ xảo có khác biệt, nhưng lực cú đá ngang vẫn còn mãnh liền, giữa hai người vẫn có khoảng cách về thực lực, làm sao có thể ngăn cản được!"
Thanh niên bên võ đường Nhất Kích cũng bị bất ngờ nhưng anh vẫn không đứng ngây người, anh liên tục ra chiêu nhanh như vũ bão
Hạ Uyển Như vừa rút lui vừa chiến đấu, dù biết đang gặp bất lợi nhưng không có tổn thương gì nhiều, nàng vẫn có thể ngăn cản hay né tránh.
Xung quanh.
Một số người thức tỉnh với nhãn lực mạnh, đã nhìn ra tình huống, " Lực lượng, tốc độ của cô ấy, cao hơn nhiều so với thức tỉnh cấp 1 đỉnh phong, so với đối thủ của cô ấy, hơi yếu hơn một chút, nhưng khoảng cách cũng không lớn, đó là lý do tại sao nàng có thể lần lượt tiếp nhận công kích! "
Nói trắng ra.
Cho dù đó là người thức tỉnh đi ngang qua.
Hay bản thân các học viên võ quán Cực Hạn, họ đột nhiên nhìn sang phía bên kia võ đài, nhìn thấy Tạ Y đang cười khoái trí, tất cả đều minh bạch.
Võ quán Cực Hạn, có phương pháp để nhanh chóng nâng cao tố chất thân thể!
Bỗng nhiên, dù họ có phải là học viên của võ quán Cực Hạn hay không, ánh mắt họ nhìn về phía Tạ Y trở nên nóng rực.
Nhìn thấy điều này, Lưu Sơn âm thầm cắn răng.
Bọn họ tới nơi này để phá quán, rõ ràng để nâng uy danh võ quán Nhất Kích, thể hiện lực lượng mạnh mẽ của võ quán. Má nó, làm sao lại tạo cơ hội cho võ quán Cực Hạn thể hiện bản lĩnh của mình. ? !
Lưu Sơn nhìn về phía võ đài bỗng như hét lên: " Nếu như ngươi thắng hiệp này, ta có thể làm chủ và thưởng cho ngươi hai bình Linh Hồn Lực!"
Bình chứa Linh hồn lực, Lạc Hà cũng có, do chính phủ sản xuất, dung tích của những bình này là như nhau.
Một cái bình chứa tràn đầy linh hồn lực, tổng linh hồn lực bên trong, chính là 1 chiếc bình tiêu chuẩn.
Hai bình tiêu chuẩn,
Luyện hóa lượng linh hồn lực này đủ để khiến một người thức tỉnh cấp 2 trực tiếp thăng lên cấp 3
Trên võ đài.
Cả hai người họ bắt đầu thở hổn hển.
Hạ Uyển Như tiêu hao thể lực nhiều hơn, cơ thể cô ướt đẫm mồ hôi, bộ quần áo thể thao rộng rãi bám sát vào cơ thể tinh tế của cô.
Lúc này, thanh niên võ quán Nhất Kích, nghe thấy lời nói của Lưu Sơn, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn, ra quyền ác liệt hơn, toàn đánh vào chỗ trí mạng.
Hạ Uyên Như liên tục lui lại, đã thối lui đến phía mép võ đài.
Trong nháy mắt, thanh niên lùi lại một bước, hơi nhấc chân phải lên, tư thế quái dị, bóng dáng lóe lên, chân trái đập trên mặt đất, cả người nhảy dựng lên, chân phải vung ra.
Cú đá này khốc liệt hơn, nhanh hơn và tàn nhẫn hơn.
Như thể ngay cả không khí cũng sắp bị xé nát, mũi chân hướng về thái dương của Hạ Uyển Như đá thẳng vào.
Nhưng lúc này, cô gái nhỏ võ quán Cực Hạn không thể rút lui!
Một số người xem nhắm mắt lại, nhưng một số ít cao thủ có chút hiểu biết bất ngờ mở to mắt, nhìn chằm chằm gắt gao, như thể họ muốn từ động tác của thanh niên tìm ra 1 chút gì đó.
Hô~
Mũi chân xé rách không khí, nhưng không có cảm giác đá vào cơ thể người, nhịp tim của thiếu niên bỗng nhiên lệch một nhịp, Hạ Uyển Như đã ở trước mặt hắn, rõ ràng không có khả năng né tránh, nhưng toàn bộ thân hình, chợt hướng khía cạnh võ đài khoảng nửa mét
Nửa mét này đã làm đòn tấn công của anh hoàn toàn thất bại.
Bàn chân không được bảo vệ cũng khiến anh không thể ngừng chúi người về phía trước và mất thăng bằng.
Nhân cơ hội này, Hạ Uyển Như thấp giọng la lên, tung ra một cú đấm thẳng tắp, nhưng lại huy động khí huyết và sức lực của toàn thân, lan tràn từng li từng tí dọc theo cánh tay của cô.
Bang!
Giống như một quả dưa hấu vỡ ra.
Hộp sọ cứng rắn, bị một quyền không đáng chú ý này đánh cho nổ tung ra.
Cả đại sảnh tầng một trong phút chốc im lặng.
...
Trên võ đài, Hạ Uyển Như quỳ trên mặt đất, nhìn thi thể không đầu đang kế bên, tay che miệng thở hổn hển.
Ánh mắt cô không rời khỏi thi thể không đầu, nỗi sợ hãi trong mắt cô dần dần tiêu tan và chuyển thành sự kiên định.