Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 264: Thuyết phục

Chương 264: Thuyết phục


Vài phút trước.
Trần Hiểu Gia lẩm bẩm, muốn có cơ hội để ra sân.
Ban đầu, Đường Vũ từ chối.
Nhưng mà Trần Hiểu Gia đã dựa vào lí lẽ để biện luận, nói rõ mình mới là Đại sư tỷ của võ quán, thực lực cũng vô cùng mạnh..
Nói như thế cũng không sai, Trần Hiểu Gia đã hấp thu luyện hóa linh hồn lực, sớm đã đạt tới thức tỉnh cấp 3.
Bây giờ, cũng đã ngâm mình trong thuốc " rèn luyện cơ thể " , cũng đã uống qua các loại thuốc trân quý khác.
Tuy thực lực cũng chỉ có cấp 3 đỉnh phong, nhưng thực lực lại vượt xa, so với người có năng lực cùng cấp, tố chất thân thể của Trần Hiểu Gia đã hơn gấp đôi, hơn nữa tổng nguyên lực cũng gấp hơn hai lần, cường độ tinh thần của nàng mạnh hơn gấp 3 lần so với người năng lực bình thường.
Mặt ngoài, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng kinh nghiệm chiến đấu chỉ là 1 con mèo, đây cũng là bởi vì thân phận đặc biệt, dưới tình huống Đường Vũ không có yêu cầu, Tạ Y, Tạp Môn và những người khác cũng không ép Trần Hiểu Gia tham gia huấn luyện.
Trừ khi cô em họ mặc vào trang bị đầy đủ, dù sao đây cũng là một cuộc tỉ thí 'không công bằng', bật hack cũng không cần đường đường chính chính, Đường Vũ đang chuẩn bị từ chối.
Dường như cô cảm thấy mình bị đánh giá thấp, Trần Hiểu Gia không phục nhất quyết nói, " Em đã ở trong chế độ vô tận chống đỡ được 5 phút!"
Đường Vũ ngạc nhiên, sau đó quay đầu lại hỏi: " Em lần đầu tiên chơi chế độ vô tận cầm cự được 5 phút sao?"
“ Không, em đã thử hơn chục lần mới có thể cầm cự được 5 phút.” Nàng chỉ nhỏ giọng mà giải thích..
Đường Vũ dừng lại, cảm thấy bất ngờ hơn.
Trong Thâm Lam, giữa các thành viên của đội tuần tra, chế độ vô tận còn có một danh hiệu khác là chế độ tự ngược đãi bản thân.
Vì chế độ vô tận không có lựa chọn rời khỏi và không có kết thúc, theo thời gian trôi qua, số lượng ma thú xuất hiện ngày càng nhiều và vô cùng mạnh mẽ. Bất kì người thức tỉnh nào ở trong chế độ vô tận chỉ có 1 kết quả.
- Đánh nhau cho đến chết.
Hơn nữa, khi chết đi sẽ bị mấy đầu ma thú đồng thời lao vào cắn xé, phanh thây.
Cảm giác đó, nhiều thành viên trong đội tuần tra không muốn thử lại lần 2.
Anh cũng không ngờ Trần Hiểu Gia đã thử cả chục lần, vậy mà có thể trụ được năm phút ... Bản thân Đường Vũ cũng biết năm phút khó khăn như thế nào, không phải anh cũng chưa từng bị ngược đãi trong chế độ vô tận.
Sau khi cân nhắc một chút, Đường Vũ gật đầu, " Được rồi, ván kế tiếp em lên đi."
Cũng hay, ở phía dưới còn có 2 cái bảo bối dùng để tập luyện đây
...
...
Trần Hiểu Gia vốn định trực tiếp nhảy từ cửa sổ từ tầng 2 xuống, xuất hiện 1 cách hoành tráng, nhưng khi cô vươn đầu nhìn khoảng cách ở bên dưới, cảm thấy có chút chóng mặt.
Nghe nói là tầng 2, trên thực tế chắc chắn cao 3,4 tầng lầu, nàng có chút do dự, vẫn là nên đi xuống lầu bằng cầu thang bộ cho chắc ăn
Sau khi lên võ đài và nhìn thấy đối thủ của mình tiến đến với vẻ mặt hung dữ, Trần Hiểu Gia không hoảng sợ như gặp Vương Nhiên lần trước, lần này co vô cùng hào hứng.
Cô đưa tay ra và gieo hạt giống.
Ngay sau khi những hạt giống này rơi xuống đất, chúng nhanh chóng sinh trưởng, biến thành những gốc dây leo xanh tươi, nhấp nhô trên nền gạch trắng.
Học viên võ quán Nhất Kích đã nhanh chóng né tránh, nhưng những dây leo này giống như những con rắn linh hoạt, hàng chục dây leo di chuyển nhanh chóng, vây đuổi và chặn lại.
Sau đó, đối thủ bị trói, càng giãy dụa, dây leo càng trói chặt hơn, cho đến khi bị gói thành 1 đòn bánh chưng, liền âm thanh chả nghe thấy gì, chỉ nghe thấy tiếng " ô. ô" đứt quãng
Một lát sau, tên học viên đã bất tỉnh nhân sự.
Đây có lẽ ván đấu kết thúc nhanh nhất.
Một bên là người thức tỉnh am hiểu kĩ năng cận chiến, bên còn lại là người có năng lực hệ nguyên tố tầm xa. Nhưng, người chơi cận chiến đã bị hạ gục trước khi anh ta đến gần.
What the f..ck ... ngay cả khán giả cũng không biết phải nói gì hơn.
Rõ ràng họ đã chờ đợi ván đấu của những người thức tỉnh cao cấp diễn ra gay cấn nảy lửa, nhưng ván đấu chưa gì kết thúc rất nhanh chóng, toàn bộ quá trình này không có tí hứng thú nào!
Một người mới vừa thức tỉnh bỗng nhiên hỏi: " Đấu võ, còn có thể sử dụng năng lực đặc thù sao?"
Những lời này khiến một số người thức tỉnh xung quanh cười lớn, " Cạnh tranh không chỉ là vũ lực cá nhân. Bây giờ chúng ta đang ở tận thế, bạn có thực sự nghĩ rằng có loại cạnh tranh đầy khuôn khổ thi đấu võ giống lúc trước sao."
" Năng lực đặc biệt, cũng là 1 loại năng lực cá nhân. "
Không công bằng, chỉ có thể trách bản thân quá yếu đuối ... Hơn nữa, người có năng lực hệ mộc thông thường cũng không mạnh như vậy, cho dù dây leo tốc độ sinh trưởng, độ dẻo dai hay tốc độ khống chế của dây leo, người có năng lực bình thường không thể so sánh. Đây cũng là nguyên nhân khiến cho nàng chiến thắng dễ dàng. "
Trên võ đài.
Trần Hiểu Nhiên nhìn hai tay lẩm bẩm nói: " Yếu như thế, không phải giả bộ chứ?"
Nàng sững sờ, sau đó nhìn về phía Lưu Sơn, cùng tên thức tỉnh ở phía sau, " Anh đó, người kế tiếp chính là anh, lên nhanh nào..."
Người thức tỉnh bị điểm danh nhìn về phía võ đài , người kia bị trói như một quả bóng, còn bị gai nhọn trên dây leo đâm thủng da, nguyên bản vốn rất khôi ngô, nhưng giờ đây bị hút đến da bọc xương ...
Người thức tỉnh cấp 5 rùng mình 1 cái, hắn muốn xông lên nhưng có chút do dự, chân không thể nào nhúc nhích, không khỏi lấy ánh mắt mờ mịt nhìn về phía sư phụ Lưu Sơn.
Lưu Sơn im lặng một hồi, cuối cùng nói: " Lần tỉ thí này, chúng ta thua rồi."
Hắn xoay người, bước chân có chút nặng nề.
Hai tên bảo vệ của võ quán Nhất Kích đã chạy lên trên võ đài, mang theo tên học viên bị Trần Hiểu Gia trói.
Một số tên hộ vệ khác lên khiêng hoặc đem các học viên bị thương và chết nhanh chóng rời đi.
Có thể nói, nếu không có những người hộ vệ này, thì việc họ muốn quay trở về như thế nào sẽ là một bài toán khó.
...
...
Sau khi rời khỏi võ quán Cực Hạn, Lưu Sơn phân phó học viên cấp năm dẫn những người khác trở lại Võ quán trước, nhưng bản thân anh lại bước vào một quán trà đối diện với võ quán Cực Hạn và tìm một phòng riêng ngồi xuống.
Anh uống từng ly trà, cơn bực bội còn ở trong người.
Khi đến đây, cũng không có cùng người khác trở về võ quán, nhưng cũng không phải là trốn tránh.
Không lâu sau, ba người thức tỉnh, mỗi người cách nhau từ ba đến năm phút, lần lượt đến phòng riêng này.
Lưu Sơn thấy mọi người đã đến đông đủ, đặt chén xuống, " Các ngươi mang theo thứ ta muốn sao?"
“ Mang đến mang đến.” Người ngồi cầm đầu mở miện, lấy từ trong túi ra những mảnh vỡ to bằng lòng bàn tay.
Một số mảnh vỡ này trông giống như tay cầm hoặc tấm sắt. Chúng dường như là những mảnh vỡ được lấy ra từ một thiết bị nào đó.
" Đây là thứ mà ngài muốn. Bộ phận trang thiết bị hoàn chỉnh của võ quán Cực Hạn. Chúng ta không có biện pháp mang ra ngoài. Chúng ta chỉ có thể dùng phương pháp này để giả vờ làm hỏng, sau đó bí mật mang ra một ít bộ phận."
Hắn nói, đem 1 mảnh vụn nhỏ đưa qua.
Lưu Sơn nhận lấy, cầm trong tay xem xét, dùng sức ẩn rồi bẻ, từ chỗ đứt gãy ra có thể nhìn ra một số hoa văn kỳ lạ, "Những hoa văn phức tạp này là gì?"
" Cái này ngài làm tôi khó xử quá. Tất cả những gì ngài yêu cầu, chỉ để cho tôi mang qua 1 chút tài liệu . Đúng rồi, bởi vì chúng tôi đã làm hỏng thiết bị của võ quán Cực Hạn, cho nên bị yêu cầu bồi thường 300 nguyên tinh. Ngài xem, cái này ... "
Lưu Sơn có chút nóng nảy, " Tất cả sẽ thanh toán, ngày mai đến võ quán tìm ta, 300 nguyên tinh, cộng thêm thù lao nhiệm vụ này, ta đồng loạt trả hết cho các ngươi."
Người thức tỉnh cẩm đầu nhoẻn miệng cười nói: " Ông chủ Lưu thật sự rất thẳng thắn. Nếu lần sau có nhiệm vụ gì, anh em chúng tôi sẽ có mặt theo yêu cầu."
Hắn nói còn có chút tiếc nuối.
Hắn tình cờ tăng mức bồi thường từ hai trăm lên ba trăm. Nếu sớm biết như vậy, anh sẽ chọn trang thiết bị mắc tiền hơn mà phá hư, nhưng sau đó anh có chút chán nản, với sức mạnh thức tỉnh cấp 4 của mình, hầu hết các thiết bị tập luyện ở trong võ quán anh không thể phá hủy. Chỉ có cái này, anh phải thật lâu tìm kiếm mới phát hiện.
Ba người thức tỉnh lần lượt ra đi.
Lưu Sơn nhìn những mảnh vỡ này trên bàn, nghĩ đến ba trăm nguyên tinh phải trả thêm tiền, càng thêm phiền não.
“ Khoản chi này nên tìm ông chủ thanh lí hay không?” Hắn lẩm bẩm, trong mắt có chút hối hận, “Những tài liệu này hẳn có thể tiết lộ một số bí mật của thiết bị huấn luyện của võ quán Cực Hạn. Nếu không, lần này, anh sẽ thua lỗ lớn rồi. "
Với kinh nghiệm của ngày hôm nay, hắn linh cảm, nếu võ quán Nhất Kích không thể nhanh chóng phá giải ra bí ẩn về thiết bị huấn luyện càng sớm, các võ quán khác sẽ không còn chỗ đứng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
" Cũng may, võ quán của chúng ta có nội tình thâm hậu. Cho dù sau này việc kinh doanh với học viên bình thường có chút ảnh hưởng,, nhưng võ quán vẫn có liên hệ với quân đội phòng thủ. Những người thức tỉnh của quân đội phòng thủ thường xuyên đến võ quán để tập luyện. Có phần thu nhập này chống đỡ, võ quán không hẳn là không có cơ hội. "
Lúc này, Lưu Sơn vừa quay đầu lại, xuyên qua cửa sổ nhìn thấy đường phố vô cùng náo nhiệt, ở lối vào võ quán Cực Hạn bên kia đường, một đám người mặc đồng phục của đội trị an đang mang theo vài rương vật phẩm đi vào bên trong võ quán.
" Đây là muốn làm gì?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất