Chương 265: Đến võ quán cám ơn
Tầng một của võ quán.
Bởi vì sự kiện đập phá quán, hiện tại võ quán có nhiều người sống sót hơn lúc trước.
Sau khi trận chiến kết thúc, một số người sống sót hóng chuyện xong xuôi đã giải tán, cũng có 1 số người sau khi hoàn thành đăng kí làm hội viên, ở trong đại sảnh rãnh rỗi tìm thiết bị huấn luyện để tập luyện.
Những người sống sót bình thường vẫn chưa cảm nhận được gì. Những người thức tỉnh, đặc biệt những người thức tỉnh cấp cao, đã phát hiện ra sự khác biệt rõ ràng thiết bị huấn luyện của võ quán Cực Hạn, cho dù trong khoảng thời gian ngắn không giúp cho họ mạnh lên được, nhưng sau khi rèn luyện sẽ giúp ích cho bản thân chút ít.
Dù sao làm 1 thẻ hội viên cũng rất đáng giá, nói cho cùng, giá hàng tuần cho thẻ thành viên cũng không hề đắt
Điều khiến cho những học viên bình thường này chú ý nhất, chính là thiết bị tập luyện của võ quán có thể khiến cho người ta trở nên mạnh mẽ hơn một cách nhanh chóng.
Trước đó, mặc dù Quý Minh và Hạ Uyển Như không bại lộ thân phận học viên hạch tâm, nhưng họ đã luyện tập trong võ quán gần như cả ngày. Bọn họ cũng chỉ tập luyện ở phòng trọng lực đối với tố chất thân thể tăng lên rất có ích, nhưng cũng không thể nhanh như vậy được.
Trong lúc nhất thời, những người này tìm không thấy các quản lí cấp cao như Tạ Y, Tạp Môn, nên chỉ vây quanh xung quanh 2 học viên, hỏi về cách làm sao để trở thành học viên hạch tâm của võ quán.
Sư tử Cuồng Phong và những người thức tỉnh cấp cao khác thậm chí còn hối hận đến xanh cả ruột gan... Khi võ quán Cực Hạn mở cửa, bọn họ bày tỏ mong muốn trở thành học viên cốt lõi, nhưng sau khi bị từ chối những người này đã ngừng nài nỉ làm học viên cốt lõi nữa.
Ở trong nơi trú ẩn bọn họ được gọi là cao thủ, bọn họ đều có sự kiêu ngạo riêng của mình. Riêng phần mỗi người, có người ở trong nhóm lính đánh thuê, có người cấp cao hay đoàn trưởng hoặc đang làm đồ đệ của người khác, như vậy còn không mãn nguyện sao.
Võ quán từ chối, bọn họ cũng không nhất định phải kiên trì hạ thấp mình, tuy võ thuật có chút cường đại, nhưng để học được võ thuật vô cùng mất thời gian, thay vì tốn thời gian như thế thà đi săn ma thú dùng để cải thiện và nâng cao cấp độ của bản thân.
Bây giờ nghĩ lại, lúc đó cũng không có bao nhiêu người thức tỉnh, thức tỉnh cấp 5 cũng không có bao nhiêu, khi đó chỉ cần kiên trì 1 chút, biểu hiện ra 1 lòng luôn hướng về võ thuật, sau đó đút lót thêm chút nguyên tinh, tạo thêm 1 chút quan hệ với các sư phụ ở đây, như vậy không phải dễ dàng trở thành học viên hạch tâm của võ quán hay sao?
Với màn thể hiện của những học viên hạch tâm võ quán Cực Hạn, cho dù không đột phá được bình cảnh, nhưng thực lực của bọn họ có thể sánh ngang với người thức tỉnh cấp 6
Nghĩ đến điều này, ai ai cũng đều tỏ ra hối hận.
Nhìn lại hiện tại, vây xung quanh Quý Minh, Hạ Uyển Như có hơn chục người thức tỉnh cấp 5, để hai người kia không thể nào trốn thoát được.
Ngay cả đại lão đột phá giai đoạn kia cũng chưa từng xuất hiện, nhưng những nhân vật đại lão muốn học võ, cũng không cần chờ đợi ở nơi này, chắc tìm 1 chỗ bí mật nào đó, 2 bên trao đổi lợi ích với nhau.
Cuồng sư Phong Vũ đứng ở xa nhìn hai vị đệ tử bị vây quanh bởi ba tầng trong, ba tầng ngoài, trong lòng sầu muộn không thôi.
Lúc này, bọn họ nghe được động tĩnh, " Lại có người thức tỉnh nghe danh mà đến nữa à? Có vẻ như cơ hội trở thành học viên hạch tâm của chúng ta càng ngày càng thấp rồi."
Ánh mắt của họ nhìn lại, nhưng họ thấy hơn một chục người thức tỉnh đội anh ninh mặc đồng phục đi đến.
...
...
Cơ quan công an, quản lí các vụ việc lớn nhỏ nơi trú ẩn, có tác dụng răn đe rất mạnh đối với những người sống sót bình thường và cả những người đã tỉnh.
Ngay sau khi hơn một chục người mặc đồng phục thức tỉnh đi vào cửa, nguyên bản ngăn tại cổng, trò chuyện hay ngừng chân lại, lần lượt đều chạy tán loạn ra ngoài.
Có người nói thầm: " Chẳng lẽ có người báo cáo vụ việc ở võ quán Cực Hạn? Bởi vì đánh chết người nên đã kích động với đội an ninh?"
" Tên nào gan to đến như thế? Với thực lực của võ quán Cực Hạn, cho dù có báo cáo lên cũng chẳng có vấn đề lớn gì. Có lẽ chỉ cần đưa nguyên tinh qua mọi chuyện giải quyết êm đẹp."
" Nhưng các anh không thấy có quá nhiều người đến từ cục cảnh sát hay sao? Còn có những người đi cùng với cục cảnh sát, cảm giác giống như cao thủ."
" Hình như không phải, rõ ràng là cao thủ, " oh my god", khí tức cao đến nỗi ta không thể nào cảm nhận được."
Khoảng hơn chục người thức tỉnh trong bộ đồng phục đi vào võ quán
Sau khi đi vào võ quán, nghiêng tai lắng nghe 1 chút, rất nhanh đi về phía Quý Minh và Hạ Uyển Như đang bị vây quanh.
Lúc này, Quý Minh và Hạ Uyển Như sắc mặt khó xử.
Những người thức tỉnh xung quanh, ai nấy cũng đều hi vọng họ có thể nói vài lời cho mình trước mặt một số vị sư phụ thay mình nói vài lời tốt đẹp, không ít người còn xuất ra nguyên tinh để hối lộ.
Hai người cũng đành bó tay, ai biểu toàn bộ tầng 1 cũng chỉ có 2 người bọn họ ở đây.
Sư phụ Tạ Y và Trần Hiểu Gia, sớm đã thấy tình hình không ổn rồi rời đi
Lúc này, hai người bỗng nhiên nhìn thấy ở phía ngoài, những người thức tỉnh vốn cố gắng chen chúc vào bên trong, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, vội vàng hướng sang 1 bên, còn mang theo ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía sau.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều người thức tỉnh lần lượt tản ra, đúng là phân tán ra 1 con đường, ngay cả những người thức tỉnh ở phương hướng khác, sắc mặt biến ảo, cũng không nhịn được ngẩng đầu lên.
Lúc này, Quý Minh và Hạ Uyển Như cũng cảm thấy có điều gì đó không đúng, rất nhiều khí tức mạnh mẽ đang đi về hướng bọn họ
Người đi đầu là một người đàn ông trung niên, chân tóc có phần hơi cao, dáng người có chút mũm mĩm, khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Cả hai không khỏi nuốt nước miếng.
Dù trên võ đài có biểu hiện sáng chói tới cỡ nào, họ vẫn cảm thấy bị áp bức, điều này do bản năng phản ứng khi khoảng cách quá lớn về cấp độ quá lớn.
Người đàn ông trung niên với mái tóc thưa thớt đến gần nở một nụ cười nhân hậu, " Cậu bé, quán chủ và mấy vị sư phụ của phòng tập võ quán đi đâu hết rồi?"
“ Ngài là?” Quý Minh hơi thận trọng.
" Ta là Giám cục trưởng Kim bên cục cảnh sát. Chúng ta mang chút đồ đạc đến, cần cùng quán chủ của cậu ra nói chuyện 1 chút."
Cục trưởng Kim!
Một trong những người có quyến thể ở Lạc Hà!
Những người thức tỉnh xung quanh, sau khi nghe đến, tất cả đều ngu ngơ nửa ngày.
Có người để ý thấy các thành viên đội an ninh phía sau đang xách một vài chiếc rương lớn.
Có vẻ như có một loại giao dịch nào đó giữa Cục cảnh sát với võ quán Cực Hạn?
Cục an ninh vì hộ tống lô hàng hóa này, thậm chí ngay cả cục trưởng cảnh sát phải đích thân ra ngoài, rốt cục trong rương chứa những hàng hóa gì?
...
Cục trưởng Kim trực tiếp hỏi câu hỏi, vây quanh 2 học viên hạch tâm, tự nhiên xấu hổ, cũng không dám cả gan vây quanh nữa, nhưng họ không có đi xa, liền núp ở 1 bên, trong lòng vô cùng hiếu kì.
Quý Minh nói chuyện với cục trưởng Kim 1 cách cẩn thận.
Cục trưởng Kim hỏi một câu, hắn trả lời lại 1 câu, trong khi Hạ Uyển Như vội vã chạy đến cửa sau của võ quán.
——Sư phụ Tạ Y không biết chạy trốn ở nơi nào, nhưng họ vẫn biết mấy vị Tạp Môn thường tập luyện ở đâu.
Không lâu sau, đại ca và anh hai tạp môn đi theo Hạ Uyển Như đến nơi đây.
Cục trưởng Kim đã từng gặp qua đại ca của Tạp Môn, lúc trước phong thái chống lại tên xương đen vẫn còn in sâu trong lòng ông ... Mặc dù vậy, ông không thể phân biệt được đâu là hai anh em, đâu là đại ca, đâu là người em.