Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 112

Chương 112
Mặc Ngôn ở một bên kêu lên: ͏ ͏ ͏
-͏ Làm hết hồn, tôi còn cho rằng thật sự tới không được. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Cô dù sao cũng là ma tu, sẽ bị chuyện như vậy dọa sợ? Cô chuyên tu mộng yểm mà? Hù chết bọn họ là được. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết ở một bên không nói chuyện, lạnh như băng. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cắn kem cây nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhóm đầu tiên chỉ có mấy người chúng ta? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ừ, Cảm Tri bộ bận chăm sóc hai đứa nhóc kia, chờ thêm mấy ngày nữa mới xuất phát, người khác thì định đi cùng sư môn của mình. Không giống chúng ta, nào là lạc đàn, nào là tán tu. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, Biên Hải Đao Khách là tán tu, tự nhiên không có gì kéo chân. Xích Huyết Đồng Tử thì nguyên đỉnh núi chỉ có mình hắn đi, nên càng không có gì vướng víu. ͏ ͏ ͏
Người duy nhất bị vướng víu là Lục Nguyệt Tuyết, bởi vì mang theo Mặc Ngôn, cho nên bị ép đi với những người kia. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn tự nhiên không có lựa chọn nào khác. ͏ ͏ ͏
Đây là nguyên nhân Giang Tả cau mày, hắn vừa đến đã nhìn thấy bốn người này. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn cũng không định cố ý tránh né, ở chỗ này còn chưa cần làm điều đó. ͏ ͏ ͏
Nhóm Xích Huyết Đồng Tử tự nhiên cũng nhìn thấy Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn kêu lên: ͏ ͏ ͏
-͏ Phá Hiểu đại lão? Anh cũng muốn đi Thánh Địa? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử hưng phấn hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Phá Hiểu đạo hữu đã nghĩ thông? ͏ ͏ ͏
Tuy tu vi của Phá Hiểu không có nhưng đều làm chuyện người bình thường không làm được, có hắn ở thì xác suất ra nổi bật siêu cao. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nghĩ thế này. ͏ ͏ ͏
Nếu nổi bật sẽ khiến người chú ý, được chú ý thì khả năng ở chỗ rẽ gặp được tiên tử sẽ lớn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đi du lịch thôi. ͏ ͏ ͏
-͏ Du lịch? ͏ ͏ ͏
Bốn người khó hiểu. ͏ ͏ ͏
Thánh Địa còn có đoàn ngắm cảnh sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không giải thích nhiều, đi thẳng đến sân bay. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đỉnh núi nhà Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Tử Phong nhận được một phong thư, xem xong hắn cười cười: ͏ ͏ ͏
-͏ Lại có người muốn đi Thánh Địa gây sự? Thánh Địa đúng là nhiều tai nạn. ͏ ͏ ͏
Một tiên tử xinh đẹp đứng phía sau Tử Phong, cô mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Không báo cho tiểu sư đệ sao? Chắc hắn đi Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
-͏ Yên tâm, có thể xảy ra chuyện gì? Cùng lắm bị thương nặng mà thôi. Cũng không biết có thể thuận tiện làm thịt Mặc Ngôn không nữa. ͏ ͏ ͏
Cô gái kia tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Mặc Ngôn sư muội đáng ghét vậy sao? Chúng ta ít phái nữ đến tội, sư phụ có bảy đệ tử thì chỉ mình em là nữ, Mặc Ngôn đến ở lại ít hôm chẳng lẽ không nên vui vẻ sao? ͏ ͏ ͏
Tử Phong nhìn sư muội nhà mình, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Lam Nguyệt sư muội, em mới vừa về nên hoàn toàn không biết Mặc Ngôn ma tu là người thế nào, em không biết tài nấu nướng của cô ấy thần kỳ cỡ nào. ͏ ͏ ͏
Tiên tử được gọi là Lam Nguyệt cười cười: ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy à, nhưng chắc không có cơ hội nếm thử rồi, em lại sắp đi ra ngoài, các sư huynh sư đệ hãy vất vả chút, con gái cần được nhường nhịn nhiều chút. ͏ ͏ ͏
Tử Phong ngước nhìn trời: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh cảm thấy môn phái mình căn bản không cần đệ tử nữ, hở chút là thích tố cáo, quan trọng là thật sự có người chịu phán xử giùm. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Là mấy người mất trí phát cuồng làm gì đó! ͏ ͏ ͏
Cô còn nhớ lúc mình vừa đến, bị vị đại sư huynh này hố thảm cỡ nào, quả thực là không xem mình như nữ. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả cùng nhóm Xích Huyết Đồng Tử vào đại sảnh sân bay, nơi này tổng cộng có hai lối đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả chọn một lối đi, nhóm người Xích Huyết Đồng Tử ngạc nhiên nhìn hắn đi lối đó. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Mấy người nói lối đi đó là dành cho người thường mà? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách cũng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Mọi người có chú ý không? Trên người của Phá Hiểu đạo hữu bây giờ không có bất cứ dao động tu vi, cậu ta ẩn tàng tu vi. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết nhíu mày suy nghĩ sâu xa, cô rất muốn những người kia đọc được điều cô muốn nói từ trên nét mặt của cô. ͏ ͏ ͏
Nhưng Lục Nguyệt Tuyết bị lơ đẹp. ͏ ͏ ͏
Rõ ràng cô xinh đẹp như vậy, thôi, gõ chữ vậy. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết lấy di động ra gõ một hàng chữ: Mấy người nói xem có khi nào Phá Hiểu đạo hữu thật sự đi du lịch? Đi với thân phận người thường. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử xem xong, lắc đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi còn nhớ người thường đi Thánh Địa còn khó hơn so với tu sĩ. Nghe nói đặt vé máy bay cần người trong Thánh Địa hỗ trợ. Nếu không thì không cách nào lên máy bay. Chẳng lẽ Phá Hiểu đạo hữu có người quen trong Thánh Địa? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Có khi nào Phá Hiểu đại lão cua Thánh nữ? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không thể nào, phải biết rằng Phá Hiểu đạo hữu đi với thân phận người thường, nếu cua Thánh nữ thì nhất định phải đi với thân phận Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
-͏ Không thể nào khiến Thánh nữ làm theo quy trình người thường phiền phức như vậy. ͏ ͏ ͏
Thế là cả nhóm hoang mang. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất