Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 115

Chương 115
Giang Tả nheo mắt nhìn người này, hắn nhường chỗ cho người kia là vì đi ba người, hơn nữa chủ yếu là người trẻ tuổi đó khiến hắn nhớ tới vài chuyện. ͏ ͏ ͏
Nhưng người này đi một mình, cố ý sinh sự thì phải. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn người này, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nơi khác hết chỗ trống rồi sao? ͏ ͏ ͏
-͏ Còn, nhưng tôi thích ngồi vị trí của chú, không được sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhếch mép, trên đời này thật sự có loại người như vậy. ͏ ͏ ͏
Không được sao? ͏ ͏ ͏
Đương nhiên là được. ͏ ͏ ͏
Đối với loại người này, Giang Tả thậm chí không muốn nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Một miếng ngọc hiện ra trong tay Giang Tả, đây là trận thạch mà hắn chế tác suốt đêm. ͏ ͏ ͏
Người trước mắt mới có tu vi 1.4, không có tư cách khiến hắn tự mình ra tay. ͏ ͏ ͏
Lúc này, người kia giọng tức giận quát: ͏ ͏ ͏
-͏ Có nghe không? Tránh ra, một người thường mà ... ͏ ͏ ͏
Sau đó người này đột nhiên ngẩn ra, đôi mắt mất đi tiêu cự, giơ tay lên liên tục vả miệng mình. ͏ ͏ ͏
-͏ Thực xin lỗi, xin lỗi. ͏ ͏ ͏
Tát một cái, nói một câu xin lỗi. ͏ ͏ ͏
Người bên cạnh hơi ngạc nhiên, Giang Tả thì mặt không cảm xúc cất trận thạch vào. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn nhắm mắt tiếp tục dưỡng thần, trên thực tế hắn căn bản không ra tay, có người giúp hắn giải quyết. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn ở một bên hưng phấn cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ha ha ha, như thế nào? Ghê gớm không? Tôi chuyên tu mộng yểm, giỏi nhất trần đời. Tay trái có thể ban cho bạn thiên đường, tay phải đánh bạn rớt xuống địa ngục. ͏ ͏ ͏
Lúc này, nhóm Xích Huyết Đồng Tử cũng đến. ͏ ͏ ͏
Đi tới bên cạnh người kia, Mặc Ngôn đá bay hắn. ͏ ͏ ͏
Theo ý của cô thì cô quả thực đang làm việc tốt, cứu người này. ͏ ͏ ͏
Bọn họ đi tới bên cạnh Giang Tả, nhìn đối phương vờ như không thấy họ, làm bọn họ khó mà mở miệng nói cái gì. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nhìn bốn phía, phát hiện không có chỗ ngồi, bất đắc dĩ đành tự dọn ra một bộ bàn ghế. ͏ ͏ ͏
Có pháp bảo không gian thì có thể tùy hứng như vậy đấy, ai kêu sư phụ nhà cô vừa có tiền vừa không keo kiệt đưa cho cô (trừ Linh thạch). ͏ ͏ ͏
Cái bàn đặt ngay trước mặt Giang Tả, nhóm người Xích Huyết Đồng Tử thật tự nhiên ngồi xuống. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Làm như vậy có phải là quá rêu rao không? ͏ ͏ ͏
Hắn là một tên tán tu, đi ra ngoài đường luôn lo lắng quá rêu rao, khó tránh khỏi chọc vào một số người khó chơi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử sờ người móc ra mấy cây kem, đặt trên mặt bàn nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không sao cả, có đánh nhau cũng không sợ, càng không sợ bị ghi hận. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn lấy trái cây ra: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng vậy! Danh tiếng Mặc Ngôn ma tu này cũng rất nổi, dám chọc vào tôi thì bọn họ phải suy nghĩ cho kỹ. ͏ ͏ ͏
Đúng là cái tên Mặc Ngôn ma tu rất nổi tiếng, Biên Hải Đao Khách luôn biết điều này, ai kêu cô có sư phụ tốt. ͏ ͏ ͏
Nhưng từ khi quen Mặc Ngôn thì Biên Hải Đao Khách bản năng quên mất con người cũ Mặc Ngôn ma tu nổi tiếng như cồn. ͏ ͏ ͏
Chỉ nhớ Mặc Ngôn tiên tử đầu óc hơi chậm chạp. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết lạnh lùng ngồi đó, tuy rằng không nói chuyện, nhưng thực dễ dàng hấp dẫn ánh mắt người khác. ͏ ͏ ͏
Hồng Thự lúc này cũng nhìn mặt bàn, nó phát hiện hình như có đồ ăn ngon. ͏ ͏ ͏
Nó kêu cạc một tiếng, nhảy lên, chạy vòng quanh trái cây Mặc Ngôn lấy ra, nhìn xem cái nào mà nó thích ăn. ͏ ͏ ͏
Trông thấy Hồng Thự leo lên bàn, Mặc Ngôn giật mình kêu lên: ͏ ͏ ͏
-͏ Ủa? Đây là Hồng Thự? ͏ ͏ ͏
Hồng Thự nhìn Mặc Ngôn một cái, thầm nghĩ sao người này biết tên của nó? ͏ ͏ ͏
Sau đó nó mặc kệ, nó đã gặp những người kia rồi, hẳn là không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Tìm chốc lát, Hồng Thự ôm lấy một quả Lê hơi nhỏ, bắt đầu cắn, ăn xong thì hưng phấn kêu cạc. ͏ ͏ ͏
Đây là Lê ngon nhất mà nó từng ăn. ͏ ͏ ͏
Sau đó nó ôm Lê, kêu lên với Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Cạc, cạc, cạc! ͏ ͏ ͏
Giang Tả liếc Hồng Thự, lại liếc sang Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn lập tức nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhà của Lục Nguyệt Tuyết trồng, một ký một viên Nhất phẩm, cửa hàng bán lẻ nhà họ có bán, tôi trực tiếp hái trong vườn trái cây của họ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thở dài, hắn còn có thể tiếp tục diễn vai người thường được không? Hơn nữa những người kia trực tiếp rêu rao kéo luôn hắn vào nhóm. ͏ ͏ ͏
May mà hắn đã tính trước khả năng tồi tệ nhất, cho nên không để bụng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nhắm mắt lại. ͏ ͏ ͏
Mắt không thấy tâm không phiền, coi như mình là thân thích của đại boss đi. ͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả không có phản ứng gì, Hồng Thự đặc biệt thất vọng, nó quyết định đi tìm nữ chủ nhân nghị luận. ͏ ͏ ͏
Thật sự không được thì nó sẽ biểu diễn lộn ngược ra sau. ͏ ͏ ͏
Người bên cạnh tuy cũng khá kinh ngạc nhưng không ai chú ý nhiều, việc này không quá đặc biệt. ͏ ͏ ͏
Điều khiến bọn họ để ý là Mặc Ngôn ma tu nổi tiếng. ͏ ͏ ͏
Nhưng có vài người chú ý Giang Tả, thí dụ như người ban đầu nhắc nhở hắn, và ba người phía đối diện kêu hắn nhường chỗ. ͏ ͏ ͏
Còn người đã kiêu ngạo với Giang Tả thì thành một đống co ro trong góc, miệng sùi bọt mép, đại khái không có cơ hội đi Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh đến giờ đăng ký, nhóm Mặc Ngôn cất bàn ghế, Giang Tả cũng mở mắt ra mang theo Hồng Thự. ͏ ͏ ͏
Hồng Thự vẫn đang mang theo Lê xin của Mặc Ngôn, nó không nỡ ăn. ͏ ͏ ͏
Nó ôm Lê, vừa không cắn cũng không bỏ ra. ͏ ͏ ͏
Về việc này, Giang Tả chọn lờ đi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả đến cổng đăng ký, nhưng khi hắn trông thấy ‘máy bay’ thì ngây người. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất