Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 114

Chương 114
Anh nhân viên an ninh nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ngài cần mang thẻ đăng ký này theo bên người, nếu gặp tình huống đột phát thì nó có thể bảo hộ an toàn của ngài. ͏ ͏ ͏
-͏ Hiện tại xin phép xác nhận lại với ngài một lần nữa, thú cưng Hồng Thự của ngài sau khi được chúng tôi kiểm tra thì thật sự là linh thú. ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng chúng tôi không cung cấp bất cứ bảo hộ gì cho linh thú, nếu giữa đường xuất hiện ngoài ý muốn cần ngài tự gánh trách nhiệm. ͏ ͏ ͏
-͏ Ngài chấp nhận đúng không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng vậy! ͏ ͏ ͏
Làm xong quy trình, Giang Tả đi vào, thật ra ngay từ đầu có thể bảo hắn cho Hồng Thự kiểm tra xem có phải là linh thú hay không. ͏ ͏ ͏
Vậy thì hắn không cần nói dài dòng như vậy. ͏ ͏ ͏
Xem ra những người kia cũng là hy vọng nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn lối đi gần bên cạnh, thầm nghĩ chắc không có cửa ải gì nữa. ͏ ͏ ͏
Nhưng không thấy nhóm Xích Huyết Đồng Tử lại đây, điều này hơi lạ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vừa rời đi, nhân viên an ninh khác liền hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Có phải là hơi qua loa không? Ít nhất cũng phải bảo anh ta cho xem có thật sự sai khiến được con ưng kia hay không. ͏ ͏ ͏
Anh nhân viên an ninh lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đừng, mới nãy tôi thấy có một người tu vi không kém đi ngang qua chỗ này, khi cô ta trông thấy người kia thì mặt mũi trắng bệch, suýt chút nhũn chân té xuống dất. ͏ ͏ ͏
Nhân viên nữ ở bên cạnh cũng sực tỉnh ngộ: ͏ ͏ ͏
-͏ Nói đến thì, người mang theo con ưng khổng lồ hình như cũng trông thấy người kia, sau đó như bị hù sợ, trực tiếp trốn sang bên kia. ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi còn tưởng đâu mình nhìn lầm. ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi tới phòng đợi dành cho mình, yên lặng ngồi chờ, nơi này có người thường, nhưng rất ít, phần lớn đều là tu sĩ cấp thấp. ͏ ͏ ͏
Có người an tĩnh nhắm mắt dưỡng thần, có người đangthảo luận tu luyện bình cảnh, nhưng đa số thì chơi di động. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngồi ở một bên, định nhắm mắt dưỡng thần, dù sao hiện tại là người thường, làm việc là sẽ bị lộ ngay. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa muốn đi Thánh Địa, cần bảo trì không gây chú ý. ͏ ͏ ͏
Lúc này một người đàn ông trẻ tuổi đi tới bên cạnh Giang Tả, cười hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Huynh đệ, đi Xuyên Hà tiểu trấn hả? ͏ ͏ ͏
Xuyên Hà tiểu trấn là đích đến của chuyến đi này của Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Nói thật, kiếp trước hắn cũng hiểu biết chút ít về Thánh Địa, tuy sau đó Thánh Địa bị hắn ... ừm, tóm lại là hắn đã thấy qua Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn chưa nghe Xuyên Hà tiểu trấn bao giờ. ͏ ͏ ͏
Đại khái đã biến mất giữa đường. ͏ ͏ ͏
Hoặc vì nó quá bình thường không gợi lên chú ý của hắn, Giang Tả không quá bất ngờ. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn có thể xác định một điều, đó là Xuyên Hà tiểu trấn có người thường, đây địa khái là nguyên nhân Tô Kỳ kêu hắn đi. ͏ ͏ ͏
Có người thường, có người tu luyện, cái này dễ giải thích, cũng tiện cho hắn tạm thời cư trụ. ͏ ͏ ͏
Sẽ không có quá nhiều khó xử cùng với phiền phức. ͏ ͏ ͏
Một người thường xen lẫn trong người tu luyện là chuyện rất rắc rối, rất bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏
Tố chất tâm lý kém thực dễ dàng phát sinh một ít ý tưởng vặn vẹo. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn đối phương một cái, sau đó gật đầu. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông cười hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh đi một mình đúng không? Có phải đã được dặn rằng đừng giao lưu với chúng tôi? Yên tâm, chúng tôi cũng là con người, chẳng qua biết vài thứ mà các vị không biết. ͏ ͏ ͏
-͏ Lần đầu tiên anh đi chỗ đó đúng không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghi hoặc nhìn người này. ͏ ͏ ͏
Người này hiểu ý, giải thích ngay: ͏ ͏ ͏
-͏ Bởi vì chỉ đi một mình, hơn nữa còn là người thường, thông thường sẽ ngồi ở bên cạnh, bởi vì nơi này khó tránh sẽ có một ít xung đột, ngồi một góc thì an toàn hơn, cộng thêm góc đó có vật bảo hộ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả liếc sang bên cạnh, phát hiện bên kia đúng là có nhiều người thường ngồi, nhưng dãy ghế chính giữa cũng có người thường ngồi. ͏ ͏ ͏
Chưa đợi Giang Tả thắc mắc thì người này đã giải thích: ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng có một số người cũng ngồi ở đây, đó là bởi vì bọn họ có bạn ở bên cạnh bảo hộ. ͏ ͏ ͏
Được rồi, Giang Tả đã hiểu, tên này đang thiện ý nhắc nhở chính mình. ͏ ͏ ͏
Đối với việc này, Giang Tả chỉ khẽ ừ, sau đó nhắm mắt lại không nói gì, hắn không thể nào bởi vì vậy mà đổi vị trí . ͏ ͏ ͏
Trông thấy Giang Tả bình thản như thế, người đàn ông này cũng rất sửng sốt, thầm nghĩ lại là một người tự tin. ͏ ͏ ͏
Nơi này thật sự dễ dàng phát sinh một ít sự, hắn thiệt tình có ý tốt. ͏ ͏ ͏
Nếu không khuyên nhủ được thì hắn cũng không tiện nói thêm cái gì, bước đi tới chỗ ngồi xa hơn. ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ hy vọng hôm nay tốt nhất đừng xảy ra chuyện. ͏ ͏ ͏
Càng lúc càng đông người, rất nhanh vị trí bị thiếu, chỉ còn rải rác vài ghế. ͏ ͏ ͏
Nhưng rất nhiều người đều là kết bạn mà đến, tự nhiên hy vọng ngồi chung với nhau. ͏ ͏ ͏
Chỗ của Giang Tả vừa lúc có hai ghế trống, không khéo là ba người đến, bọn họ tự nhiên muốn ngồi chung. ͏ ͏ ͏
Ba người, hai nữ một nam. ͏ ͏ ͏
Để hai cô gái ngồi xuống xong, người đàn ông đụng nhẹ Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Huynh đệ, có thể nhường chỗ này cho tôi không? Ghế đối diện bên cạnh còn một chỗ trống. ͏ ͏ ͏
Giang Tả mở mắt ra nhìn đối phương một cái, người trẻ tuổi này vẻ mặt xin lỗi, hắn nhìn ghế phía đối diện, sau đó đứng lên đổi chỗ. ͏ ͏ ͏
Người kia cảm ơn: ͏ ͏ ͏
-͏ Rất cảm ơn. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nghe cô gái ở bên cạnh người kia nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh ta là một người thường. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông cười cười, cũng không nói thêm cái gì, hắn cảm thấy đề tài này không có gì để nghị luận. ͏ ͏ ͏
Hắn có nguyên tắc của mình. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không thèm để ý những chuyện này. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả vừa mới ngồi xuống, lại có một người đàn ông đá nhẹ chân của hắn: ͏ ͏ ͏
-͏ Chú em, tôi muốn ngồi chỗ này. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất