Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 121

Chương 121
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiếp tục. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ngây người, phản ứng của ông xã nhà cô thật bình thản, cô chỉ vào mình, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Vợ của anh, cũng là em, là một thành viên trong đại quân tu chân. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy câu nói này, Giang Tả thầm thở dài, quả nhiên, hắn bây giờ hoàn toàn không biết làm một người thường hẳn là có phản ứng gì. ͏ ͏ ͏
Trầm mặc thật lâu, Tô Kỳ bắt đầu thấy lo, nhưng Giang Tả lại đột nhiên mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Biết bay không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ngẩn ra, rồi quay đầu qua một bên: ͏ ͏ ͏
-͏ Tạm thời còn sẽ không, qua một thời gian ngắn sẽ bay được. ͏ ͏ ͏
Lúc trước cô còn lớn tiếng bảo khi trở về sẽ mang Giang Tả bay, bây giờ bị hỏi có biết bay hay không, Tô Kỳ thực lúng túng. ͏ ͏ ͏
Bởi vì cô còn phải qua thật lâu mới bay được, dù thế nào cũng cần đến Tam giai mới có thể bay lên. ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên, đây là tiên nữ biết bay mà em nói? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thì ra có nghe thấy, nhưng anh không thể chừa chút sĩ diện cho bà xã của mình sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lại nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh còn tưởng rằng em định mang anh bay một chuyến, sau đó chứng minh em là tiên nữ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ che mặt: ͏ ͏ ͏
-͏ Đừng nói nữa, em chỉ muốn trực quan biểu đạt sự đặc biệt của mình thôi mà. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ liếc trộm Giang Tả, hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh tiếp thụ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không tiếp thụ thì sao? Cũng chỉ có em mới dám yên tâm khiến một người thường đi loại máy bay đó đến đây, còn phải tự mình nghĩ cách tìm địa chỉ. ͏ ͏ ͏
Tuy rằng những điều này không thể mang lại tổn thương gì cho Giang Tả, nhưng hắn vẫn muốn oán trách một chút, đả kích Tô Kỳ làm hắn thích thú. ͏ ͏ ͏
-͏ Em sai rồi, lần sau không dám. ͏ ͏ ͏
Chờ bọn họ đi tới ven hồ, Tô Kỳ giải thích: ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên, em đi công tác là đi hàng yêu phục ma, lần sau anh không được hoài nghi em nữa, nếu không thì em sẽ rất khó chịu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngước nhìn trời, kiếp trước cho dù Tô Kỳ thẳng thắn với hắn thì hẳn là cũng sẽ không có kết cục tốt. ͏ ͏ ͏
Sau khi nói sự thật về tu chân cho Giang Tả, Tô Kỳ vẫn luôn nhìn chằm chằm vào hắn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bị nhìn chằm chằm làm Giang Tả có cảm giác gai người, đặc biệt là khi trong lòng hắn còn giấu chuyện khác. ͏ ͏ ͏
Cứ cảm thấy sắp bị phanh phui ra. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Em cảm giác hình như anh không hề kinh ngạc, năng lực tâm lý chịu đựng dù tốt cũng không thể nào không lộ ra chút xíu biểu cảm nào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng hết cách, hắn thói quen mặt không cảm xúc, khiến hắn cố ý làm ra nét mặt khoa trương thì thật khó. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhéo mặt của Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Không lẽ kinh ngạc quá mức nên mặt mất công năng biểu cảm rồi? ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không biết tại sao, Giang Tả hiện tại không muốn nói chuyện với Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
-͏ Đi đi, trở về đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả xoay người định trở lại: ͏ ͏ ͏
-͏ Hơn nữa, em có dư dả nhiều thời gian vậy sao? ͏ ͏ ͏
Bị nhắc nhở, Tô Kỳ mới phản ứng lại: ͏ ͏ ͏
-͏ Cũng đúng, thời gian rất hữu hạn, chúng ta phải tranh thủ thời gian. Phải rồi, em có đan dược là ... ͏ ͏ ͏
Giang Tả trực tiếp đi rồi, không được, hắn nghe không nổi nữa. ͏ ͏ ͏
Em không thể hàm súc một chút được sao? ͏ ͏ ͏
Có thể đừng hở chút là nhắc đến thuốc không? Thân thể của hắn không bị bệnh gì, chẳng qua thức khuya nên sức khỏe không tốt, từ từ rồi sẽ khỏe lên. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ chạy theo nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đi gấp như vậy làm chi? Sư phụ nói thuốc này cho người uống vào thì dù anh không có tư chất tu luyện cũng có thể từ từ sinh ra linh khí, đến lúc đó có thể nặn ra một quả cầu lửa nhỏ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngẩn ra, nói đến thì hắn vô dục vô cầu, không giống người thường. ͏ ͏ ͏
Nhưng đan dược gì mà có thể cho người nặn ra quả cầu lửa? ͏ ͏ ͏
Phải đến Nhị giai mới phóng ra pháp thuật được. ͏ ͏ ͏
Nhất giai cơ bản là không làm được. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lại giải thích: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư phụ nói hiện tại anh đã không thích hợp tu chân, cho nên đan dược này có lẽ có tác dụng một chút, nhưng đừng ôm kỳ vọng quá lớn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thở dài: ͏ ͏ ͏
-͏ Hai câu trước sau mâu thuẫn, không tư chất và qua tuổi là hai chuyện khác nhau chứ? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cúi đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Em không muốn lừa anh. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Câu này làm hắn đột nhiên có cảm giác tội lỗi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Đan dược đâu? Đưa anh xem. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất