Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 122

Chương 122
Tô Kỳ nhanh chóng lấy ra một viên đan dược màu đỏ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn thoáng qua liền biết đây không phải thuốc thông thường mà là thuốc ma pháp. ͏ ͏ ͏
Hoặc nên nói là đan dược Nguyên tố, ăn vào có thể trong thời gian ngắn có thể thân hòa với Hỏa Nguyên tố, dùng thời gian ngắn thân hòa với Nguyên tố có hiệu quả thì đúng là có thể phát ra quả cầu lửa. ͏ ͏ ͏
Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là quả cầu lửa, lợi hại chút thì cùng lắm là biến đổi quả cầu lửa chút ít. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo nếu nghịch thiên hơn nữa thì củng cố sức thân hòa này, đến lúc đó có khả năng bắn ra Phần Thiên Hỏa Hải. ͏ ͏ ͏
Xác suất nghịch thiên cơ hồ bằng không, nhưng thuốc thân hòa với Hỏa Nguyên tố cũng rất đắt. ͏ ͏ ͏
Sư phụ của Tô Kỳ thật sự rộng rãi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cầm đan dược, hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Sư phụ của em là dì nhỏ? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đúng rồi, em và sư tỷ đều được sư phụ nuôi lớn. Cho nên, sư tỷ là chị của em, sư phụ làm mẹ của em cũng được, nhưng sư phụ vẫn độc thân, không muốn làm mẹ, cho nên làm dì nhỏ. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giải thích hợp lý. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, Giang Tả và Tô Kỳ trở lại. Đối với Tô Kỳ thì hôm nay cô rất vui vẻ, cô cảm thấy chính mình không có gì lừa gạt Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa Giang Tả cũng chấp nhận việc cô tu chân, cho nên, hai người chắc chắn sẽ vẫn luôn bên nhau. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cũng đã tưởng tượng kết cục cho mình rồi. ͏ ͏ ͏
Nhưng loại việc này cứ giấu trong tim thì hết. ͏ ͏ ͏
Hiện tại chỉ còn thiếu sinh một đứa con, việc này hơi phiền phức, gần đây Thánh Địa vẫn luôn bị đánh. ͏ ͏ ͏
Không có ngày nào bình yên. ͏ ͏ ͏
Khi trở lại tiểu viện, Giang Tả và Tô Kỳ đều không trông thấy người khác. ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ thấy tờ giấy trên mặt bàn: ͏ ͏ ͏
“Con vịt không tệ, vi sư mang về chơi hai ngày, sáng sớm ngày mai nhớ đúng giờ báo danh.” ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bỏ qua phần đầu, bởi vì đọc nửa câu sau là cô hiểu rằng sư phụ đồng ý cho cô qua đêm ở đây. ͏ ͏ ͏
Đây là việc tốt, cô vốn tưởng trời tối phải quay về. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thì không có cảm giác gì, Tô Kỳ trở về cũng không rắc rối gì cho hắn, mà cô ở lại thì cũng có chỗ tốt. ͏ ͏ ͏
Điều đáng tiếc duy nhất là hai ngày đầu hình như lại tu tiên. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ném tờ giấy qua một bên nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Đi, em mang anh ra ngoài đi dạo, cho anh hiểu biết nơi này. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong bóng tối. ͏ ͏ ͏
Một giọng nói thâm trầm đột nhiên vang lên: ͏ ͏ ͏
-͏ Chuẩn bị sẵn sàng chưa? Đánh tiếng với Thánh Địa trước đã. ͏ ͏ ͏
Có người hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Có phải quá rêu rao không? Làm như vậy chẳng phải là bị bọn họ phát hiện, đến lúc đó họ làm phòng thủ nhằm vào chúng ta thì còn có thể tiến hành kế hoạch không? ͏ ͏ ͏
-͏ Ngớ ngẩn, mọi người đều không đần ngố, hành động của chúng ta không thể nào giữ bí mật, theo tôi biết thì đã có khá nhiều người biết hành động của chúng ta, cho nên, mấy người biết cái gì gọi là minh tu sạn đạo, ám độ trần thương? Tóm lại cứ đánh tiếng với bọn họ trước, nhìn xem phản ứng của những người kia thế nào. ͏ ͏ ͏
-͏ Vừa là chào hỏi, cũng là tung hỏa mù, trước tiên làm bọn họ đoán không ra chúng ta đang nghĩ cái gì. ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy lỡ như Thánh Địa không tổ chức tế tự thì làm sao bây giờ? Chúng ta đến vì tế tự. ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên mới nói anh quá xem thường Thánh Địa, hơn nữa anh không biết rằng phân đoạn quan trọng trong tế tự không thuộc quyền kiểm soát của Thánh Địa sao? ͏ ͏ ͏
-͏ Cố gắng nhanh chóng hành động, nhớ cắt đuôi sạch sẽ, đừng để chúng ta thành đồ khờ. ͏ ͏ ͏
-͏ Biết. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả đi theo Tô Kỳ bước trên đường cái trấn nhỏ. ͏ ͏ ͏
Trời đã sáng, nhiều người đi đường, nhưng không có nhiều xe chạy. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa ở trên đường phần lớn đều là người tu luyện, ngược lại mở tiệm thì cơ bản đều là người thường. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
-͏ An ninh trật tự trong trấn nhỏ rất tốt, bình thường sẽ không phát sinh hỗn loạn gì, dù sao người tu luyện cũng là người, cũng có nhu cầu. ͏ ͏ ͏
-͏ Cho nên ở chỗ này không cần lo lắng cái gì, trấn nhỏ suốt mười mấy năm qua chưa từng có vấn đề gì về an ninh trật tự. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vừa nói xong thì quảng trường gần đó phát ra tiếng nổ lớn. ͏ ͏ ͏
Ầm ầm! ͏ ͏ ͏
Tiếng nổ đinh tai nhức óc, tình huống này thực sự có hiệu quả đánh sâu vào mãnh liệt đối với người thường. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Rõ rành rành là vả mặt cô mà, sau đó Tô Kỳ nhìn Giang Tả, lúng túng nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Ngoài ý muốn, lần này nhất định là ngoài ý muốn. Dù sao có người tu luyện, ngẫu nhiên gặp một đợt thực nghiệm nổ mạnh thực bình thường. ͏ ͏ ͏
-͏ Kẻ địch tấn công! Những ai không phải nhân viên chiến đấu xin hãy nhanh chóng rút khỏi hiện trường, nhân viên võ trang đang gia nhập. Khóa mục tiêu tu sĩ từ ngoài đến, không phải nhân viên chiến đấu xin nhanh chóng rút lui! ͏ ͏ ͏
Loa trên trấn nhỏ lại vả mặt Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ, muốn nghe cô làm sao bào chữa cho điều này. ͏ ͏ ͏
Hoặc nên nói là hắn muốn xem cô còn có thể lấy lý do hợp lý nào để giải thích không. ͏ ͏ ͏
Nhưng quỷ tu ra sân sớm như vậy làm Giang Tả khá bất ngờ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn mặt Tô Kỳ nhăn nhó như bị táo bón, hắn muốn cười nhưng không cười ra tiếng. ͏ ͏ ͏
Bởi vì Tô Kỳ đang bực mình, không chừng sẽ giận chó đánh mèo lên đầu hắn. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, Tô Kỳ nhìn vị trí nổ mạnh, mang theo giận dữ nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh đi về trước, em qua đó làm thịt những kẻ quấy rối này. ͏ ͏ ͏
Giờ phút này, Giang Tả không hiểu Tô Kỳ tức giận vì đám người kia quấy rối ở địa bàn Thánh Địa hay bởi vì những người kia vả mặt của cô. ͏ ͏ ͏
Nhưng Tô Kỳ muốn đi đánh nhau là thật sự, tiếp theo, Giang Tả cởi xuống vòng cổ mà cô tặng cho mình: ͏ ͏ ͏
-͏ Mang theo cái này đi, đêm qua nghe ông chủ khách sạn nói đây là pháp bảo hộ mệnh ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả, sực tỉnh ngộ: ͏ ͏ ͏
-͏ Em đã thấy lạ tại sao anh bình tĩnh như vậy, thì ra tối hôm qua đã nghe ngóng hết rồi. Lần sau anh nhớ phối hợp với em, chứ không thì một mình em căng thẳng uổng công. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất