Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 141

Chương 141
Biên Hải Đao Khách bội phục từ tận đáy lòng, ở trong mắt hắn thì Giang Tả vốn không đến vì tế tự mà vì bí cảnh kia. ͏ ͏ ͏
Nơi đó tuyệt đối không phải chỗ bình thường. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc, hắn sắp chết, chứ không thì thật sự muốn đi nhìn xem. ͏ ͏ ͏
Hiện tại nên hỏi thì đã hỏi xong, Giang Tả không còn gì muốn nói. ͏ ͏ ͏
Lúc này, Mặc Ngôn hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Còn lời trăn tối gì nữa không? Nếu hết rồi thì tôi đi đây. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách suy nghĩ giây lát, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Trên người của tôi còn có nhiều Linh thạch, mấy người cầm lấy rồi chia nhau đi. Còn về tích góp cả đời của tôi cơ bản đều ở nhà tôi, mang theo Phá Hiểu đạo hữu, mấy người sẽ tìm được. ͏ ͏ ͏
-͏ Tìm được rồi hãy chia nhau. ͏ ͏ ͏
-͏ Và nhớ an táng tôi đàng hoàng, đừng ném đại chỗ nào đó. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử, Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng câm nín, đây là thật sự nói trăn trối. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn thì tự nhiên là hưng phấn đồng ý rồi. ͏ ͏ ͏
Lúc này di động của Giang Tả reo chuông, là Tô Kỳ gọi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cầm lấy di động, tiếp theo nói với Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
-͏ Ngày mai tôi sẽ lại đây, đừng vứt gậy đá kia. ͏ ͏ ͏
Nói xong, Giang Tả xoay người rời đi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử lập tức kêu lên: ͏ ͏ ͏
-͏ Đạo hữu, vậy còn Biên Hải đạo hữu ... ͏ ͏ ͏
-͏ Anh ta còn có thể kiên trì hai ngày. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không quay đầu lại rời khỏi. ͏ ͏ ͏
Nếu còn không đi thì khó mà ăn nói với người ở đầu dây bên kia. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết nhìn Xích Huyết Đồng Tử, biểu cảm trên mặt như đang nói: Vậy có phải là tôi không cần chữa bệnh? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử khiếp sợ phát hiện mình đọc hiểu, nhưng vẫn giả vờ không nhìn thấy. ͏ ͏ ͏
Ai đều biết, nhờ có Lục Nguyệt Tuyết chữa bệnh cho nên chống chọi được hai ngay, lỡ như không chữa bệnh, hôm sau tắt thở thì sao? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử ngáp dài: ͏ ͏ ͏
-͏ Buồn ngủ quá, tôi đi nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa ra bên ngoài Giang Tả liền nhấn nút nghe, tiếp theo truyền ra giọng chất vấn của Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh đi đâu? Tại sao phòng ở bị anh đốt? ͏ ͏ ͏
Nghe Tô Kỳ chất vấn, Giang Tả ngược lại thở ra, hắn sợ nhất là vẻ mặt lo lắng của cô. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lấy pháp bảo hộ mệnh Tô Kỳ đưa cho ra, nhìn một cái, hắn biết phỏng chừng đều nhờ thứ ày. ͏ ͏ ͏
Trong Thánh Địa, pháp bảo hộ mệnh này có nhiều công năng. ͏ ͏ ͏
Giống như thông qua cảm xúc tra xét nguy hiểm, nếu như hắn sinh ra cảm xúc khủng hoảng sợ hãi nào đó sẽ bị ngọc thạch này bắt giữ. ͏ ͏ ͏
Thiết trí khá lợi hại. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không nghe bên kia trả lời ngay, lập tức thúc giục: ͏ ͏ ͏
-͏ Này, nói chuyện! ͏ ͏ ͏
-͏ Thì anh biết chơi lửa, chơi vui quá nên đốt luôn. ͏ ͏ ͏
-͏ Miệng đầy dối trá. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói dối bị vạch trần không phải việc tốt. ͏ ͏ ͏
Sau đó lại vang lên giọng của Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
-͏ Thấy chưa, em tùy tiện hỏi vặc lại một chút là anh lộ đuôi ngay. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Chốc lát sau, Giang Tả trở lại Vũ Thiên tiểu viện. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đã chờ hắn ở đầu đường từ lâu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nắm tay Tô Kỳ, đi hướng đại sảnh phục vụ, hắn cần lấy thẻ phòng mới. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bỗng hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Cả ngày trời, anh có nhớ em không? ͏ ͏ ͏
-͏ Nhớ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giang Tả vốn tưởng Tô Kỳ sẽ so đo việc nói dối, không ngờ rằng chỉ là hỏi cái này. ͏ ͏ ͏
Đối với vấn đề này, Giang Tả tự nhiên biết nên trả lời như thế nào. ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy sao? Nhớ em thì tại sao lúc đốt nhà, anh không nghĩ đến em sẽ lo lắng? Anh không định báo trước cho em biết sao? Tắt máy điện thoại không có nghĩa là em ra ngoài sẽ không mở máy. ͏ ͏ ͏
-͏ Anh biết lúc em thấy nhà bị thiêu gần hết đã có biểu cảm gì không? ͏ ͏ ͏
-͏ Hả? ͏ ͏ ͏
-͏ Giang Tả tiên sinh của em? ͏ ͏ ͏
Vô số năm qua, lần đầu tiên hắn đổ mồ hôi lạnh khi đối diện chất vấn. ͏ ͏ ͏
Tại sao không thông báo cho Tô Kỳ? ͏ ͏ ͏
Hắn làm việc khi nào thì cần báo với ai? ͏ ͏ ͏
Hoàn toàn không có thói quen này, cho nên, tự nhiên tiềm thức bỏ qua. ͏ ͏ ͏
-͏ Ngay lúc đó... ͏ ͏ ͏
Giang Tả vừa mở miệng, Tô Kỳ đã nói tiếp: ͏ ͏ ͏
-͏ Xạo, tiếp tục xạo, nhớ biên ra lý do hay một chút, không chừng em sẽ thông cảm cho anh, nếu không thì đến lúc đó anh nói em cố chấp không nói lý thì không hay. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất