Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 177

Chương 177
Trông thấy Giang Tả vẫn im lặng, ông chủ Hà hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Chú em, cậu nhìn ra cái gì không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
-͏ Vấn đề không lớn, thực dễ dàng giải quyết. ͏ ͏ ͏
Ông chủ Hà mừng rỡ, tu sĩ kia thì cau mày, đây là đang vả mặt của hắn sao? ͏ ͏ ͏
-͏ Tiểu huynh đệ, cậu là người thường, mới nhìn sơ thì sao biết tình huống của cô bé này? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không quay đầu lại, chỉ nhìn chằm chằm Tiểu Diệp, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Câu hỏi quá ngu, không muốn trả lời. ͏ ͏ ͏
-͏ Cậu...! ͏ ͏ ͏
Người này tưởng tu sĩ thì không có tính khí sao? ͏ ͏ ͏
Ông chủ Hà nói ngay: ͏ ͏ ͏
-͏ Tiền bối, tiền bối, bớt giận bớt giận. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo hắn lập tức nói cho tu sĩ kia biết Giang Tả quen biết Thánh Địa, nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì không ai gánh nổi hậu quả. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, tu sĩ kia không nói gì thêm, đúng là hắn không chọc vào Thánh Địa nổi, đặc biệt khi ở trong phạm vi Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, tu sĩ kia vung tay, nói với ông chủ Hà: ͏ ͏ ͏
-͏ Anh hãy tự lo đi, đừng hại chết con gái của mình. ͏ ͏ ͏
Nói xong, tu sĩ kia rời đi, không đi chứ ở lại làm chi? ͏ ͏ ͏
Nhìn đối phương làm trò cười? ͏ ͏ ͏
Có Thánh Địa ở phía sau chống lưng cho người này thì trò hề không hay chút nào. ͏ ͏ ͏
Ở lại chỉ chuốc ức chế vào mình. ͏ ͏ ͏
Sau đó, nơi này chỉ còn lại gia đình ông chủ Hà và Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói với ông chủ Hà: ͏ ͏ ͏
-͏ Mấy người đi ra ngoài trước. ͏ ͏ ͏
Vợ chồng ông chủ Hà nhìn nhau một cái, cuối cùng lui ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Bọn họ canh giữ trước cửa, cảm thấy sẽ không xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏
Sau khi hai người đi, Giang Tả lấy một viên trận thạch ra, sau đó bắt đầu khắc phù văn. ͏ ͏ ͏
Cứu cô bé này không khó, phong lại ấn ký là được. ͏ ͏ ͏
Làm như vậy vừa không để người khác biết là quỷ tu giở trò, cũng không khiến quỷ tu biết có người phát hiện được bọn họ. ͏ ͏ ͏
Càng giữ được tính mệnh của cô bé. ͏ ͏ ͏
Mọi người đều không chịu thiệt. ͏ ͏ ͏
Chờ khắc sơ phù văn lên trận thạch xong, Giang Tả đặt trận thạch vào tay Tiểu Diệp, ngay sau đó, trận thạch tỏa ra ánh sáng nhạt, ấn ký quỷ tu nhanh chóng mờ dần, cuối cùng hoàn toàn ẩn nấp. ͏ ͏ ͏
Khuôn mặt không chút máu của Tiểu Diệp cũng dần ửng hồng, hít thở dễ dàng hơn. ͏ ͏ ͏
Có sinh cơ rõ ràng. ͏ ͏ ͏
Sau đó trận thạch lại tỏa ra ánh sáng nhạt, ánh sáng đó bắt đầu tẩm bổ thân thể của Tiểu Diệp, khiến cô bé khỏe lên nhiều. ͏ ͏ ͏
Trận pháp này không có hiệu quả với người tu luyện, nhưng đặc biệt tốt cho người thường. ͏ ͏ ͏
Thí dụ như ngọc thạch mà dì nhỏ tặng cho cũng có công hiệu tương tự. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Tiểu Diệp dần tỉnh lại, cô bé dụi mắt, ngồi dậy, mờ mịt nhìn Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Chú? Sao chú ở đây? Papa, mama của con đâu? Con đói bụng lắm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đứng lên, mở cửa ra. ͏ ͏ ͏
Vợ chồng ông chủ Hà quanh quẩn trước cửa lập tức nhào vào. ͏ ͏ ͏
Tiểu Diệp kêu lên: ͏ ͏ ͏
-͏ Mẹ ơi, con đói. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy câu nói này, trông thấy Tiểu Diệp ngồi dậy, vợ chồng Hà gia hoàn toàn ngẩn ngơ. ͏ ͏ ͏
Mẹ của Tiểu Diệp khóe mắt ướt lệ, bà nói ngay: ͏ ͏ ͏
-͏ Được, được, mẹ nấu món ngon cho Tiểu Diệp. ͏ ͏ ͏
Bắt đầu từ tối hôm qua, con gái của bà chìm trong hôn mê, toàn thân lạnh lẽo. ͏ ͏ ͏
Khi đó bà sợ muốn đứng tim, hiện tại trông thấy con gái bình an vô sự, tự nhiên cô bé đòi gì bà cũng chiều. ͏ ͏ ͏
Loại cảm xúc cảm động mất rồi lại tìm được này khiến người chìm đắm nhất, không thể tự thoát ra. ͏ ͏ ͏
Ông chủ Hà không xem con gái của mình mà là trực tiếp quỳ xuống trước mặt Giang Tả: ͏ ͏ ͏
-͏ Cảm ơn, cảm ơn. ͏ ͏ ͏
Hắn mời nhiều người, nhưng đều không có biện pháp, thậm chí kêu hắn chuẩn bị tâm lý sẵn sàng. ͏ ͏ ͏
Thân thể con gái của hắn lạnh như băng, nhưng giờ thì tốt rồi, vậy nên hắn phải cảm ơn một tiếng. ͏ ͏ ͏
Sau đó ông chủ Hà lập tức đứng lên, nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Tôi đi lấy Linh thạch. ͏ ͏ ͏
Giang Tả từ đầu đến cuối mặt không lộ cảm xúc, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
-͏ Không cần, nhưng anh tốt nhất là chuẩn bị cái túi nhỏ, tôi để một miếng ngọc cho con gái của anh, tốt nhất là mang theo bên người, có thể bảo vệ bình an cho cô bé. ͏ ͏ ͏
Ông chủ Hà gật đầu đồng ý. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả rời đi. ͏ ͏ ͏
Đối với hắn thì kế hoạch của quỷ tu không bại lộ, hơn nữa quỷ tu không phát hiện sai sót, đây là việc tốt nhất. ͏ ͏ ͏
Hồng Thự vẫn luôn nằm trên vai của hắn. ͏ ͏ ͏
Nó không có lông nhưng không cảm giác lạnh, dù ở trong vùng đầy tuyết. ͏ ͏ ͏
Một con hậu duệ Chu Tước không sợ lạnh nhưng sợ nóng. ͏ ͏ ͏
Chờ khi Giang Tả rời đi, ông chủ Hà mới đi tới bên cạnh Tiểu Diệp. ͏ ͏ ͏
Tiểu Diệp cầm lấy trận thạch, tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
-͏ Papa, cái này có phải là của chú kia không? ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất