Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 326

Chương 326
Hiện tại Giang Tả ngồi trong phòng ăn lộ thiên lúc trước. ͏ ͏ ͏
Nơi này vẫn buôn bán rất tốt, đừng nói nhân viên phục vụ, mà ngay cả ông chủ cũng không chạy. ͏ ͏ ͏
Thời điểm nhân viên phục vụ mang thức uống lên, Giang Tả mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Mọi người không chạy sao? ͏ ͏ ͏
Nhân viên phục vụ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Chúng tôi đều là người bình thường, ông chủ nói nếu Thiên kiếp thật sự đánh xuống, cũng không thoát được, hoặc là không chết, hoặc là không trốn thoát. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả không hỏi thêm cái gì nữa. ͏ ͏ ͏
Chờ nhân viên phục vụ đi xuống, điện thoại di động của Giang Tả liền vang lên. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên là Tô Kỳ gọi tới. ͏ ͏ ͏
Sau khi kết nối, Giang Tả nghe thấy giọng nói hờn dỗi của Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
- Anh chạy đi đâu vậy? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn chung quanh một cái hốt hoảng nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải vừa rồi có Thiên kiếp sao, chạy đến xem một chút. ͏ ͏ ͏
- Lại gạt người. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tại sao mỗi lần hắn kiếm cớ Tô Kỳ đều biết hắn đang nói dối? ͏ ͏ ͏
Thế nhưng cũng tốt, sau này ít nói dối là được, để cho Tô Kỳ có ấn tượng không tốt thì không đáng. ͏ ͏ ͏
Coi như lưu lại một con đường lui cho chính mình. ͏ ͏ ͏
Sau khi nói vị trí cho Tô Kỳ, Tô Kỳ liền nhanh chóng chạy tới. ͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả không lo lắng ngồi ở chỗ nầy ăn đồ ăn, Tô Kỳ cũng không biết nói cái gì cho phải. ͏ ͏ ͏
Cô ngồi ở phía đối diện Giang Tả, nhìn hắn nói: ͏ ͏ ͏
- Ăn có ngon không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả kỳ quái nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Tâm trạng không tốt à? ͏ ͏ ͏
- Không có, sao anh lại nhìn ra tâm trạng em không tốt? Ngược lại tâm trạng rất tốt. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không khỏi nói: ͏ ͏ ͏
- Đây là cách nói chuyện của người có tâm trạng tốt sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Tại sao lại không, anh lại không hiểu em rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vừa mới dự định mở miệng, Tô Kỳ lại nói: ͏ ͏ ͏
- Nhất định anh sẽ nói, em không nói làm sao anh biết. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhướng mày một cái, sau đó mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy có phải em lại nói, em biết anh biết, không hiểu nói cũng vô ích hay không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nghiêng đầu, hừ lạnh nói: ͏ ͏ ͏
- Em không vui. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đứng dậy đi tới bên người Tô Kỳ ngồi xuống, ôn hòa nói: ͏ ͏ ͏
- Sao vậy? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tựa đầu lên vai Giang Tả, khó chịu nói: ͏ ͏ ͏
- Không biết, em không biết, em chỉ muốn tức giận với anh, thật sự muốn tức giận, trong lòng em khó chịu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hơi kinh ngạc, bọn họ ở chung một chỗ nhiều năm như vậy, thỉnh thoảng vẫn có cãi nhau, nhưng làm ồn giống như vậy, rất hiếm thấy. ͏ ͏ ͏
Bình thường Tô Kỳ sẽ không tức giận vô cớ với hắn. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ nhìn về phía Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Có phải anh làm chuyện gì có lỗi với em hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không chút do dự lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Tuyệt đối không có, làm sao anh có thể làm loại chuyện ngu xuẩn này. ͏ ͏ ͏
Đây là thật, bởi vì tính tình Tô Kỳ như nào, hắn vẫn biết, huống chi bản thân hắn ngoài Tô Kỳ ra liền không có hứng thú với cô gái khác. ͏ ͏ ͏
Tuyệt đối không thể làm ra chuyện khiến cho Tô Kỳ đau lòng. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ dựa vào Giang Tả quệt miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy tại sao đột nhiên em muốn tức giận với anh như vậy? Khẳng định anh đã làm chuyện gì. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không đến nỗi này chứ? ͏ ͏ ͏
Hắn không lộ diện mà, như vậy cũng có thể bị nhận ra được sao? ͏ ͏ ͏
Loại trực giác gì có thể mạnh tới mức này? ͏ ͏ ͏
Hay là thân thể Tô Kỳ có cái gì khác thường? ͏ ͏ ͏
Suy nghĩ thời gian một chút cũng không kém. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏
- Gần đây tâm trạng tương đối phiền não? Em có nghĩ gần tới ngày gì đó hay không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ sửng sốt, sau đó ngồi dậy tính một chút, nói: ͏ ͏ ͏
- Hình như là hai ngày này, là vì nguyên nhân này sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhún vai, không lên tiếng. ͏ ͏ ͏
Loại sự tình này không thể nói nhiều. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ lại tựa vào trên người Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Nhưng vẫn tức giận, anh dỗ em đi, không dỗ sẽ vẫn tức giận. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lấy mấy tờ giấy trên mặt bàn cho Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏
- Làm gì? ͏ ͏ ͏
- Khóc đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cầm tờ giấy, rất nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏
- Em phụ trách khóc, anh phụ trách giúp em lấy giấy lau. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó cô không chút do dự cầm tay Giang Tả lên, nặng nề cắn. ͏ ͏ ͏
- Ahhh. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cắn răng nói: ͏ ͏ ͏
- Em mà cắn nữa, anh sẽ kêu đấy. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã là Nhị giai, có không ít thủ đoạn đặc biệt, ví dụ như là làm người bình thường, hắn có thể biến tố chất thân thể xuống đến mức người bình thường. ͏ ͏ ͏
So với trước kia kém hơn nhiều. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ buông ra: ͏ ͏ ͏
- Tại sao cảm giác mềm mại hơn vậy? Em nhớ mấy ngày trước khẩu vị không giống như này. ͏ ͏ ͏
Vốn Giang Tả còn muốn nói mấy ngày trước ăn thuốc cường thân kiện thể. ͏ ͏ ͏
Nhưng còn chưa nói Tô Kỳ đã nói: ͏ ͏ ͏
- A, hẳn là do em trở nên mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏
Sau đó không đợi Giang Tả nói cái gì, Tô Kỳ đổi cường độ tiếp tục cắn. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một hồi, tay phải Giang Tả in đầy dấu răng, không nói quá chút nào, cánh tay Giang Tả đã không có cảm giác, nói phế cũng không quá đáng. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải hắn có năng lực nhịn đau, có lẽ đã ngất tại chỗ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ là lộ ra nụ cười: ͏ ͏ ͏
- Tâm trạng đã tốt hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất