Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 327

Chương 327
Nội tâm Giang Tả thở dài: Thôi bỏ đi, cô ấy vui vẻ là được. ͏ ͏ ͏
Ai bảo trước đây không lâu hắn liên quan đến chuyện để cho đối phương tức giận, còn hết lần này tới lần khác bị nhận ra. ͏ ͏ ͏
Phụ nữ thật là kinh khủng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ từ trong vòng tay lấy ra một cái áo khoác, là quần áo của cô. ͏ ͏ ͏
Sau đó mang áo khoác che lên cánh tay Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Bị nhìn thấy sẽ ngượng, phủ lên che giấu đi. ͏ ͏ ͏
- Sao vừa rồi em cắn không ngượng ngùng vậy? Nhân viên phục vụ, cũng bị em hù dọa không dám tới hỏi em muốn ăn gì. Không chừng còn tưởng rằng em ăn thịt người. ͏ ͏ ͏
Giang Tả biểu cảm nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lè lưỡi với Giang Tả, cũng không giải thích, dù sao vui vẻ là được. ͏ ͏ ͏
Quả thật nội tâm cô thoải mái hơn rất nhiều, không biết khó chịu từ đâu tới, khẳng định có liên quan với Giang Tả, cô cần được dỗ dành. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ tội nghiệp nhìn Giang Tả, một bộ dáng vẻ mau dỗ em. ͏ ͏ ͏
Giang Tả sờ đầu Tô Kỳ một cái, thở dài nói: ͏ ͏ ͏
- Thích em là một chuyện rất phiền phức, cả thanh xuân chỉ biết cho anh thêm phiền phức. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ chu mỏ: ͏ ͏ ͏
- Vậy anh bị oan ức sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả ôm Tô Kỳ vào trong ngực bình thản nói: ͏ ͏ ͏
- Không oan ức, dù sao anh cũng muốn tương lai em tiếp tục tìm anh gây phiền toái. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ rất vui vẻ, nhưng vẫn cố ý chê: ͏ ͏ ͏
- Thời điểm anh theo đuổi em đã nói lời như vậy rồi, mấy năm nay không nói, có phải gần đây vừa ý cô gái nhà nào hay không, dự định lấy vợ anh ra làm thí nghiệm? ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả nhìn mặt biển, yên lặng hồi lâu, cuối cùng mới mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Với anh mà nói, đời này kiếp này, kiếp này sang kiếp sau, anh sẽ không để ý hoặc thích người thứ hai. Ở trong lòng anh, cũng không thể tồn tại loại khả năng thứ hai. Bởi vì chuyện đó đối với anh mà nói, không có bất kỳ ý nghĩa gì. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vuốt ve mái tóc Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Hoặc có lẽ, em mới là ý nghĩa sống duy nhất của anh kiếp này. ͏ ͏ ͏
Sau khi nói những lời này, mặc dù Giang Tả không có biểu tình gì, nhưng giọng nói của hắn lại tiết lộ ra sự kiên quyết không rời. ͏ ͏ ͏
Không phải Giang Tả đang khoa trương cái gì, hắn đang trần thuật một sự thật. ͏ ͏ ͏
Không có Tô Kỳ, cái thế giới này sẽ trở nên tái nhợt không thú vị. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên khi Tô Kỳ nghe những lời này, cô càng ôm Giang Tả chặt hơn, sau đó thấp giọng nỉ non: ͏ ͏ ͏
- Cũng biết nói những lời êm tai này cho em nghe, em cũng không phải là tiểu cô nương, làm sao dễ dỗ như vậy. ͏ ͏ ͏
Nói xong sờ tay phải Giang Tả một cái, quan tâm nói: ͏ ͏ ͏
- Còn đau không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi câu này, đã nói rõ cô không còn tức giận nữa, tràn đầy dáng vẻ tiểu nữ sinh. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không đau. ͏ ͏ ͏
Không đau là thực, bởi vì đã hoàn toàn không có cảm giác, tự nhiên không tồn tại đau hay không. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ lại nói: ͏ ͏ ͏
- Nói anh yêu em đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không biết nói gì, hắn vừa mới nói nhiều như vậy, mặc dù là nói theo bản năng, nhưng tuyệt đối có thâm ý hơn so với anh yêu em chứ? ͏ ͏ ͏
Tại sao Tô Kỳ lại bắt hắn nói như thế? ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả sẽ không keo kiệt, Tô Kỳ vui là được. ͏ ͏ ͏
Thời điểm Tô Kỳ và Giang Tả diễn tình cảm, tự nhiên bên cạnh có một ít người vây xem. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như Kiếm Thập Tam mặt đầy bội phục. ͏ ͏ ͏
Vừa rồi là hắn ngẫu nhiên chạy tới nơi này ngồi một chút, bởi vì bế quan mấy trăm năm, nên có rất nhiều thứ hắn không hiểu, chỉ có thể tìm một chỗ vừa nhìn vừa học tập, như vậy không đến nỗi trở về mất thể diện. ͏ ͏ ͏
Sau đó ngồi xuống mới phát hiện Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo nghe toàn bộ cuộc đối thoại của bọn họ, hắn không phải cố ý, vì rất nhiều người đang ở đây cũng nghe được. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng sau khi nghe xong, Kiếm Thập Tam thực sự bội phục Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, theo đuổi Thánh nữ, đều có chút vốn liếng. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn thở dài một tiếng: Đáng tiếc, ta có ghi nhớ được những lời này, thì cũng không dám nói ra khỏi miệng. ͏ ͏ ͏
Hắn có cố gắng thế nào cũng không học được. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên so với ngộ Đạo khó khăn hơn nhiều, ngộ Đạo là chuyện đơn giản. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ ngồi xuống, muốn nhìn một chút xem tay Giang Tả thế nào, chỉ là vừa mới ngẩng đầu đã thấy rất nhiều người nhìn bên này. ͏ ͏ ͏
Nên mặt hơi đỏ, sau đó đứng đắn ngồi ở một bên. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo cô lại thấy sư bá cô nhìn về phía bên này, lần này cô hoàn toàn hoảng. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức đứng lên cung kính nói với Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
- Sư, sư bá? Người cũng ở đây sao? ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả cũng nhìn về phía Kiếm Thập Tam, hắn không có biểu tình gì, cũng không biết mình cần thể hiện cái gì. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam hơi gật đầu đối với Tô Kỳ, sau đó nhìn về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ kéo Giang Tả một cái, sau đó nói với Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
- Đây là song tu đạo lữ của con. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất