Chương 346
Tô Kỳ vẫn tràn đầy hiếu kỳ nhìn chằm chằm, không có ý tứ trả lời vấn đề. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đưa tay kéo cô ra: ͏ ͏ ͏
- Không phải em đi tìm sư tỷ sư muội của em sao? ͏ ͏ ͏
Lúc này bên cạnh truyền tới thanh âm của Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
- Em rể không cần lo lắng, chúng ta đều ở chỗ này. Chẳng qua là bị cậu hấp dẫn tới. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cau mày, hắn có chỗ nào có thể hấp dẫn người? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nhớ tới, vừa rồi hắn run rẩy. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thanh Liên ở một bên có lòng tốt nhắc nhở: ͏ ͏ ͏
- Vừa rồi bọn em cảm giác Nguyên tố dao động, phát hiện từ chỗ Giang đại ca phát ra ngoài. Hơn nữa vừa rồi lửa cháy đầy trời. ͏ ͏ ͏
Được rồi, lại như vậy, Giang Tả không có gì để nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Nói đi, xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngồi dậy nói đúng sự thật: ͏ ͏ ͏
- Đánh nhau với Nguyên tố mà thôi. ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏
Không nói Tô Kỳ, mà ngay cả Tĩnh Nguyệt với Thanh Liên cũng ngơ ngác. ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư đánh nhau với Nguyên tố? ͏ ͏ ͏
Còn có loại chuyện này sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không thể làm gì khác hơn là nói: ͏ ͏ ͏
- Anh cảm thấy cho chúng nó quá ồn ào liền đánh chúng nó một hồi, cứ như vậy thôi. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt ngơ ngác, sau đó lấy lại tinh thần nói: ͏ ͏ ͏
- Cậu còn có thể dùng Ma Pháp? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhấc tay một cái, hỏa diễm từ trong tay hắn nhảy ra, Hỏa Nguyên tố tiểu đệ, mười phần nhiệt tình. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nhìn Giang Tả như nhìn quái thai, không nói Ma Pháp Sư đánh Nguyên tố có hợp lý hay không, nhưng đánh xong còn có thể dùng ma pháp có phải không hợp lý hay không? ͏ ͏ ͏
Nguyên tố với linh khí không giống nhau. ͏ ͏ ͏
Nghe nói Nguyên tố phải dỗ dành. ͏ ͏ ͏
Nếu không tại sao yêu cầu thân hòa Nguyên tố? ͏ ͏ ͏
Bởi vì không làm được thân hòa Nguyên tố, khiến Nguyên tố mất hứng, sẽ không cho ngươi lực lượng. ͏ ͏ ͏
Không cho ngươi lực lượng ngươi lại không thể bắn ra pháp thuật. ͏ ͏ ͏
Cho nên, sau khi đánh Nguyên tố làm sao còn có thể thu được lực lượng Nguyên tố? ͏ ͏ ͏
Nguyên tố đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân sao? ͏ ͏ ͏
Hay là nói em rể trước mắt là quái thai? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lo lắng nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy Nguyên tố có tới trả thù hay không? Luôn cảm giác Nguyên tố có tâm tiểu nhân, bọn nó có đột nhiên chạy lại đánh anh hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm thấy Tô Kỳ lo lắng có đạo lý, bởi vì chúng nó thật sự quay lại báo thù, còn làm tới mức không biết mệt. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Giang Tả chỉ có thể lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không có gì, chỉ là va chạm mà thôi. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên liền nói: ͏ ͏ ͏
- Giang đại ca vẫn nên cẩn thận một chút, có chuyện gì kịp thời nói cho sư tỷ, nhất định sư tỷ sẽ nghĩ biện pháp cho anh. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, để cho Tô Kỳ an tâm là được. ͏ ͏ ͏
Được rồi, chuyện này cho qua đi, nhưng bọn họ đã cảm thấy Giang Tả trời xui đất khiến thành Ma Pháp Sư quái thai rồi. ͏ ͏ ͏
Mặc dù chỉ có thể phóng hỏa cầu, nhưng người ta có thể đánh nhau với Nguyên tố. ͏ ͏ ͏
Đổi lại là một cái Ma Pháp Sư khác có dám không? ͏ ͏ ͏
Kéo ra ngoài thử một chút. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ liền quan sát Giang Tả, ngộ nhỡ ông xã ngây ngốc nhà cô lại làm loạn lên thì làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Sau khi trở về lại nhà đốt, vậy... ͏ ͏ ͏
Nghĩ tới đây đột nhiên Tô Kỳ sững sờ, cô đã biết tại sao biệt thự lại cháy. ͏ ͏ ͏
Người này không chỉ động thủ một lần với Hỏa Nguyên tố? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cảm thấy sau khi trở về, phải cảnh cáo Giang Tả thật tốt, không đến lúc thật sự xảy ra chuyện, thì cô muốn khóc cũng không kịp. ͏ ͏ ͏
Bây giờ nhiều người, nên không tiện nói thêm cái gì, cô vẫn rất quan tâm đến cảm nhận của Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Sau đó toàn bộ hành trình không có chuyện gì xảy ra. ͏ ͏ ͏
Đến tối, đám người Giang Tả về đến nhà. ͏ ͏ ͏
Miên Vân trực tiếp dừng ở trên bầu trời nhà bọn họ, sau đó Tô Kỳ dẫn hắn đi xuống. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên tốc hành rất tiện. ͏ ͏ ͏
Còn Tĩnh Nguyệt với Thanh Liên tự nhiên là trở về chỗ ở, chính là biệt thự Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã từng đích thân viếng thăm chỗ đó một lần. ͏ ͏ ͏
Vừa về tới nhà, Tô Kỳ đã chạy lên phòng, sau đó thay quần áo. ͏ ͏ ͏
Về nhà đương nhiên là mặc quần áo rộng thùng thình rồi, như vậy mới thoải mái. ͏ ͏ ͏
Còn Giang Tả thì cất đồ đạc đi, bởi vì Tĩnh Nguyệt cầm pháp bảo chứa đồ về, nên cái gì bọn họ cũng phải tự mình cầm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cất từng món đồ, sau đó lên ao nước trên sân thượng, ném Thập Thất và Thập Bát vào, tiếp theo là Hồng Thự và Đoạn Kiều. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói với bọn nó: ͏ ͏ ͏
- Nơi này là nhà ta, không nên làm lộn xộn trong phòng. Hậu quả lộn xộn, thì Hồng Thự có kinh nghiệm. ͏ ͏ ͏
Thập Thất Thập Bát cùng với Đoạn Kiều đều nhìn về phía Hồng Thự. ͏ ͏ ͏
Hồng Thự tội nghiệp nhìn Giang Tả, nó chỉ đi lùng tung nhìn một chút mà thôi, nó không lộn xộn. ͏ ͏ ͏
Nó đã nhớ rõ hậu quả rồi. ͏ ͏ ͏
Ừm, Đoạn Kiều không cách nào từ trên người Hồng Thự nhìn ra hậu quả nghiêm trọng, nó chỉ thấy mắt Hồng Thự đầy vẻ đáng thương, Hồng Thự hoàn toàn không biết đã làm sai chuyện gì. ͏ ͏ ͏
Dù sao Đoạn Kiều cũng không đi làm lộn xộn đồ vật. ͏ ͏ ͏